Nhân Gian Băng Khí

Chương 43: Bán Lộ Lan Kiếp




Cường độ làm việc của "Ma Quỷ" thật sự rất cao, Mười Một ra khỏi nhà Văn Cường đi đến trang viện của Mardy, mới đi hơn nửa giờ thì đã bị sáu người ngăn lại. Mười Một nhìn huy hiệu trên ngực bọn họ liền biết những người này thuộc đội bảo vệ nội bộ của "Ma Quỷ". Đội bảo vệ nội bộ không phải là lính đánh thuê ở bên ngoài mà chịu sự quản lý trực tiếp của lãnh đạo cao cấp trong "Ma Quỷ".

- Ngươi có phải là Mười Một không?

Đội trưởng của đám người này trầm giọng hỏi.

Mười Một gật đầu nói:

- Là ta.

Đội trưởng hất hàm nói:

- Đi theo ta.

- Tại sao?

- Đây là mệnh lệnh.

Mười Một lạnh nhạt nói:

- Ta còn có nhiệm vụ.

Đội trưởng tức giận nói:

- Từ giờ trở đi, nhiệm vụ của ngươi đã kết thúc. Lập tức theo ta trở về tổ chức.

Mười Một đưa lòng bàn tay ra. xem tại TrumTruyen.vn

Đội trưởng nhất thời không có phản ứng, sửng sốt hỏi:

- Làm gì?

- Giấy triệu tập đâu?

Phàm là thành viên của "Ma Quỷ" trong lúc đang làm nhiệm vụ mà muốn cưỡng chế bỏ nhiệm vụ hoặc là thay người mới đều phải có giấy triệu tập, không có giấy thì không được dừng nhiệm vụ.

Đội trưởng thật sự tức giận, thân phận đội bảo vệ nội bộ cao hơn một cấp so với lính đánh thuê bên ngoài, càng huống chi Mười Một chỉ là một học viên đang trong quá trình tốt nghiệp. Thường ngày nếu có ai dám dùng khẩu khí đó nói với những người thuộc đội bảo vệ nội bộ thì tuyệt đối là tiền trảm hậu tấu. Nhưng lần này không giống, cấp trên yêu cầu Mười Một trở về an toàn, đội trưởng mặc dù không rõ cấp trên tại sao coi trọng Mười Một như vậy, nhưng hắn cũng đoán được thân phận tên kia không phải bình thường, bởi vậy mới cố nén cơn giận, trầm giọng nói:

- Ta không có lệnh triệu tập, nhưng ngươi phải đi theo chúng ta.

Mười Một rút tay về, lạnh nhạt nói:

- Không có lệnh triệu tập, ta làm sao có thể biết các ngươi là do địch nhân cải trang hay không?

- Ngươi…

Đội trưởng cắn răng quát:

- Bắt hắn mang về.

Trong năm đội viên ở phía sau có hai người đồng thời tiến lên chia làm hai hướng trái phải để bắt Mười Một.

Mười Một hừ nhẹ một tiếng, đột nhiên xoay người một cái liền xuyên qua hai người, nhanh chóng lấy con dao găm đề lên cổ tên đội trưởng.

Đội trưởng ngây người một hồi, rất nhanh đã có phản ứng, phẫn nộ quát:

- Mười Một, ngươi đang làm gì?

Thân là đội bảo vệ bên trong, thân thủ so với những thành viên bình thường cao hơn rất nhiều, có thể nói thành viên của đội bảo vệ nội bộ đều là do tinh anh của "Ma Quỷ" tạo thành. Mà thân thủ đội trưởng càng lợi hại hơn nhưng nhất thời hắn không ngờ tới Mười Một lại phản kháng, quá chủ quan nên trong nhất chiêu bị Mười Một khống chế. Nếu bị truyền ra ngoài, tuyệt đối là một chuyện vô cùng nhục nhã, nhưng hắn lại không thể làm gì với Mười Một, dù sao cấp trên của hắn muốn tên kia.

Mười Một vẫn chú ý tới động tĩnh của năm đội viên còn lại, ngoài miệng bình thản nói:

- Hẳn là ta nên hỏi các ngươi muốn làm gì?

- Chúng ta phụng mệnh mang ngươi trở về!

- Phụng mệnh của ai?

- "Nói nhảm.

Đội trưởng quát:

- Ngoại trừ "Ma Quỷ" thì còn ai có thể ra mệnh lệnh cho đội bảo vệ nội bộ "Ma Quỷ"?

- Có phải không? Ngay cả giấy triệu tập còn không có, hơn nữa thân thủ lại kém như vậy, ngươi nói ta có thể tin sao?

- Ngươi…

Đội trưởng hận không được một ngoạm cắn chết Mười Một, tự nhiên bị một tên đệ tử chưa tốt nghiệp nói thân thủ mình kém cỏi, nếu lời này mà bị truyền ra ngoài, sau này hắn không cần làm việc nữa. Đương nhiên bên trong "Ma Quỷ" không có việc về hưu, không làm việc được thì chỉ có việc vào quan tài mà ngủ một giấc cho đã.

Không chỉ có đội trưởng mà ngay cả năm đội viên đều bị tức giận xanh cả mặt. Bị người đối diện chỉ vào cái mũi mình mà mắng thì mùi vị tuyệt đối không tốt, càng huống chi bị mắng vào đúng chỗ đau.

Bất quá thân là thành viên tinh anh của "Ma Quỷ", dù sao đều là những người có bản lãnh. Bọn họ bây giờ mặc dù "không nộ bất khả kiệt", nhưng vẫn cố nén không phát tác.

Đội trưởng nghiến răng nói:

- Mười Một, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?

- Đương nhiên là ta hỏi các ngươi muốn thế nào? Hình như là các ngươi ngăn đường ta lại.

Lỗ mũi đội trưởng không sai biệt lắm giống như bốc khói, cắn chặc hàm răng nói:

- Chúng ta đang chấp hành mệnh lệnh của cấp trên.

- Mang ta trở về sao?

- Nói thừa.

- Giấy triệu tập đâu?

- …

Đội trưởng tức giận đến dựng tóc gáy, Mười Một muốn hắn xuất ra giấy triệu tập, nhưng lúc bọn hắn đi cấp trên vẫn chưa cấp, hắn cũng không biết làm gì bây giờ nữa. Hắn biết Mười Một làm như vậy là đúng, không có lệnh triệu tập, thành viên đang làm nhiệm vụ không được ngừng lại. Nhưng là cấp trên cứ mãi yêu cầu nhất định phải đem Mười Một trở về, đội trưởng cũng không cảm thấy có gì khó khăn cả.

Trầm mặc cả một hồi lâu, đội trưởng hừ mạnh một tiếng nói:

- Ta không có lệnh triệu tập, nhưng nhiệm vụ của ta là phải mang ngươi trở về. Trừ phi ngươi giết hết chúng ta, nếu không hôm nay phải mang ngươi trở về.

- Tốt lắm, làm như lời của ngươi.

Đội trưởng còn chưa hiểu được thì đột nhiên cảm giác cổ đau đớn, ngay sau đó một dòng nhiệt lưu từ cổ phun ra ngoài. Cuối cùng hắn chỉ có một ý niệm trong đầu đó là:

- Mười Một lại thật sự dám ra tay?

Mười Một cũng biết những người này thật sự là thành viên của đội bảo vệ nội bộ, nhưng hắn không thể không giết bọn họ. Nếu bị mang về tổ chức thì Lục Dương làm sao bây giờ? Lục Dương là người thứ nhất mà Mười Một có cảm giác thân thiết, từ đáy lòng hắn tôn trọng Lục Dương, hơn nữa nhiệt tình muốn giúp lão chạy thoát nên Mười Một bất đắc dĩ lắm mới xài thủ đoạn cực đoan này, dù sao đám người này không có mang giấy triệu tập theo, sau này hắn trở lại tổ chức cũng dễ dàng lấy cớ ai biết bọn họ có phải là người của mình hay không.

Năm tên đội viên còn lại hiển nhiên cũng không nghĩ tới Mười Một lại dám ra tay giết, nhất thời đều ngẩn người một hồi.

Lúc này, Mười Một đã di động. Rất nhanh hắn tới bên cạnh một gã đội viên, một đao lướt qua bên cổ hắn.

May mắn tên đội viên này đã trải qua huấn luyện, ý nghĩ còn chưa tới thì thân thể đã theo ý thức lui về phía sau. Nhưng động tác của Mười Một nhanh hơn, ảnh đao như một đạo ánh sáng chợt lóe rồi biến mất, mà cổ đội viên đã có nhiều hơn một đạo huyết quang.

Cho đến khi tên đội viên kia ngã xuống thì những người khác mới ý thức được Mười Một thật sự muốn giết đội bảo vệ nội bộ, lập tức rút dao găm trong người rồi tiến lên. Dù sao bọn đã được huấn luyện qua, dưới tình huống hỗn loạn vẫn nhớ kỹ mệnh lệnh của cấp trên, không cho phép làm bị thương tới Mười Một nên không thể dùng súng đối phó với hắn. Không thể làm gì khác hơn là dùng cận chiến, hòng áp chế hắn.

Nhưng là Mười Một lại am hiểu nhất là cận chiến lại có ý hạn sát thủ, trong khi mấy thành viên đội bảo vệ nội bộ vì mệnh lệnh nên không dám nặng tay. Các đội viên đều có thực lực kinh người, khó khăn lắm Mười Một mới có thể đánh ngang tay.

May mắn là khu vực hoang vắng, nếu không thì cảnh đánh nhau đặc sắc như thế này khẳng định hấp dẫn rất nhiều người xem.

Giao chiến không bao lâu, Mười Một liều mạng chấp nhận bị thương nên giết thêm hai tên đội viên. Hôm nay đội bảo vệ thật sự chịu uất ức nhiều, nếu đổi lại là ngày thường, bọn họ sớm giết chết Mười Một rồi. Nhưng là cấp trên ra mệnh lệnh chỉ áp giải về, không thể hoàn toàn phát huy thực lực của mình nên bị Mười Một chiếm hết tiện nghi nhưng lại không thể làm gì với Mười Một. Nếu Mười Một xảy ra chuyện gì, nhiệm vụ của bọn họ sẽ thất bại, mà "Ma Quỷ" đỗi đãi với những thành viện thất bại nhiệm vụ lại thập phần nghiêm khắc. Thông thường thà rằng bị chết trong lúc làm nhiệm vụ còn hơn thất bại mà bị mang về tổ chức.

Mặc dù mọi ưu thế Mười Một chiếm hết, nhưng dù sao đối phương đều là thành viên tinh nhuệ nên cho đến lúc trận chiến đấu chấm dứt, mặc dù hắn thành công giết tất cả các đội viên nhưng cũng phải chịu không ít vết thương.

Hờ hững nhìn những thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất, Mười Một che vết thương rồi từng bước tập tễnh rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.