Nhật Ký Sinh Con Của Tra Công

Chương 2:




Lần đầu tiên họ gặp Tiểu Tam, một trong những người tình cũ của Tra Công.
Tiểu Tam thấy Thụ cùng với người qua đường vô tội trước kia ở bên nhau, hơn nữa trông còn rất hạnh phúc, lại còn nhận nuôi một đứa trẻ. Lòng đố kỵ của Tiểu Tam nổi lên, bèn buông lời chế giễu, mà Tra Công đương nhiên là muốn bảo vệ Thụ, cuối cùng cãi nhau với Tiểu Tam. Hai bên không ai chịu nhường ai một lúc lâu sau, Tra Công lại biết được một sự thật.
Tra Công từ miệng Tiểu Tam mà biết được rằng hóa ra Thụ bị hắn đánh thuốc mê vào ngày hôm đó, nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra giữa cậu và người qua đường vô tội cả. Thuốc mê là do Tiểu Tam đưa cho, sau khi uống vào rồi, những điều Thụ cho rằng cậu đã làm với người qua đường, hóa ra đều là ảo tưởng của một mình cậu. Thay đổi cách nói, thì đó chỉ đơn giản là một giấc mộng tình——nếu không dựa theo tính tình của Thụ, cho dù có bị tra tấn đến thương tích đầy người, cậu cũng nhất quyết sẽ không lên giường với người khác. Mà Tiểu Tam thì nhân lúc Thụ đang hôn mê, sai người lột hết quần áo của cậu rồi ném lên giường chung với một người vô tội sáng sớm đã bị đánh thuốc mê bất tỉnh, tạo ra một hiện trường giả rằng cậu đã ngủ với người qua đường——mà không phải Tra Công. Khiến cho Thụ hiểu lầm rằng cậu đã bị dục vọng khống chế mà qua đêm với một người xa lạ. Tra Công thì chỉ muốn xem kịch hay, không có chuyện gì xảy ra là tốt nhất, nếu mà có xảy ra chuyện thật, thì Thụ cũng chẳng còn lập trường để chỉ trích hắn ngoại tình nữa. Mà cái người khiến cho Tra Công nghĩ ra ý tưởng tồi tệ này chủ yếu là Tiểu Tam, lại nhất định muốn gây khó dễ cho Thụ.
Tra Công sau khi biết được chân tướng sự việc chợt cảm thấy vui sướng trong thoáng chốc, sau đó lại hối hận vì sao ngày trước mình lại ngu đần đến thế, tin vào câu chuyện vớ vẩn ấy mà làm ra một việc ngu xuẩn như vậy. Cuối cùng hắn lại tự hỏi, vậy đứa bé mà hắn đã sinh ra trong cơ thể này rốt cuộc là con của ai? Là ai đã khiến cho Thụ phải đi đổ vỏ hộ?
Nhưng ưu tiên hàng đầu bây giờ vẫn là ổn định lại tâm trạng của Thụ trước, dù sao thì mối quan hệ hiện tại giữa hắn và Thụ nhìn qua thì có vẻ ổn định đấy, nhưng không phải là ổn định tuyệt đối. Hiện tại bọn họ mới chỉ ôm hôn nhau mà thôi, đứa nhỏ này mới là sợi dây ràng buộc quan trọng giữa hai người họ, mà bây giờ đây, sợi dây ấy đã bị một bên chặt đứt rồi.
Khi hai người đang bước vào giai đoạn khó xử, một biến số khác xảy đến.
Một người đàn ông ăn mặc kỳ lạ xuất hiện và nói rằng anh ta muốn mang con của họ đi.
Lúc đầu Tra Công còn tưởng rằng đây là cha ruột của đứa bé, rằng y có quan hệ tình cảm với người qua đường trước đây, nhưng không nghĩ đến việc tuy đứa nhỏ này thật sự là con của y, nhưng người qua đường vô tội thật sự chỉ là một người qua đường.
Người đàn ông giải thích rõ ngọn nguồn câu chuyện cho Tra Công và Thụ:
Hóa ra người đàn ông này đến từ một thế giới khác và y cũng là gay, ở thế giới ấy y cũng có người yêu của mình, hai người đã ở bên nhau rất nhiều năm, vậy nên họ muốn có một đứa con. Sau đó họ liền dùng phương pháp của thế giới khác, tạo ra một bào thai mang dòng máu của cả hai người và đặt ngẫu nhiên vào một người để làm vật chứa. Mà cái vật chứa ngẫu nhiên ấy, không ai khác chính là cơ thể của người qua đường vô tội đang bị Tra Công chiếm lấy này.
Sau đó, vì một số lý do (kiểu như thế giới kia đang phải chịu sự tấn công của các thế lực khác), tạm thời không thể chăm sóc vật chứa và đứa nhỏ ở bên trong nó, nên vật chứa ấy đã được gửi đến thế giới này. Duyên nợ thế nào nó lại bị kéo vào câu chuyện rắc rối của Thụ. Không lâu sau, linh hồn rối trong vật chứa xuất hiện lỗi rồi bị hỏng, nhưng lúc ấy chiến trận ở thế giới khác đang rất căng thẳng, không có thời gian để sửa chữa nên chỉ có thể lấy đại một linh hồn ngẫu nhiên thế vào để gánh trách nhiệm này. Và đương nhiên, linh hồn ngẫu nhiên phải gánh trách nhiệm ấy chính là linh hồn của Tra Công. Đương nhiên, nói ra thì có vẻ là tùy tiện, nhưng cũng không tùy tiện đến như vậy——chỉ là vừa lúc ấy, Tra Công ngoài ý muốn rơi xuống cống, linh hồn bay ra ngoài, hơn nữa cái linh hồn gốc ở trong vật chứa này tính ra thì cũng có một chút liên quan đến hắn ta đấy.
Mà hiện tại, công việc của họ ở thế giới bên kia đã ổn định, đứa trẻ cũng được sinh ra bình an và khỏe mạnh, đã đến lúc đưa đứa nhỏ trở về, sau đó đưa linh hồn Tra Công trở về với cơ thể của chính hắn.
Thụ hỏi, vậy tại sao cậu lại có ký ức về việc người qua đường muốn tự sát?
Công ở thế giới khác nói, đó là cách để vật chứa hòa nhập tốt hơn với thế giới này, vậy nên họ đã can thiệp một chút đến ký ức của những người xung quanh nó.
Thấy vẻ mặt khiếp sợ của Thụ, y an ủi nói: Yên tâm, chỉ thay đổi một chút ký ức mà thôi, không có động tay đến những thứ khác, cũng không thiết lập con chip nào cả, những chuyện sau này của hai cậu đều thật sự là xuất phát từ trái tim.
Sau khi giải thích cặn kẽ, ba người rơi vào sự trầm mặc kỳ lạ.
Phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng ấy là một người từ thế giới khác đột nhiên hiện ra trong không khí. Dựa theo nội dung của câu chuyện trước đó, đây hẳn là nửa kia của người đàn ông này.
Đó là một người đàn ông có ngoại hình đẹp trai nhưng tính tình lạnh lùng, có lẽ anh ta xuất hiện vì thấy rằng nhà mình đang lãng phí quá nhiều thời gian vô nghĩa, khiến anh không thể chờ đợi nổi nữa. Anh ta không nói một lời nào, ôm lấy đứa bé đang nằm trong nôi, mắt thấy đứa nhỏ đang dần biến mất theo bóng hình của anh ta, trở về thế giới bên kia, Tra Công gào lên: "Chờ đã!"
Công ở thế giới kia cũng quát lại: "Sao mày dám mắng chồng tao?"
Tuy nhiên, không một ai để ý đến anh ta.
Thụ ở thế giới kia quay lại và nhìn Tra Công, trầm ngâm một lát, rồi với vẻ mặt như chợt hiểu ra, anh ta đưa tay ra và làm một động tác nắm lại, khiến cho linh hồn của Tra Công tách ra khỏi vật chứa, nhanh chóng nhét linh hồn hắn vào một cái hộp, rồi không biết từ lúc nào đã đưa linh hồn của Tra Công về lại với cơ thể nguyên bản của hắn. Mà cái vật chứa qua đường vô tội kia cũng chỉ trong thoáng chốc đã biến mất không thấy tăm hơi.
Thụ sững sờ trước những gì đã xảy ra trước mắt mình trong vài giây ngắn ngủi, trơ mắt nhìn đứa nhỏ bị Thụ ở thế giới khác mang đi, cậu thậm chí còn không biết rằng đứa bé đã vui vẻ ôm lấy Thụ ở thế giới khác vài giây trước khi họ biến mất. Trên mặt anh ta dính rất nhiều nước miếng, gương mặt vốn lạnh tanh của đối phương cũng vì thế mà trở nên mềm mại hoặc chỉ đơn giản là ảo giác mà thôi.
Khi định thần lại, anh thấy công ở thế giới khác đang đứng nói chuyện với Tra Công.
Công ở thế giới khác: "Thấy chưa, con trai tôi vẫn rất thân thiết với nhà tôi, chứng tỏ nó là con của chúng tôi, hai người cũng không cần lo rằng chúng tôi sẽ ngược đãi nó."
Tra Công:.....
Công ở thế giới khác: "Nhưng để anh phải ở trong vật chứa lâu như vậy cũng hơi ngại, hay là thế này đi, tôi giúp hai người tạo ra một đứa nhỏ của riêng hai người có được không. Hơn nữa hai người cũng chăm sóc đứa bé một thời gian dài rồi, tự nhiên lại bị bọn tôi tới mang đi trong lòng cũng rất đau khổ đúng không."
Tra Công:???!!!
Công ở thế giới khác: "Cơ mà không có vật chứa cho hai người rồi, hai người chỉ có thể dùng chính cơ thể của mình thôi——cho nên hai người quyết định như nào? Ai sẽ sinh đây?"
Tra Công quay đầu lại nhìn Thụ, ánh mắt hai người chạm nhau.
Thụ nhìn Tra Công đã trở lại cơ thể của mình, trong đôi mắt hiện lên vô vàn những cảm xúc phức tạp không thể diễn tả bằng lời, như thể cậu đã phải chịu đựng quá nhiều đả kích, là một cảm giác rất khó chịu, nó đau đớn còn hơn cả cái chết.
Tra Công không biết phải nói gì, hắn mới chỉ tiến về phía Thụ một bước, cậu đã chạy trối chết——cậu chạy về phòng, khóa trái cửa lại.
Công ở thế giới khác trưng ra vẻ mặt ngây thơ vô số tội nhìn Tra Công.
Tra Công bất lực không nói nên lời, cuối cùng thở dài cam chịu: "Để tôi làm vậy."
Tra Công tiễn công ở thế giới khác đi, do dự một hồi, cuối cùng vẫn đi gõ cửa phòng Thụ, "Chúng ta nói chuyện đi."
Thụ đã bình tĩnh lại, mở cửa, nhưng cậu lại nói: "Còn có thể nói gì nữa? Giữa tôi và anh chẳng có chuyện gì để nói cả."
Tra Công nhất thời mất đi khả năng sử dụng ngôn ngữ, không biết nên nói cái gì mới phải.
Thụ thở dài, lên tiếng: "Hãy để tôi yên một thời gian. Anh cũng nên trở về đi, anh chưa thật sự chết mà, còn rất nhiều việc mà anh cần phải làm, không phải sao?" Thụ đang nói về việc sau khi công rơi xuống cống thoát nước, người nhà hắn không biết từ đâu vớt lên được một thi thể, cho rằng hắn đã chết thật, liền hỏa thiêu rồi tổ chức tang lễ. Bây giờ xem ra, việc Tra Công rơi xuống cống không chừng lại dính líu tới một âm mưu nào đó.
Trông thấy dáng vẻ lạnh lùng và kiên quyết của Thụ, lòng Tra Công đau nhói.
Hắn đưa tay ra nắm lấy tay Thụ, hỏi: "Em sẽ không rời đi chứ?"
Thụ trả lời: "Công việc hiện tại của tôi đang rất tốt, nói đi là đi thế nào?" Trước kia Thụ từng làm việc tại công ty của Tra Công, năng lực xuất chúng, tương lai xán lạn, cuối cùng lại bởi vì hắn mà mất việc. Công việc hiện tại cậu phải vất vả lắm mới kiếm được, dù thu nhập không nhiều, nhưng cậu vẫn có thể chăm sóc được người qua đường vô tội bị hồn công nhập vào trong suốt thai kỳ và khỏe mạnh sinh hạ đứa bé, còn mua sữa bột và rất nhiều những nhu yếu phẩm dành cho trẻ em.
Nghe Thụ nói, Tra Công lại cảm thấy đau đớn khôn cùng, hắn rất muốn tìm được cỗ máy thời gian để du hành về quá khứ một chuyến, rồi đánh nhừ tử chính bản thân mình cho đến khi khôn ra thì thôi. Nhưng đồng thời, hắn cũng hiểu rằng nếu như mình không nhập vào cơ thể của vật chứa đó, nếu không tối ngày ở bên cạnh Thụ, được cậu chăm sóc trong một khoảng thời gian dài như vậy, có lẽ hắn sẽ không bao giờ tỉnh táo lại để nhìn nhận lỗi sai của chính mình.
Trong lúc suy tư, lòng bàn tay Tra Công được nhét vào năm trăm đồng. Thụ nói: "Anh đi về trước đi."
Tra Công đột nhiên ngẩng đầu: "Anh——"
Thụ ngắt lời hắn: "Trở về đi, để tôi cẩn thận suy nghĩ một chút, cả anh cũng cần thời gian để suy nghĩ một chút nữa."
Tra Công giương mắt nhìn nhau với Thụ một hồi, nhìn đến khi trong mắt Thụ dần hiện lên sự mất kiên nhẫn, cuối cùng hắn vươn tay ôm chặt Thụ vào lòng, nặng nề hạ xuống môi cậu một nụ hôn, thật lâu sau mới lưu luyến mà rời đi.
Sau khi cửa phòng đóng lại, cơ thể bởi vì sự thân mật của Tra Công mà trở nên căng cứng của Thụ mới dần được thả lỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.