Mộ Cảnh Hành sắc mặt cứng đờ, rõ ràng khi còn nhỏ anh đã đem những hình này đều đốt rồi mà..
Nếu những cái này đều tồn tại, vậy có phải vẫn tồn tại cái khác hay không? Hai người đồng thời nghĩ đến vấn đề này, Hạ Nguyên Nguyên lập tức bắt đầu lấy tay sờ lên..
Mộ Cảnh Hành phản ứng cũng nhanh, trực tiếp giữ lại tay của cô, ấm giọng nói, "Không có gì đẹp mắt, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút đi."
Hạ Nguyên xấu xa cự lại, ngay thẳng nói, "Bên ngoài nào có ảnh chụp đẹp, em muốn nhìn ảnh chụp khi còn bé của anh thôi."
".. Không phải đã xem xong rồi sao?" Mộ Cảnh Hành trở lại trạng thái tốt đẹp như ban đầu, đem cô ôm vào trong lồng ngực của mình, "Không bằng chúng ta trò chuyện đi?"
Hạ Nguyên Nguyên bị cái tư thế này của anh làm cho có chút không thoải mái, nghĩ nghĩ, dứt khoát trực tiếp dang hai chân ngồi ở trên đùi của anh, "Không đúng vậy đâu, nói không chừng bên trong quyển album ảnh này còn có nhiều ảnh khác nữa đó."
Tròng mắt cô xoay chuyển, hào hứng hỏi, "Bảo bối à, anh không phải đang thẹn thùng đó chứ?"
"Đừng thẹn thùng," Cô an ủi, "Anh cũng là người của em, nhìn một chút album ảnh khi còn bé của anh thôi mà cũng có thể thẹn thùng cái gì chứ?"
Nhưng chờ lúc cô ngồi xuống, hương vị liền thay đổi.
Nhắc tới cũng kỳ, chuyện thân mật nhất hai người đều đã trải qua, mà vẫn chưa qua tư thế như vậy --Cô ngồi ở trên đùi của anh, vòng tay của anh ở bờ eo của cô, đem cả người cô đều vây quanh ở trong ngực của anh. (Yue: Ngồi như ảnh đầu trang á á á >w