Một văn phòng trong căn cứ của Long Hồn, Thiên Hành ngồi thẳng trước bàn làm việc, tấm màn trắng trước mặt hắn đang chiếu lên một cuộc video call. Trong video call là một người phụ nữ trung niên mặc một bộ áo dài màu trắng, nàng đang khẽ chau mày, dường như đang suy nghĩ một vấn đề khó nào đó.
"Máu đó là của Băng sao?" Thiên Hành lên tiếng hỏi.
Người phụ nữ trung niên nhìn hắn, gật đầu nói:'' Là của hắn, có điều..."
"Có điều sao?"
Người phụ nữ trung niên nhíu mày nói: "Có điều khi xét nghiệm chúng tôi phát hiện cấu trúc gien của hắn khác biệt rất lớn so với lúc trước."
"Hả?" Thiên Hành ngạc nhiên hỏi: "Ý của cô là?"
Người phụ nữ trung niên kia nghiêm túc nói: "Gien của hắn đang thay đổi."
Tuy cảm thấy rất khó tin nhưng Thiên Hành biết người phụ nữ trung niên trên màn hình sẽ không nói đùa với hắn, Thiên Hành trầm ngâm một lát sau đó hỏi: "Sao lại có thể như vậy?"
Người phụ nữ trung niên lắc đầu, có vẻ như muốn nói lại thôi, suy nghĩ một lát sau đó nói: "Gien của hắn đang tiến hóa lên hai tư cặp nhiễm sắc thể."
Thiên Hành đột nhiên đứng dậy, giật mình thốt lên: "Hai mươi tư cặp nhiễm sắc thể?"
Người phụ nữ trung niên gật đầu nói: "Có lẽ vậy, nhưng dù sao đó cũng không phải ngành của chúng ta, vậy nên chúng ta đã gửi máu của hắn cho nganh kia, tin rằng sẽ nhanh chóng có kết quả."
Thiên Hành nhíu mày suy tư hồi lâu, sau một lúc lâu hắn mới ngồi xuống, vẻ mặt bình thản như chưa có chuyện gì, trầm giọng nói: "Theo cô thì sao lại như vậy?"
Người phụ nữ trung niên trầm tư một lát sau đó nói: "Tôi đoán có lẽ liên quan đến ngành kia, tôi cũng không đoán được cụ thể, tin rằng bọn họ sẽ có đáp án cho chúng ta."
Thiên Hành chậm rãi gật đầu, từ trong sâu thẳm ánh mắt ánh lên sự cơ trí. Text được lấy tại Truyện FULL
Cùng lúc đó, một cơ sở nghiên cứu bí mật dưới lòng đất ở kinh thành.
Cả không gian rộng lớn đều là màu trắng, đèn trắng, tường trắng, còn có mười mấy người mặc áo khoác trắng làm việc trong đó.
"Sao rồi?" Một ông già mặc áo khoác trắng đi tới. Ông già này rất quen mặt, là một trong ba chuyên gia hàng đầu về gien của Trung Quốc -Trương Đào. Nhưng hiện giờ trong số ba chuyên gia chỉ còn lại hai người, một người là Lăng Vân đã bị Mười Một ngộ sát.
Người Trương Đào vừa hỏi là một người mà Mười Một rất quen thuộc, Sở Phàm.
Sở Phàm khẽ gật đầu, nhíu mày lo lắng nói: "Quả thật có xu hướng tiến hóa lên hai tư cặp nhiễm sắc thể."
Trương Đào cũng không bất ngờ, khẽ gật đầu nói: "Xem ra cũng giống như kết quả nghiên cứu của chúng ta." Hắn dừng một chút sau đó hỏi: "Cô nghĩ sao lại xảy ra việc này?"
Sở Phàm chần chừ một lát rồi nói: "Hẳn là liên quan đến việc năm đó ở Nhật Bản bị lây nhiễm và việc chúng ta tiêm ACR cho hắn. Không lẽ ông đã quên khi trước cơ thể hắn tự sinh ra cơ bắp máu thịt sao? Trừ khi liên quan đến hai tư cặp nhiễm sắc thể nếu không thì chẳng thể nào. Có điều gien của hắn còn hoàn thiện hơn hai tư cặp nhiễm sắc thể mà chúng ta nghiên cứu, tôi đoán có lẽ gien của hắn tự động tiến hóa."
Nhớ lại cảnh năm đó tại viện nghiên cứu, Mười Một phục sinh giống như ma thần giáng thế, giết sạch tất cả những người trong đó, Trương Đào bỗng run cả người. Khung cảnh như địa ngục kia cho tới giờ vẫn là cơn ác mộng đối với hắn.
Trương Đào thở dài, cố gắng quên đi đoạn ác mộng kia, hỏi: "Có nên xin cấp trên đưa hắn đến đây để nghiên cứu không?"
Sở Phàm do dự một chút, ánh mắt lộ ra vẻ giãy giụa, cuối cùng lắc đầu nói: "Thôi bỏ đi, máu của hắn cũng đã đủ để chúng ta nghiên cứu rồi, cùng lắm cũng chỉ cần lấy thêm chút biểu bì và lông tóc của hắn thôi. Nếu chỉ như vậy thì hắn cũng đâu cần đến đây?"
Trương Đào cũng biết quan hệ giữa Sở Phàm và Mười Một, đành gật đầu bất đắc dĩ. Đổi lại là hắn thì hắn cũng sẽ làm như vậy, có ai muốn người thân mình bị nghiên cứu như chuột bạch chứ? Hơn nữa chính mình lại phải tự tay nghiên cứu hắn.
Trương Đào ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Chúng ta trả lời họ như thế nào đây?"
Sở Phàm hỏi: "Quyền hạn của bọn họ đủ sao? Tôi muốn nói đến việc lúc trước."
Trương Đào cười khổ, gật đầu nói: "Đủ đấy."
Sở Phàm nói: "Vậy thì nói cho bọn họ gien của hắn là kết quả nghiên cứu của chúng. Đoạn băng ghi hình kia cũng có thể giao cho bọn họ."
Trương Đào gật đầu nói: "Cũng đành phải làm vậy."
Sở Phàm khẽ thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ đau lòng. Việc gien của Mười Một bị thay đổi nàng cũng phải chịu trách nhiệm phần nào. Quả thật như vậy, nếu như năm đó không bị tiêm ACR thì gien của Mười Một sẽ không biến đổi tới mức này.
Việc đó rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh với hắn?
...
Trên tấm màn màu trắng đang chiếu một đoạn video, trong video là khung cảnh một viện nghiên cứu lớn, hơn mười nhân viên nghiên cứu đang hoảng sợ nhìn một cái ống thí nghiệm bị vỡ nát. Trong ống thí nghiệm đã vỡ nát kia là một bộ xương. Quả thật đó là một bộ xương, chỉ còn lại khung xương chỉ còn chút ít da thịt vẫn dính trên cơ thể và ruột gan lòng thòng.
Thiên Hành nhìn chằm chằm vào màn hình, hắn nhìn thấy dung dịch trong ống thí nghiệm kia đang sủi bọn, các nhân viên nghiên cứu thì trợn tròn mắt, hoảng sợ như đang phải nhìn một việc gì đó rất đáng sợ.
Quả thực trong video đang xảy ra một chuyện cực kỳ quỷ dị, bộ xương đang nằm trong ống thí nghiệm đã vỡ nát bắt đầu mọc ra da thịt. Không những mọc ra máu thịt cơ bắp mà cả cơ quan nội tạng trong người cũng nhanh chóng sinh ra.
Thiên Hành nheo mắt, nét mặt cũng không lộ vẻ bất ngờ, chỉ nhìn không chớp mắt vào video, sợ rằng mình bỏ qua hình ảnh gì đó.
Trong ngực trái của khung xương trong video chỉ còn sót lại một chút da thịt, từ chút da thịt đó mọc ra những thớ thịt ngọ nguậy giống như những con giun, những con giun này quấn lấy nhau sau đó dung hợp. Sau đó nó lại tiếp tục phân tách, sinh trưởng, dung hợp. Tất cả đều xảy ra rất nhanh, nội tạng, mạch máu, dây thần kinh nhanh chóng sinh trưởng trên khung xương này. Chỉ hơn nửa canh giờ mà khung xương này từ chỗ không có chút da thịt nào đã gần có đầy đủ cơ quan. Cuối cùng có vô số sợi nhỏ dung hợp thành cơ bắp, từ cơ tim đến cơ bàng quang và các loại cơ khác, sau đó là đến biểu bì.
Giờ phút này trên màn hình trước mặt Thiên Hành là một quái vật kinh khủng chỉ có cơ bắp mà không có làn da.
Thiên Hành thấy cảnh này, ánh mắt lóe lên, lẩm bẩm nói: "Chiến sĩ gien?"
Không sai, thứ này có bề ngoài nhìn rất giống chiến sỹ gien của Nhật Bản. Nhưng Thiên Hành nhanh chóng nhận thấy thứ đó vẫn đang tiếp tục phát triển, cuối cùng đã hình thành lớp da ngoài lớp biểu bì. Lúc mới xuất hiện làn da có màu đỏ nhưng sau đó nhanh chóng nhạt xuống, từ đỏ chuyển sang vàng, sau đó dần dần giống với màu da của người bình thường. Hơn nữa sau khi làn da được tạo ra các bộ phận các trên cơ thể cũng nhanh chóng sinh trưởng. Chỉ hơn mười phút sau, một khuôn mặt tuổi trẻ, thanh tú đã được hình thành.
Sau đó tóc, lông mi, thậm chí cả bộ phận sinh dục cũng mọc ra. Lúc này trước mắt Thiên Hành là cơ thể trần truồng của một thanh niên.
Khi thấy khuôn mặt này, Thiên Hành tỏ ra ngưng trọng chưa từng có, lẩm bẩm: "Quả nhiên là Băng." Hắn chợt thở dài, rốt cuộc cũng biết vì sau khi trước Mười Một vốn đã chết ở Trần gia lại đột nhiên xuất hiện Ôn Thành. Khi Tửu Quỷ phát hiện ra hắn, lúc đó hắn đã bị mất trí nhớ. Hiện giờ mọi chuyện đã trở nên dễ hiểu hơn nhiều.
Tuy một bộ xương biến thành một người là một việc rất quỷ dị nhưng dường như Thiên Hành cũng không qúa bất ngờ, phảng phất như hắn đã biết từ trước vậy.
Có điều mọu việc vẫn chưa chấm dứt, giọng nói của Lăng Vân vang lên trong video: "Ai có thể nói cho tôi biết đang xảy ra chuyện gì không?"
Lời này vừa dứt, Mười Một đang ở trong ống thủy tinh chợt mở bừng mắt, một luồng hơi lạnh lẽo như băng phát ra từ ống thủy tinh. Lúc này hắn chỉ có mắt phải, mắt trái chỉ có một lớp màng thịt, nhìn rất buồn nôn. Thiên Hành cũng không bất ngờ, bởi vì hắn đã sớm biết mắt trái Mười Một là giả, hơn nữa hắn còn ghép mắt giả ngay tại Long Hồn. Có điều hắn không biết con mắt giả của Mười Một đã sớm được tiến sỹ điên cải tạo.
Trong video, Mười Một chậm rai nâng hai tay lên, đột nhiên ngẩng đầu hét lớn.
Tiếng "răng rắc" giòn giã vang lên, trên ống thủy tinh xuất hiện chi chít những vết nữa. Cùng lúc đó, toàn viện nghiên cứu vang lên tiếng còi như còi xe cảnh sáy.
Mười Một đột nhiên đập mạnh hai tay xuống, "ầm" một tiếng, ống thủy tinh chịu va đập mạnh, lắc lư sau đó vỡ vụ. Dung dịch ở bên trong cũng tràn ra ào ào. Hai chân Mười Một hơi co lại, đạp mạnh một cái. ''Rắc.'' Bệ kim loại dưới chân bị hắn đập nát. Thân hình hắn bay xa hơn mười mét, rơi xuống trên một cái bàn dụng cụ.
Sau đó chính là một màn giết chóc đẫm máu...
Thiên Hành tắt video, ngồi trầm tư trong phòng làm việc, ánh mắt hắn lóe lên không ngừng, dường như đang suy nghĩ một vấn đề khó nào đó. Sau một lúc lâu, hắn mới lẩm bẩm: "Thì ra là như vậy."
Lúc này màn hình lại chớp chớp, người phụ nữ trung niên lúc trước lại xuất hiện trên màn hình. Nàng đang cầm một bản báo cáo, nói: "Thiên Hành, ngành kia đã gửi kết quả đến, bọn họ nói việc gien của Băng thay đổi là bình thường, đó là thành quả nghiên cứu của bọn họ."
Thiên Hành gật đầu nói: "Tôi biết rồi." Hắn ngừng một chút sau đó nói thêm: "Đừng nghiên cứu chuyện của Băng nữa, cứ để cho ngành kia xử lý đi. Liên lạc với tất cả các tổ trưởng giúp tôi, tôi muốn mở một cuộc họp khẩn cấp."
Người phụ nữ kia gật đầu, màn hình lại nhanh chóng tối đen.
Hơn mười phút sau, năm tổ trưởng của Long Hồn và Thiên Hành lại có một cuộc họp qua video call.
Thiên Hành nhìn mọi người, nhếch môi, nói một câu khiến cho tất cả đều phải kinh hãi: "Ta muốn để Băng gia nhập ''Thần Thoại''."
Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, không khí im lặng như tờ, năm vị tổ trưởng chỉ biết ngây ra nhìn Thiên Hành.
Bầu không khí dần dần trở nên nặng nề, tất cả mọi người đều im lặng, chỉ có Đồng Hổ đang hút thuốc thỉnh thoảng lạ rít một hơi.
Thiên Hành cũng biết phản ứng của những người khác sau khi mình đột nhiên nói ra điều đó, nói xong liền không lên tiếng nữa mà nhìn năm vị tổ trưởng với vẻ dò hỏi.
Một lúc lâu sau, Thiên Hải là người mở miệng đầu tiên, hắn nghiêm túc hỏi: "Có thể cho chúng ta biết lý do được không?"
Thiên Hành lắc đầu nói: "Với quyền hạn của các ngươi thì không được biết nội dung cụ thể, xin lỗi, ta không thể tiết lộ bất cứ tin tức gì."
Nói xong, Thiên Hành cũng cười khổ, video về sự phục sinh của Mười Một có ý nghĩa vô cùng quan trọng, cũng khó trách cấp trên lại coi trọng nó đến mức phong tỏa ở cấp cao nhất như vậy. Trong Long Hồn ngoài Vấn Thiên đã qua đời cũng chỉ có hắn có quyền được biết, những người khác không có quyền biết được bất cứ thứ gì.
Năm vị tổ trưởng không khỏi nhìn nhau, quyền hạn của bọn họ cực cao, ở cùng cấp độ với Âu Dương Bác. Nhưng dù như vậy vẫn không có quyền biết được tin tức này. Rốt cuộc là bí mật động trời gì đang được cất giấu?
Thiên Hành thấy năm người vẫn đang trầm mặc, nhìn vào Liệt Hỏa đang nhíu mày, mở miệng hỏi: "Lão Liệt Hỏa, Băng là người của Phượng tổ các ngươi, ý của ngươi thế nào?"
Thiên Hành vừa lên tiếng thì ánh mắt mọi người đều tập trung vào Liệt Hỏa.
Liệt Hỏa trầm tư một lát, chậm rãi lắc đầu, nói: " 'Thần Thoại' có ý nghĩa rất trọng đại, cho dù Băng là người của Phượng tổ chúng ta, nhưng nếu không có lý do thích hợp thì ta sẽ không đồng ý."
Bốn tổ trưởng đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý với Liệt Hỏa.
Thiên Hành thở dài nói: "Thực sự ta không thể nói cho các ngươi, ta chỉ có thể nói Băng đã đạt đủ điều kiện để vào 'Thần Thoại'."
Hắn vừa dứt lời, các vị tổ trưởng đều hít lạnh một hơi.
Thiên Hải trầm giọng hỏi: "Tự động tiến hóa?"
Thiên Hành bưng chén trà trên bàn lên, không thừa nhận, cũng không phủ nhận. Hắn không thể tiết lộ đoạn video kia, nhưng năm tổ trưởng đều biết việc về "Thần Thoại", vậy nên Thiên Hành chỉ cần tiết lộ một chút tin tức thì năm vị tổ trưởng lão luyện này đã đoán được phần nào.
Thiên Hành nhấp một ngụm trà, thấy phản ứng của mọi người liền nói: "Ta có thể tiết lộ đến đó, các ngươi cũng không nên hỏi nhiều, hiện giờ ta chỉ muốn hỏi các ngươi có đồng ý cho Băng gia nhập 'Thần Thoại' hay không?"
Năm người lại nhìn nhau, bọn họ đều hiểu ý nghĩ của Thần Thoại, nhưng Thiên Hành đột ngột quyết định như vậy làm bọn họ hơi ngỡ ngàng.
Yêu Cơ vốn trầm mặc nãy giờ lên tiếng hỏi: "Có phải liên quan đến bộ quần áo dính máu chúng ta mang về hay không?"
Thiên Hành khẽ gật đầu, nói: "Đã xét nghiệm vết máu trên bộ quần áo kia, đúng là của Băng, hơn nữa từ độ đông của máu có thể xác định máu trên đó chưa đến một giờ, ước chừng khoảng thời gian đó hắn vẫn đang ở trong ngõ Thiên Tường. Hơn nữa từ mức độ nhuốm máu của quần áo có thể thấy hắn bị thương rất nặng. Vậy nên ta tin lời hắn nói, hẳn là miệng vết thương đêm qua bị vỡ."
Đồng Hổ hỏi: "Nói vậy việc sau trưởng lão Vương gia bị giết trên đường Tà Dương không liên quan đến hắn?"
Thiên Hành lắc đầu nói: "Nếu như hắn thật sự bị thương đêm qua thì việc này không phải do hắn là,."
Tử Báo thầm nói: "Vậy thì lạ thật, trừ hắn ra còn có ai muốn ra tay với Vương gia?"
Thiên Hải ngắt lời: "Đoán mò cũng chẳng ích gì, chi bằng đưa hắn về kiểm tra là biết ngay?"
"Không được." Liệt Hỏa quả quyết cự tuyệt.
Mọi người đều nhìn về phía Liệt Hỏa, Thiên Hải hừ lạnh: "Liệt Hỏa, có phải ngươi biết được gì hay không? Định bao che cho hắn sao?"
Liệt Hỏa hừ một tiếng, sầm mặt, hắn chưa nói gì Thiên Hành đã xen vào: "Được rồi, đừng tranh cãi nữa. Liệt Hỏa nói cũng đúng, đưa Băng tới đây bây giờ cũng không thích hợp. Dù sao hắn cũng là thành viên của Long Hồn chúng ta, hơn nữa sắp tới chúng ta còn cần đến hắn. Ta cũng không muốn sự nghi ngờ của chúng ta tạo nên sự ngăn cách giữa chúng ta và hắn. Một khi quan hệ đổ vỡ thì với tính tình của Băng hắn có thể làm bất cứ chuyện gì, nếu vậy thì tất cả những gì Vấn Thiên bố trí đều sẽ trở thành uổng phí."
Nói đến Vấn Thiên, mọi người đều biến sắc, Thiên Hải dường như cũng ý thức được tầm quan trọng của tin tức mà Vấn Thiên để lại, hắn khẽ thở dài sau đó liền im lặng.
Thiên Hành thở dài nói: "Chuyện này cứ tạm dừng ở đây đi, mấy hôm nay mọi người phải vất vả rồi, hãy chú ý đên Vương gia và Băng, nếu Vương gia có hành động trả thù thì phải báo cáo ngay."
Tất cả đều gật đầu đồng ý.
Thiên Hành cười khổ, mặc dù hắn cũng muốn kiểm tra Băng như lời đề nghị của Thiên Hải nhưng kể từ khi xem đoạn video kia hắn đã biết không thể làm như vậy, thậm chí còn phải nhanh chóng tiêu hủy những thứ liên quan. Một tin tức về hai tư cặp nhiễm sắc thể lan ra, không chỉ có Băng mà ngay cả Long Hồn thậm chí Trung Quốc cũng sẽ gặp rắc rối lớn.
Thiên Hành gõ nhẹ lên bàn, nhìn năm người, hỏi lại một lần nữ: "Hiện giờ ta lại hỏi ý các ngươi một lần nữa, có ai phản đối việc để Băng gia nhập Thần Thoại không? Băng đã đủ điều kiện để vào Thần Thoại, nếu như hắn gia nhập Thần Thoại thì sẽ có lợi rất lớn chi hắn và cả Long Hồn chúng ta. Ý của các ngươi như thế nào?"
Năm vị tổ trưởng nhìn nhau, chỉ trao đổi bằng ánh mắt chứ không có ai mở miệng nói chuyện.
Sau một lúc lâu, Liệt Hỏa thở dài, nói: "Ta phản đối."
Thiên Hành khẽ gật đầu, không nói gì thêm.
"Ta cũng phản đối." Sau Liệt Hỏa, Thiên Hải cũng bỏ phiếu chống.
Ba vị tổ trưởng còn lại vẫn đang do dự, cũng không phải bọn họ có tư tâm mà là họ đều Thiên Hành sẽ không làm việc gì mà không có mục đích. Nếu như hắn đã nói chỉ cần Mười Một gia nhập Thần Thoại thì cả Long Hồn sẽ nhận được lợi ích rất lớn thì đó nhất định là sự thật. Mặc dù bọn họ vẫn không rõ sao Thiên Hành lại dám chắn chắn như vậy, nhưng là để cho một người như Mười Một tiếp xúc với Thần Thoại thì quá mạo hiểm. Một khi bí mật về Thần Thoại bị lộ ra thì không chỉ có Long Hồn mà ngay cả toàn Trung Quốc cũng khẽ gặp rắc rối cực lớn, vậy nên bọn họ cần phải cân nhắc thật cẩn thận.
Thật lâu sau, Đồng Hổ nghiến răng bỏ phiếu chống. Khi còn chưa rõ Thiên Hành sao lại chắc chắn như vậy thì hắn sẽ chọn cách an toàn.
Thiên Hành cũng không bất ngờ hay bất mãn, bình tĩnh khẽ gật đầu, nhìn về phía Tử Báo và Yêu Cơ vẫn còn đang chần chừ chưa quyết định.
Thấy mọi người đều đang nhìn mình, Tử Báo cười khổ, nói: "Ta cũng phản đối."
Yêu Cơ do dự một chút, nhìn mọi người sau đó bất đắc dĩ cười khổ: "Các ngươi đều phản đối, vậy thì ta còn có thể nói gì?"
Thiên Hành gật đầu nói: "Nếu như tất cả đều phản đối, vậy thì bỏ chuyện này đi. Các vị tổ trưởng không được tiết lộ nội dung cuộc họp hôm nay cho bất cứ ai. Mặt khác ta sẽ xin cấp trên giảm quyền hạn được biết về chuyện của Băng xuống, nếu như có thể xin được cấp trên, ta sẽ lại đề cập đến việc để Băng gia nhập Thần Thoại một lần nữa."
Năm vị tổ trưởng gật đầu, đồng thời trong lòng bọn họ cũng rất tò mò, rốt cuộc là bí mật gì mà ngay cả với quyền hạn của năm người cũng không được phép biết? Phải biết rằng quyền hạn của năm người này cực cao, người có quyền hạn cao hơn bọn họ chỉ có Vấn Thiên, Thiên Hành và những lãnh đạo tối cao của Trung Quốc, tổng cộng chưa đến mười người.
Thiên Hành thấy vẻ muốn nói lại thôi của Thiên Hải, hỏi: "Trừ việc đó các ngươi còn có chuyện gì muốn nói không?"
Thiên Hải lập tức nói: "Võ học tổ của chúng ta bị tổn thất hai thành viên là Thiết Ưng va Thiên Thủ, ta hy vọng chuyện này sẽ được giao cho võ học tổ chúng ta điều tra."
Thiên Hành gật đầu nói: "Băng đã nói đến việc này, nhưng dù sao đó cũng chỉ là lời của mình hắn. Lúc đó đã xảy ra chuyện gì thì chỉ có Băng, Thiên Thủ và DK mới biết. Vậy nên hiện giờ chúng ta cũng chỉ có thể chờ Thiên Thủ tỉnh lại. Về chuyện DK, ta giao cho võ học tổ điều tra, nếu tìm được hắn thì cho phép các ngươi giết chết hắn."
Khi nói đến việc giết người, sắc mặc Thiên Hành không chút biến đổi, giống như không phải hắn đang nói đến chuyện giết người mà chỉ là giết chết mộ con chó. Bởi vậy có thể thấy được những người trong Long Hồn cũng không hiền lành gì, lúc cần độc ác thì họ tuyệt đối sẽ không nương tay.
Thiên Hải khẽ gật đầu, cho dù Thiên Hành không nói thì nếu hắn tìm được DK thì cũng sẽ không tha cho y.
Yêu Cơ còn nói thêm: "Vậy việc sáu trưởng lão của Vương gia chết trên đường Tà Dương và vụ nổi tòa nhà trong ngõ Thiên Tường phải giải quyết thế nào?"
Nói đến việc này ngay cả Thiên Hành cũng lộ ra vẻ buồn bực, lắc đầu nói: "Việc ở đường Tà Dương không liên quan đến Băng vậy thì cứ để cảnh sát xử lý như một vụ báo thù của xã hội đen đi. Còn vụ nổ trong ngõ Thiên Tường..."
Thiên Hành trầm mặc một lát sau đó mới lên tiếng: "Cứ làm như đó là một vụ hỏa hoạn. Tóm lại là không thể để lộ bất cứ tin tức gì, tránh cho dư luận hoảng sợ. Mặt khác phải nhanh chóng giải quyết hậu quả."
Thiên Hành nói xong liền cười tự giễu, cay đắng nói: "Hai ngày mà xảy ra nhiều chuyện như vậy, ngay cả ta cũng cảm thấy rất nhức đầu. Vậy nên tiếp theo mọi người đều phải vất vả rồi. Trông chừng Vương gia và Băng, đừng để bọn họ sinh sự với nhau. Nếu như Vương gia cố ý gây chuyện..."
Thiên Hành lạnh lùng nói: "Vậy thì tận lực khống chế Vương gia, dù thế nào cũng không được để cho bọn họ xung đột với Băng."
Mọi người đều gật đầu, không hề bất ngời về quyết định của Thiên Hành.
"Về phía Dương gia, bọn họ chịu an phận là tốt nhất, nếu không chịu an phận... vậy thì xử lý giống như Vương gia. Còn Băng..." Nhắc đến Mười Một, Thiên Hành có chút khó xử, suy nghĩ một chút sau đó nói với Liệt Hỏa: "Liệt Hỏa, ta giao Băng giao cho Phượng tổ các ngươi. Đây là lần cuối cùng ta bỏ qua, nếu trong lúc này hắn lại ra ngoài gây chuyện thì ta cũng chỉ còn cách giao hắn cho Hổ tổ."
Liệt Hỏa khẽ gật đầu, nói: "Ta cam đoan lần này sẽ trông chừng hắn thật kỹ."
Thiên Hành "Ừ" một tiếng, không nói thêm về chuyện đó nữa, hắn nhìn mọi người, nói: "Nếu không còn chuyện gì vậy thì chúng ta tan họp. Yêu Cơ, ngươi ở lại, Thiên Cơ yêu cầu ta vài việc, những chuyện đó cần Lang tổ của ngươi xử lý."
Yêu Cơ khẽ gật đầu.