Nhật Ký Báo Thù Của Ảnh Hậu Trùng Sinh

Chương 205: Trao đổi kịch bản




Nếu bây giờ có một cái khe đất, Cố Kiều Niệm chắc chắn sẽ nhảy vào.
Tại sao cô phải tải cái tệp H văn chết tiệt kia xuống vậy?
"Không phải tin tức, Cung Dịch ngoan nào, đưa điện thoại cho tôi." Cố Kiều Niệm vội vàng nói.
Cung Dịch một tay cầm điện thoại, một tay ôm cô, trước tiên liếc nhìn điện thoại, rồi lại liếc sang Cố Kiều Niệm.
"Ngoại trừ đêm đầu tiên, có khi nào chị dỗ dành em như vậy đâu?" Cung Dịch hơi nhướng mày: "Chị chột dạ!"
"Thằng nhóc thối, mau trả điện thoại lại cho tôi!"
Cố Kiều Niệm có dỗ cũng không dỗ được Cung Dịch, nên thẹn quá hóa giận ngay tức khắc, duỗi tay ra muốn giật lấy.
Nhưng Cung Dịch cao lớn, tất nhiên là tay dài chân cũng dài.
Anh duỗi thẳng cánh tay, Cố Kiều Niệm với không tới.
Cố Kiều Niệm lộn xộn như vậy, anh còn có thể ôm cô bằng một tay.
"Không đưa." Cung Dịch vừa nói, vừa liếc mắt chuẩn bị xem, rốt cuộc trong điện thoại này có cái gì, khiến người có thể mắng bà cụ Cung đến phát khóc như cô Cố đây lại bị dọa thành bộ dạng này.
"Cung Dịch!"
Cố Kiều Niệm gấp đến mức muốn chết.
Lúc này, Cung Dịch đột nhiên ngơ ngẩn khi nhìn thấy màn hình điện thoại của Cố Kiều Niệm.
Công cụ tải xuống sau khi tải xuống toàn bộ tập, còn thân thiết hiện mục lục lên.
Bây giờ thứ Cung Dịch nhìn thấy chính là tên của tệp và tiêu đề của trang đầu tiên.
Tên tệp: Vợ chồng chất lượng cao cố tình ngủ vào đêm khuya gồm 78 tập.
Tên của truyện này còn kích thích hơn so với Bí mật của Thiên Hậu: Sự hấp dẫn của chó con ngây thơ.
Ví dụ như: Cố Kiều Niệm X Cung Dịch (bể bơi play + cưỡng bức yêu)
Hoặc ví dụ như: Idol đen tối X thỏ trắng nhỏ của Thiên Hậu (nhiều cảnh tương cao H, rất kích thích, không lỗ)
Còn có: Cố tình ở hoang đảo ba ngày thuần thịt.
Cố Kiều Niệm: "..."
Lúc này trong lòng chỉ có hai chữ xong đời.
Nhân lúc Cung Dịch bị phân tâm bởi thứ ở trên điện thoại, Cố Kiều Niệm ra sức tránh thoát khỏi anh, đoạt lại điện thoại, dép lê còn chưa kịp đi vào, chạy nước rút trăm mét về phía cửa.
Bất cứ thứ gì cũng giải thích được, cô thả thích người đàn ông khác cũng giải thích được.
Nhưng loại H văn này, hơn nữa còn là H văn về cô với Cung Dịch, đặc biệt là có 78 tập!
Một tập bạn còn có thể nói bấm nhầm được.
Nhưng là 78 tập! Giải thích không nổi.
Cung Dịch nhất thời sửng sốt, sau đó bình tĩnh lại liền vội vàng đuổi theo.
Nhìn thấy Cố Kiều Niệm sắp mở cửa chạy đi, Cung Dịch ôm lấy eo cô, dễ dàng kéo trở về.
"Cậu buông ra! Nếu cậu không buông ra, tôi sẽ trở mặt!"
Hình như Cung Dịch không sợ chuyện trở mặt.
Kéo Cố Kiều Niệm trở lại, đi đến quầy bar, thuận tay đặt cô lên trên quầy bar.
Cố Kiều Niệm còn muốn chạy.
Hai tay Cung Dịch chống lên, bao vây cô ở trong lồng ngực.
Cố Kiều Niệm đỏ mặt, thở phì phò: "..."
Đèn trên quầy bar có tông màu lạnh.
Vốn dĩ Cung Dịch có làn da trắng, khi ánh sáng chiếu xuống làm cho người ta hoảng hốt, cảm thấy có phải anh là thiếu niên xinh đẹp bước ra từ thế giới giả tưởng hay không.
"Không được nhìn!"
Cố Kiều Niệm vẫn thẹn quá hóa giận, muốn tìm một cái khe đất nhảy vào.
Cô tức giận nói, hai tay che kín đôi mắt của Cung Dịch.
Cung Dịch không phản kháng nhưng lại cười càng sung sướng.
Cố Kiều Niệm sống hai đời, từ trước đến nay trong cuộc đời chưa bao giờ gặp chuyện xấu hổ như vậy.
"Đó là truyện đồng nhân, tôi không cẩn thận bấm vào." Cố Kiều Niệm buồn bực nói.
"Ồ..." Cung Dịch lên tiếng.
Giọng điệu kia còn thiếu nước chưa đem chữ tôi không tin viết ở trên mặt.
Cố Kiều Niệm từ bỏ vùng vẫy.
Cô bỏ tay che đôi mắt của Cung Dịch ra, cam chịu: "Kệ đi, dù sao có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch, tôi xem cậu có thể làm gì được tôi?"
Trên thực tế, đúng là cô không rửa sạch nổi, cuối cùng chuyện tải tệp đó xuống cũng là ý nguyện của cô.
Cô thầm nói.
Lòng hiếu kỳ hại chết con mèo.
Lúc này, Cung Dịch di chuyển một bàn tay, ôm lấy eo của Cố Kiều Niệm, kéo cô vào trong lồng ngực của mình.
Khoảng cách giữa hai người vô cùng gần.
Cố Kiều Niệm: "..."
Suy nghĩ trong đầu óc vẫn không chịu thua, vẫn xuất hiện cốt truyện của Sự hấp dẫn của chó con ngây thơ.
"Chị."
Lúc này, Cung Dịch cúi đầu xuống bên tai cô, nhẹ nhàng gọi một tiếng vô cùng mê hoặc.
Cả trái tim và hồn phách của Cố Kiều Niệm đều run lên khi nghe tiếng chị này.
Sau đó Cung Dịch còn nở nụ cười.
"Thừa nhận đi, là chị thèm..."
Cố Kiều Niệm không đợi nghe xong, che miệng của Cung Dịch lại.
"Ai thèm cậu? Nói bậy bạ! Tôi chỉ xem truyện này thôi!"
Trong đôi mắt đẹp của Cung Dịch tràn đầy ý cười.
Cười đến mức cả người Cố Kiều Niệm đều mềm nhũn.
“Không được nói chuyện đó nữa!" Cố Kiều Niệm tránh đi ánh mắt mang theo ý cười của anh.
Đúng là muốn mạng!
"Cậu tìm tôi có việc gì?" Cố Kiều Niệm định khiến cho không khí trở về trạng thái đứng đắn một chút.
Cung Dịch kéo tay cô đang bịt miệng mình xuống, rồi đặt tay cô lên eo của mình.
"Vốn dĩ em muốn chờ chị nói cho em biết rằng chị ký Âm mưu phượng hoàng, nhưng chờ mãi mà chị cũng không tới tìm em, vậy nên em chỉ đành phải tới tìm chị." Cung Dịch nói.
Cố Kiều Niệm bất đắc dĩ thở dài.
Chẳng lẽ cô còn không biết Cung Dịch đang có suy nghĩ gì sao?
"Được rồi, cậu thắng, tôi không thích cậu diễn cảnh hôn và giường chiếu với người khác, cho nên tôi ký, vui chưa?"
Cung Dịch bật cười giống như đang tắm mình trong gió xuân.
Sau đó còn gật đầu: "Vui rồi."
Cố Kiều Niệm nhìn anh: "Nhớ diễn cho tốt, dám diễn bậy bạ là cho cậu đẹp mặt!"
"Biết rồi."
Cung Dịch nói xong liền hôn Cố Kiều Niệm một cách bất ngờ.
Cả linh hồn nhỏ bé của Cố Kiều Niệm đều bay ra ngoài.
"Hôm nay dừng ở đây."
Hai tay của Cố Kiều Niệm đặt ở trước ngực Cung Dịch, hơi thở hổn hển.
"Tôi đi về trước."
"Đi về?" Cung Dịch nhìn cô: "Không được về, hôm nay em đến là có lý do chính đáng."
Cố Kiều Niệm: "..."
"Cậu nói đi, lý do chính đáng gì?"
"Vì để diễn tốt Âm mưu phượng hoàng, em phải chuẩn bị trước, chị dạy em đi." Cung Dịch nói ở bên tai Cố Kiều Niệm.
Dạy anh?
Cố Kiều Niệm nhất thời phản ứng chậm.
Đợi cô phản ứng tới, Cung Dịch tiếp tục nói: "Bắt đầu từ việc diễn cảnh hôn như thế nào mới tốt có được không?"
Cố Kiều Niệm: "..."
Cô biết ngay mà! Cung Dịch làm gì có lý do chính đáng chứ?
"Giống như vừa rồi có được không?" Cung Dịch rất nghiêm chỉnh nói: "Hoặc là như vậy càng tốt?"
Anh vừa nói xong.
Cánh tay trên eo Cố Niệm Kiều bỗng nhiên siết chặt.
Cung Dịch hôn xuống lần thứ hai.
Đây là một nụ hôn dài nóng bỏng.
Anh tiến công và dụ dỗ, mạnh bạo và dịu dàng, một hé ra một lỏng, nắm bắt tiết tấu rất tốt.
Anh có giống tới xin chỉ bảo hả?
Rõ ràng là anh muốn khoe khoang kĩ năng!
Bây giờ Cố Kiều Niệm cảm thấy, hôn nhiều thêm một chút, cô có thể sẽ tan chảy mất.
Cung Dịch kết thúc nụ hôn này.
Anh đặt trán của mình đối diện với trán của Cố Kiều Niệm, cũng thở phì phò, rũ mắt nhìn cô, ngày thường tròng mắt một là lạnh, hai là trong suốt, bây giờ có chút hỗn loạn, hơi đỏ.
"Như thế có phải rất tốt không?"
Anh nhướng mày hỏi.
Cố Kiều Niệm vừa thẹn vừa giận lại cảm thấy buồn cười.
Anh còn cố nhập vai!
Cô đẩy Cung Dịch một chút, nhưng trên thực tế cô lại không có sức.
Cũng không làm anh chuyển động một chút.
"Đạo diễn nào dám làm như vậy? Cũng có phải là phim điện ảnh nhỏ đâu?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.