Editor: Gấu Lam
Sau khi Sư Tư lên tiếng quả nhiên không có nổi lên bọt nước nào, phỏng vấn kết thúc không bao lâu luật sư tuyên bố hiệp nghị đoạn tuyệt quan hệ của anh em Sư gia, cũng đăng báo công khai thanh minh,trên hiệp nghị có chữ ký của hai người, nói đoạn liền đoạn, không chút nào ướt át bịn rịn.
Vốn dĩ giữa anh em không có nghĩa vụ hay trách nhiệm gì, Vạn Khải lại chỉ có Sư Tư cầm quyền, trên tờ đoạn tuyệt này mặc kệ Sư Duyên kiên quyết không ký cũng chả sao, chỉ cần Sư Tư đơn phương cùng hắn đoạn tuyệt liên hệ, Sư Duyên cũng không có cách nào. Huống chi trong lòng Sư Duyên dù không muốn, lại nào dám không theo.
Đêm đó kết thúc phỏng vấn Sư Duyên lập tức điên cuồng gọi cho Sư Tư, nhưng đều là thư ký tiếp nhận, ngôn từ như lời của Sư Tư lúc phỏng vấn: Ông chủ đã quyết định đoạn tuyệt hết thảy quan hệ với cậu, dãy số này về sau cũng xin cậu đừng tùy tiện gọi, nếu không tự gánh lấy hậu quả. Nói xong treo máy, rốt cuộc gọi không thông, Sư Duyên sao có thể nguyện ý tin tưởng, sắp bị bức điên rồi.
Hắn không tin, hắn muốn trực tiếp nói chuyện với Sư Tư!
Tình cảm giữa hai anh em bọn họ vẫn luôn rất tốt, anh em trong hào môn vì tài sản đấu đá lẫn nhau nhưng bọn họ thì không. Lúc cha qua đời luật sư công bố di chúc cũng không có tên của hắn, là anh hắn Sư Tư tự nguyện đem tài sản kếch xù tặng cho hắn, người anh trai từ nhỏ đến lớn vẫn luôn che chở hắn sao có thể sẽ vì một người ngoài muốn đoạn tuyệt quan hệ với hắn chứ!
Ôm ý tưởng đúng lý hợp tình như thế, quần áo Sư Duyên cũng không mặc, bọc khăn tắm lao ra khỏi cửa đi tìm Sư Tư, lại bị luật sư vừa tới hốt trở về.
Luật sư đặt hiệp nghị ở trước mặt Sư Duyên, Sư Duyên vẫn không muốn tin tưởng, phẫn nộ ồn ào đòi gặp Sư Tư.
Luật sư không có biện pháp, đành phải gọi cho thư ký, nhưng lại được Sư Tư tiếp điện thoại.
Luật sư đặt điện thoại lên bàn, mở loa ngoài, bên trong lập tức truyền ra thanh âm lạnh như băng của Sư Tư: "Trừ bỏ hiệp nghị giữa hai bên còn có một loại khác, đó chính là một bên tử vong, dù là quan hệ gì tự nhiên sẽ kết thúc. Cậu không muốn đột tử đầu đường, thì ngoan ngoãn ký tên."
Lúc này đã không chấp nhận Sư Duyên có tin hay không, sự thật đặt ra trước mắt. Luật sư mặt vô biểu tình, Sư Duyên đứng ở tại chỗ tuyệt vọng sắp ngất.
Tạ Nhất Hàng ở một bên bàng quan nhìn toàn bộ quá trình cũng sợ không chịu nỗi, trong lòng mạc danh có loại cảm giác đại thế đã mất.
Hiệp nghị vừa được tuôn ra, bên ngoài tự nhiên là một hồi sóng to gió lớn. Fans phát hiện thuộc tính hộ thê cuồng ma của Sư đổng, em trai khi dễ vợ, nhanh chóng quyết định trục xuất em trai khỏi gia môn, Phi Phi có thể đạt được tình yêu như vậy thật sự khiến người khác cực kỳ hâm mộ!
Only fan bị vả mặt liên tiếp, nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ only fan đến bây giờ vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng, sưng mặt cũng phải móc mỉa fan Phi cho bằng được, Nghê Phi ẩn hôn tương đương với lừa gạt fans! Lại bị vô số fan Phi trào phúng rằng bộ fans nhà ai cũng đều là fan bạn gái như Sư thái tử và Tạ bạch liên của mấy người à? Nghê thần toàn dựa thực lực thu fan, chúng ta thích chính là thích giọng ca của Phi Phi, Phi Phi kết hôn được hạnh phúc fan Phi chúng ta vui còn không kịp!
Đã từng là fan ba người lúc này không náo loạn nữa, có người bị vỡ mộng há hốc mồm, có người thẳng thừng chuyển fan, vọt tới dưới Weibo Nghê Phi thay Sư Duyên oppa của bọn họ xin lỗi, hy vọng DDD trải qua phong ba có thể càng thêm đoàn kết, trở thành nhóm nhạc số một châu Á.
Đương nhiên phản ứng của dư luận và fan dù kịch liệt ra sao cũng chỉ là tiểu đánh tiểu nháo thôi, hiện tại chân chính cảm thấy trời sập xuống chính là cao tầng CBC.
Bọn họ vốn dĩ bởi vì thân phận của Sư Duyên, mới nhẫn tâm huỷ hoại Nghê Phi, kết quả hiện tại thì đẹp mặt, xoay một cái Nghê Phi đã cùng Sư đổng kết hôn rồi? Hơn nữa trong nháy mắt, chỗ dựa bọn họ lấy làm tự hào, bị Sư đổng một chân đạp khỏi gia môn......
Phát triển kiểu hài kịch này, làm trái tim đám cao tầng CBC suýt nữa nhảy ra ngoài, toàn bộ CBC trở nên hỗn loạn.
Nhưng cao tầng CBC lo lắng đề phòng mấy ngày, phát hiện sau khi Sư đổng trục xuất Sư Duyên rồi lại phát giấy mời của tòa án đến mười mấy đài truyền thông bịa đặt, cũng không có động tác kế tiếp, Nghê Phi không đòi giải ước với CBC, phảng phất chuyện này dừng lại ở đây.
Cao tầng CBC không khỏi có chút tâm lý may mắn, hiệp ước của Nghê Phi ở CBC còn hai năm, cậu ta nếu muốn giải ước đã sớm giải ước, hiện giờ xem ra tựa hồ không có ý này...... Vậy Sư đổng có phải cũng sẽ xem ở mặt mũi Nghê Phi mà không động CBC không? Nghĩ như vậy trên dưới CBC đều vội vàng căng thẳng da đầu, chờ hầu hạ chỗ dựa chân chính thật tốt.
Nhiếp Gia trước đêm biểu diễn mới về công ty xác nhận ca khúc, đây là lần đầu tiên sau trận quyết chiến cậu hiện thân, đích xác có thể nhìn ra tinh thần không hề tốt, đeo kính râm cũng không che dấu được mỏi mệt nhàn nhạt giữa lông mày. Cao tầng CBC vừa nghe nói Nghê Phi tới, đều phần phật ra nghênh đón, nhìn thấy cậu không có tinh thần như vậy tức khắc chột dạ không thôi, tiến lên ân cần hỏi han.
"Phi ca, ngài sáng sớm lại đây ăn cơm sáng sao?" Hạng Hiển Dân xoa xoa tay cười ha hả hỏi.
Nhóm trợ lý đi theo bên người Nhiếp Gia, tràn ngập địch ý trừng mắt nhìn Hạng Hiển Dân, hiện tại biết kêu Phi ca, không nhớ trước kia thái độ đối với lão đại bọn họ ra sao, hiện tại sao lại ra vẻ thế!
Nhiếp Gia tháo kính râm xuống, hờ hững nhìn lướt qua Hạng Hiển Dân cùng một loạt lãnh đạo đứng bên cạnh, hỏi một đằng trả lời một nẻo nhàn nhạt nói: "Buổi biểu diễn ngày mai tôi sẽ tới một lần."
"Vâng vâng vâng, tôi lập tức gọi người chuẩn bị PPT cho ngài, ngài trước đến phòng khách quý nghỉ ngơi một chút đi." Mỗ lãnh đạo nói.
Nhiếp Gia mệt mỏi ứng phó những người này, trực tiếp đi mất. Lưu lại một đám người hai mặt nhìn nhau, mặt già rớt đầy đất.
Nhiếp Gia cũng không có vào phòng cho khách quý, đi vào phòng luyện hát vẫn thường lui tới, ở chỗ này cậu còn để lại một cây đàn ghi-ta đợi lát nữa thuận tiện mang đi luôn. Ba người DDD vừa vặn cũng ở trong phòng, nhìn thấy Nhiếp Gia đều sôi nổi sửng sốt. Nhiếp Gia thấp giọng phân phó nhóm trợ lý đi đem tất cả những đồ vật thuộc về cậu lấy về hết, đợi lát nữa mang theo ngay, dù sao sau này cũng không đến nữa.
Nhóm trợ lý rời đi, Nhiếp Gia mang đến cửa phòng, cùm cụp một tiếng, một nắm tay mang theo tiếng gió quét tới mặt cậu.
Là Sư Duyên giận không thể nhịn được, hắn phẫn nộ giống như con báo xù lông, một chút đã vọt tới trước mặt Nhiếp Gia không nói hai lời đã muốn đánh người. Nhưng Nhiếp Gia căn bản không cần thời gian phản ứng, một phen nắm lấy tay Sư Duyên quật ngược lại, Sư Duyên trực tiếp bị cậu đè trên cửa!
Trong lòng Nhiếp Gia có cổ hung lệ tức giận, hắn đá mạnh đầu gối Sư Duyên, Sư Duyên lập tức đau đớn kêu lên một tiếng rồi quỳ xuống, một tay còn bị Nhiếp Gia kiềm chặt sau người, cổ lại bị cậu dùng khuỷu tay hung hăng ấn lên cửa, trong lúc nhất thời Sư Duyên hồi tưởng lại khoảnh khắc đêm chung kết đó bị cậu bóp chặt cổ không thể hít thở.
"Tôi bảo ít chọc vào tôi, không nghe lời phải trả giá đại giới." Nhiếp Gia nghiến răng ở bên tai Sư Duyên trắc trắc nói, đột nhiên lại dùng lực đánh vào cổ hắn.
Sư Duyên thống khổ cả đầu đều đỏ lên, vẫn mạnh miệng mắng: "Mày cho rằng anh tao sẽ thích mày cả đời sao? Chúng tao là anh em ruột, là quan hệ mà người ngoài như mày không so được! Chờ anh tao suy nghĩ cẩn thận mày chết cũng không biết chết như thế nào!"
Thần Thiên cùng Tạ Nhất Hàng hoảng sợ nhìn một màn này, lại không dám tiến lên ngăn trở.
Nhiếp Gia lạnh lùng hừ cười lạnh một tiếng, "Xem ra cậu có vẻ lấy gia thế của mình mà kiêu ngạo nhỉ, cậu cảm thấy anh cậu sẽ giúp cậu phải không? Tôi đây nói cho cậu biết, tài sản trên danh nghĩa của Sư Tư đều đã chuyển đến danh nghĩa của tôi, bao gồm Vạn Khải đều là của tôi, cậu còn nắm chắc để mà kêu gào với tôi không?"
Sư Duyên ngây ngẩn cả người, bao gồm Tạ Nhất Hàng cũng nhịn không được trợn tròn đôi mắt không thể tin tưởng.
Đó chính là tập đoàn Vạn Khải...... Thật sự có người sẽ yêu một người đến độ quyền lực địa vị trên đỉnh kim tự tháp đều có thể chắp tay nhường lại sao?
Thần Thiên trầm mặc nhìn một màn này, bật cười kéo lên khóe miệng khô khốc, hắn cũng không hoài nghi lời này. Nghê Phi cùng bọn họ không giống nhau, trừ bỏ có tài hoa cùng tướng mạo người khác không địch nổi, tính cách cũng bá đạo tiêu sái như thế, bất luận được Sư đổng yêu hay là có fans chất lượng thích, đều không phải ngẫu nhiên hoặc là Nghê Phi may mắn, đây là tất nhiên.
Sư Duyên đã choáng váng, Nhiếp Gia buông lỏng hắn ra, tùy tay đem tóc tai rơi xuống vuốt lên, lộ ra một đôi lông mày bá đạo đen nhánh.
"Tôi tới xem trình tự biểu diễn ngày mai." Nhiếp Gia lười để ý tới Sư Duyên, đi về phía Thần Thiên.
Thần Thiên đưa di động của mình qua, buổi biểu diễn ngày mai tổng cộng 22 bài hát, đều là bài nổi của nhóm D, vì để ca sĩ nghỉ ngơi nên ở giữa có xen kẽ mấy bài tiết tấu không nhanh. CBC xem như cũng thông minh, không có sự đồng ý của Nhiếp Gia cũng không dám lấy tân《 Chiến Ca 》 và 《 Trước Khi Hủy Thi Diệt Tích 》vào danh mục bài hát.
"Cậu vẫn luôn không tới tập luyện, vũ đạo cũng giống như trước kia." Thần Thiên nói.
Nói cách khác, C vị vẫn là Tạ Nhất Hàng.
"Không sao cả." Nhiếp Gia gật đầu ứng tiếng. .
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
Tạ Nhất Hàng yên lặng nhẹ nhàng thở ra, thức thời không lên tiếng, Nghê Phi rửa sạch mọi tai tiếng trên người. Những công kích cùng chửi rủa lại lần nữa trở về với hắn, dù rằng hiện tại có Sư Duyên giúp hắn chia sẻ hơn phân nửa tiếng mắng nhưng quang cảnh hiện tại so với trước đây có thể nói là thân ở đáy cốc. Hắn không giống Sư Duyên, hắn cũng không làm sai chuyện gì, chỉ cần ở buổi biểu diễn biểu hiện thật tốt hắn tin tưởng mình có thể một lần nữa thu hồi nhân tâm.
Nhóm trợ lý tay chân chậm chút, thu thập xong đồ vật của Nhiếp Gia thì vừa lúc Sư Tư cũng xử lý xong mọi việc rồi tới đón Nhiếp Gia.
Hắn vào công ty, trên dưới CBC tức khắc đều là không khí hồi hộp như treo cổ trên giàn giáo.
"Phi Phi, có ổn không?" Sư Tư dưới sự dẫn đường của tổng tài CBC đến phòng luyện hát, lập tức liền thấy thân ảnh cao dài đứng ở bên cửa sổ chơi di động, tức khắc mặt mày ôn nhu xuống, trong mắt đều là nhân dung của người yêu, không dung nạp thân ảnh nào khác.
Nhiếp Gia quay đầu, đem điện thoại trả cho Thần Thiên, cười với Sư Tư đứng ở cửa.
Thần Thiên vội vàng giải thích nói: "Nghê Phi, tài khoản của tôi cũng không ở trong tay tôi, trước đó ở trên Weibo người chia sẻ những cái đó......"
"Tôi biết không phải cậu, không cần giải thích." Nhiếp Gia cũng không thèm nhìn tới hắn, đem đàn ghi-ta ném cho Tiểu Lưu rồi chậm chạp chạy đến chỗ Sư Tư.
Hai người trong mắt đều chỉ có nhau, loại không khí này không cho phép người ngoài xen vào, những người khác đều tự giác im lặng.
Sư Tư tự nhiên ôm lấy eo Nhiếp Gia sau đó cùng cậu rời đi, Sư Duyên nóng nảy, mấy ngày nay hắn vẫn luôn muốn gặp Sư Tư mà chưa có cơ hội, trước kia ở văn phòng còn có thể đấu đá lung tung, hiện tại tới cửa cao ốc W.K cũng vào không được. Hắn vẫn luôn không muốn tin anh hắn thật sự sẽ đoạn tuyệt quan hệ với hắn, lúc này thấy người tức khắc nhịn không được cấp bách muốn được chứng thực.
"Anh...... Anh từ từ! Em có lời muốn nói với anh! Anh!"
Hắn đuổi theo Sư Tư cùng Nhiếp Gia, lớn tiếng kêu gọi, lại bị bảo tiêu đi theo thô bạo ấn ở trên tường không thể động đậy, tuy là hắn kêu đến khàn cả giọng kêu đến toàn công ty đều nghe thấy, Sư Tư dù gần trong gang tấc đầu cũng không quay lại một chút, chỉ là cười nhẹ hỏi người bên cạnh, nhẹ nhàng nói: "Cơm trưa muốn ăn cái gì?"
"Muốn ăn mấy thực phẩm rác." Nhiếp Gia nói.
Sư Tư nhịn không được ôn nhu cười ra tiếng, nắm lấy móng vuốt của cậu hôn một cái, nắm tay rời công ty CBC.
Bảo tiêu lúc này mới mặt vô biểu tình buông lỏng Sư Duyên ánh mắt dại ra tuôn đầy mồ hôi lạnh, chính mình vào thang máy rời đi.
Toàn bộ sảnh đều là người, lúc này không biết ai khinh miệt hừ lạnh một câu: "Khắp thiên hạ đều biết cậu họ Ôn người ta không cho cậu họ Sư, gọi anh gì chứ, còn tường mình là Thái Tử gia."
Bốn phía tức khắc vang lên một trận nói nhỏ khe khẽ.
Sư Duyên phục hồi tinh thần lại, trên mặt đột nhiên đỏ lên một mảnh, ánh mắt hắn lạnh băng đảo qua, nhưng lúc này nơi nào còn có người sợ hắn, làm trò càng bị châm chọc mỉa mai, công khai nói cho hắn không có họ Sư, hắn cái gì cũng không phải.
Giờ khắc này Sư Duyên cũng khắc sâu ý thức được, Sư Tư thật sự trục xuất hắn khỏi gia môn.