Nhân Vật Chính Này Tôi Không Kham Nổi

Chương 158: Ngoại truyện 1-Về hưu mỹ mãn




"Tôi không chắc quả trứng này có thể nở ra cái gì, nhưng chắc chắn là khủng long."
Yến Song vuốt cằm đánh giá quả trứng trong hình chiếu thực tế ảo.
Đáng ghét, khủng long có sẵn quá khó mua!
Tất cả người ở Cục Khảo Cổ tới liên hệ với y đều hỏi thăm đãi ngộ của Cục Xuyên Sách.
Đến lúc hỏi bọn họ khủng long đâu.
Người ở Cục Khảo Cổ: "Trứng phát tới tay là nấu luôn rồi."
Yến Song: "......"
Người ở Cục Khảo Cổ: "Đều là lừa người thôi, trứng được phát căn bản không phải trứng khủng long, mẹ nó chứ, Cục Khảo Cổ bịp vãi luôn, người anh em, cậu có thể nói cụ thể đãi ngộ của Cục Xuyên Sách hơn được không?"
Yến Song: Hoá ra mọi đơn vị trên thế giới đều chẳng khác gì nhau.
Nô lệ tư bản, thảm.
1
Y mò rất lâu mới tìm được một quả trứng khủng long ở chợ đồ cũ, người bán mang nó từ thế giới khác về.
Giá cả cũng khá đắt, bảy con số lận.
Yến Song nhìn số dư không đếm nổi trong tài khoản, lười biếng mà dựa vào ghế nằm, "Giảm giá chút đi."
Trải qua một phen cò kè mặc cả, chủ nhân hành tinh dùng sáu con số mua được một quả trứng khủng long mới 90%.
Y giao nó cho "người thực vật" quản lý trên hành tinh.
"Cầm đi ấp, ấp ra thì báo anh."
Người súp lơ nhỏ chỉ cao đến đầu gối Yến Song, ôm quả trứng khủng long to đùng cúi người với Yến Song, "Vâng, thưa chủ nhân!"
Người súp lơ ôm trứng, lảo đảo đi về vùng có nhiệt độ cực cao trên hành tinh.
Yến Song vội nhắc nhở: "Đừng có nấu chín luôn nha!"
"Vâng thưa chủ nhân ——"
Bé súp lơ đầy năng lượng mà đáp lại.
Yến Song nhẹ nhàng thở ra, sinh vật bản địa trên hành tinh này là một đám sinh vật hình thái thực vật, rất giỏi trồng trọt, có điều không được thông minh lắm. Sau khi Yến Song tiếp nhận hành tinh này, ngày nào cũng mở lớp dạy chúng cách cải tiến kỹ thuật gieo trồng. Những người thực vật nhỏ rất sùng bái chủ nhân mới của hành tinh, cứ hở ra là, "Quao, chủ nhân, anh đỉnh quá."
Yến Song: Đúng vậy, kỹ thuật chiết cây của y là đỉnh nhất rồi!!!
"Chủ nhân, đây là mẻ dâu tây mới hái hôm nay, mời anh thưởng thức."
Người Đậu Hà Lan đẩy một xe dâu tây chất đầy như núi tới trước mặt Yến Song.
Yến Song ngửi mùi dâu tây say lòng người, cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn, vất vả rồi."
"Đừng khách sáo, đây là chuyện tôi nên làm mà," Người Đậu Hà Lan cười khờ khạo, hai cánh tay nhỏ quơ quơ, "Hơi nóng ha......"
"Đừng ——"
Yến Song lập tức ngăn cản, "Không được c.ởi quần áo!"
Người Đậu Hà Lan có chỉ số thông minh không cao, thường xuyên cởi bỏ áo ngoài vì cảm thấy nóng bức, khiến cho đám hạt bên trong chạy loạn. Vì thế lúc nào cũng đi tìm hạt khắp hành tinh, khó khăn lắm mới tìm được một hạt màu xanh, thì một người Đậu Hà Lan khác lại nhảy ra, "Đó là hạt của tôi mà!"
Hai người Đậu Hà Lan tranh cãi té khói, cuối cùng là khóc bù lu bù loa xin chủ nhân phân xử.
Chủ nhân: "...... Sau này không cho cởi áo nữa!"
Người Đậu Hà Lan ghi nhớ lệnh cấm mới trên hành tinh, thỉnh thoảng lại đi tới những nơi mát mẻ để nghỉ phép.
Lúc Yến Song đang vui vẻ thưởng thức dâu tây, hệ thống phòng ngự của hành tinh gửi một tin nhắn —— "Chủ nhân, ngài có khách thăm."
Người tới là đàn anh ở Cục Xuyên Sách.
Đàn anh vừa thấy cảnh Yến Song ngồi dưới ô che nắng ăn dâu tây, lập tức suy sụp, ôm đùi Yến Song gào khóc, "Cứu bé với!"
Yến Song: "......"
"Cho nên thế giới nào anh cũng đều đưa nhân vật về à?" Yến Song vô cảm nói.
Đàn anh co ro trên chiếc ghế dựa mà mấy đứa nhỏ mang tới, hổ thẹn nói: "Đều rất đáng yêu mà."
1
"Giờ hết chịu nổi rồi chứ gì?"
"...... Hức."
Yến Song cạn lời nghẹn họng.
"Đàn anh, sao anh về hưu thành công được vậy?"
Đàn anh nhỏ giọng nói: "Anh cũng khá may mắn."
Đúng là đủ may mắn.
Yến Song nói: "Không có cách nào cả, nếu anh đã đưa người về thì phải chịu trách nhiệm, trở về làm trụ cột gia đình cho đàng hoàng đi." y vỗ vỗ bả vai đàn anh, "Cố lên."
Đàn anh khóc lóc thảm thiết mà nhét một nắm dâu tây vào miệng.
Yến Song: "Cái này tính phí."
Đàn anh: "......"
Nuốt dâu tây xuống bụng, anh ta lau nước mắt, "Thật sự em không đưa một ai về luôn à?"
"Không," Yến Song vân vê một quả dâu tây, gọi một bé bí ngô tròn trịa, "Anh đào chín chưa? Cho anh một xe."
"Vâng, chủ nhân, em đi ngay đây!"
Yến Song hài lòng nhìn bí ngô nhanh chóng lăn xuống.
"Tại sao phải đưa về?"
"Em thích một mình."
Yến Song vuốt mái tóc ngắn, gác một tay sau đầu, biểu cảm hơi lưu manh, "Một mình một cõi không tốt à?"
Đàn anh cảm xúc lẫn lộn, "Thánh kỵ sĩ tóc vàng mắt xanh kia đẹp trai mà."
Yến Song: "Dính người quá."
"Mỹ nhân ngư là chủng loại hiếm có!"
"Là khủng long thì em còn xem xét."
1
"Thế nhà ảo thuật kia thì sao? Thú vị thế cơ mà."
Yến Song chỉ chính mình, "Em không thú vị à?"
Đàn anh: "Em vô tình vãi!"
Yến Song: "Đúng vậy đó."
Đàn anh: "......"
Người bí đỏ mang tới một sọt anh đào, "Chủ nhân, mời anh thưởng thức ạ."
"Ngoan."
Yến Song vui vẻ ăn anh đào, đàn anh lặng lẽ duỗi tay.
"Không được ăn."
Yến Song mặt vô cảm nói nói: "Em vô tình lắm."
Đàn anh: "...... Huhu."
Cuối cùng đàn anh đã giúp Yến Song ấp trứng, đồng thời còn giấy vận may của mình đảm bảo chắc chắn có thể ấp ra được khủng long bạo chúa, chỉ để xin được lánh nạn trên hành tinh của y.
Ba ngày sau.
"Cứu với —— cháy mông ông đây rồi ——"
Đầu tóc của mỗi người súp lơ đều xoăn tít, ai cũng bị khói nhuộm đen hơn nửa, chúng ôm một con khủng long nhỏ, lúc nói miệng còn bốc ra khói, "Chủ nhân, trứng nở rồi."
Yến Song: "......" Đạo lý thì y hiểu, nhưng sao con khủng long này còn biết phun lửa vậy?!
Khủng long con rất đáng yêu, tay ngắn chân ngắn, thực sự rất giống khủng long bạo chúa, đôi mắt đen láy tròn vo, phun một ngọn lửa nhỏ về phía Yến Song đang nhìn chằm chằm nó, tiếng kêu hơi giống một con.......cừu? Sao lại còn be be?
Yến Song nhìn đàn anh ngồi xổm bên cạnh, đàn anh hoảng loạn nói: "Không liên quan đến anh à nha, đây đúng là khủng long bạo chúa rồi."
"Xoạt ——"
Bé khủng long dang đôi cánh trụi lông màu hồng mềm mại.
Yến Song: Hiểu rồi, đây là một con khủng long bạo chúa có cánh lại còn biết phun lửa.
Quá thích luôn!
Không hổ là người có độ may mắn max điểm!
Khủng long ấp ra cũng hợp ý y như thế!
Yến Song mỹ mãn bế bé khủng long lên.
Nhưng mà kích thước hơi nhỏ, không khác một con chó trưởng thành là bao.
"Bé cưng." Yến Song trìu mến gọi bé khủng long một tiếng.
Bé khủng long: "Be be."
Yến Song dịu dàng nói: "Nhanh chóng lớn lên cho ba nè, ba muốn cưỡi khủng long, hiểu không?"
Tiểu khủng long: "Be......" Be không nổi nữa.
Đàn anh bị vắt khô giá trị lợi dụng, đã bị Yến Song đá khỏi hành tinh. Trước khi đi, anh còn rưng rưng ăn hai bát cơm lớn, "Khi anh chết, nhớ rải tro cốt của anh xuống biển trời sao của vũ trụ nhé......"
Yến Song vuốt bé khủng long, nói cho có lệ: "Rồi rồi rồi, đến lúc đó em bảo Be Be đốt anh thành tro, đốt kỹ luôn."
1
Bé khủng long được đặt tên là "Be be" thân thiện phun cho anh ta vài miếng lửa.
Đàn anh: "......"
Có hành tinh có khủng long, ngoại trừ việc khủng long quá nhỏ để cưỡi, thì cuộc sống thật hoàn hảo.
Nhân ngày trời đẹp, Yến Song đưa bé khủng long tới Cây Sinh Mệnh làm lễ tạ thần.
Nang sinh của y treo trên cành thứ bảy của cây.
Yến Song tìm được nang sinh của mình, đặt bé khủng long bên cạnh rồi quy củ mà chắp tay cúi người.
"Đại thụ, cảm ơn người đã ban cho con sinh mệnh."
1
"Cũng cảm ơn người đã chỉ dẫn con tới Cục Xuyên Sách, đương nhiên lúc lầu con vẫn chưa nhận ra lòng tốt của người, bây giờ con đã hiểu rồi, đây là một đơn vị tốt, cảm ơn người."
"Hiện giờ, con đã có của cải, tự do, đồng bọn, con cảm thấy cực kỳ thỏa mãn."
"Xin hãy phù hộ cho con một đời suôn sẻ, vui vẻ hạnh phúc."
Cây cổ thụ già cỗi rung nhẹ lá cây.
"Xin người phù hộ cho Be Be nhanh chóng lớn lên khỏe mạnh."
Bé khủng long dụi vô ống quần y.
"Xin người phù hộ cho Be Be cao ít nhất 10 mét, như vậy cưỡi mới đã ghiền."
Bé khủng long: "......"
"Xin người phù hộ cho cánh của nó không phải đồ trang trí, nó đã đầy tháng rồi mà vẫn đéo biết bay...... Xin lỗi, đại thụ, con không nên nói tục trước mặt người, con tiếp tục nha......"
1
"Xin người phù hộ cho những người thực vật trên hành tinh kia mau chóng nghiên cứu ra trái cây lai giống ngon hơn nữa."
"Xin người phù hộ cho cổ phiếu hành tinh mà con mua càng ngày càng tăng."
"Đúng rồi, còn phiền người phù hộ cho những con heo trên hành tinh của con nạc mỡ đan xen, tốt nhất là bảy nạc ba mỡ......"
—— "Cũng hòm hòm rồi đó."
Một âm thanh già nua vang lên.
Yến Song: "......"
Yến Song: "Không, con phải nói."
—— "......"
Cây Sinh Mệnh bị chính đứa con mình sinh ra làm cho phát điên: Cục Xuyên Sách cũng không quản được tên này rồi!
1
Sau khi Yến Song ước xong một đống nguyện vọng linh tinh, y vui vẻ đưa bé khủng long về hành tinh của mình.
Nhóm người thực vật nhảy nhót chào đón chủ nhân.
"Chủ nhân về rồi chủ nhân về rồi!"
"Vi.ệt quất được mùa bội thu, chủ nhân có muốn ăn không ạ?"
"Chủ nhân ơi chủ nhân, rượu trái cây đã ủ xong rồi ạ!"
"Chủ nhân ơi chủ nhân, em học được cách làm bánh ngọt rồi, anh muốn nếm thử không?"
"......"
Yến Song trở về phòng ngủ trong sự bao vây của đám thực vật, bánh trái đều đã được chuẩn bị chu toàn, Yến Song một phần, bé khủng long một phần, một người một khủng long ngồi đối diện nhau ăn bánh, bé khủng long vui vẻ đến mức kêu "be be".
Cơm no rượu say, Yến Song diễn đàn hành tinh, đăng nhập tài khoản —— "Đại sư truyền kỳ".
"Chào các anh em trong diễn đàn, tôi về rồi đây, hôm nay tiếp tục nhé."
"Quao, đại sư về rồi."
"Đại sư đại sư, đăng bài nhanh đi."
"Đại sư, rốt cuộc cũng chờ được người rồi! Xin được truyền dạy kiến thức về hưu, thế giới tiếp theo của tôi chính là thế giới về hưu rồi, tôi hồi hộp quá......"
"Có thể cho tui xin tài liệu bí quyết vượt qua kỳ thi của Cục Xuyên Sách được không? Quỳ xin thiệt tình, có thể trả thù lao."
"......"
Yến Song liếc nhìn qua một lượt, các loại thông tin phức tạp hiện ra trong đầu y, sau khi bình tĩnh tiếp thu, lập tức dùng duy nghĩ trả lời.
"Điều quan trọng nhất để vượt qua kỳ thi của Cục Xuyên Sách là kỹ thuật diễn, đề nghị đăng ký lớp học diễn xuất."
"Về chuyện về hưu, thường thì thế giới về hưu sẽ khá ghê tởm...... Cũng không thể nói như vậy, nhưng mà khá khó khăn, không phải khó nhằn nhất thì cũng đâu để lại đến cuối. Nhưng thật ra chỉ cần mọi người nhớ kỹ một nguyên tắc, tôi tin rằng các bạn sẽ có thể nghỉ hưu một cách suôn sẻ."
"Đó chính là ba chữ ——"Không phân tâm"."
"Cho dù thế giới đó có bao nhiêu người mê hoặc hay kinh khủng đến đâu, chỉ cần bạn nhớ kỹ mục tiêu của bạn, thẳng tiến không lùi mà đi về hướng đó, không bị ảnh hưởng bởi những thứ bên ngoài, vậy thì về hưu cũng có thể là một chuyện rất đơn giản."
Câu trả lời đến ngay lập tức
"Đại sư, đạo lý đó tôi đều hiểu, nhưng mà thật sự rất khó làm được......"
"Bạn nói không sai," Yến Song sờ bụng bé khủng long, cười nói, "Cho nên, phải cố lên thôi các bạn."
Cố lên, cuộc sống tự do không cần đóng giả người khác, không gần trải nghiệm yêu hận của người khác đã ở ngay phía trước rồi.
Giống như y vậy, nắm lấy tự do, làm chủ bản thân, vô tư lự, một đời suôn sẻ.
Đọc phầ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.