Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 17: Tiền tấu




“Ừ! ” Hai tròng mắt Hoàng hậu mở ra, gánh nặng trong lòng liền được giải trừ, chỉ cần nàng uống thuốc kia sau khi ăn cơm là tốt rồi, nghĩ đến lời Thái hậu nói lúc đi Từ An cung thỉnh an Thái hậu sáng nay, đáy mắt nàng hiện lên một tầng ảm đạm.
Thật may là nàng đã tiên hạ thủ vi cường, nếu như một quý nhân nho nhỏ sinh con trai trưởng, sợ rằng nàng cũng sẽ ăn ngủ không yên.
“Tôn mama, buổi chiều có cung yến, đã chuẩn bị xong chưa?” Đây chính là kịch hát và điệu bộ rất nặng, nên không thể qua loa đại khái.
Tôn mama cười nói: “Hồi nương nương, toàn bộ đã an bài xong”
“Cung tần có hành động gì không?” Hoàng hậu hài lòng gật đầu, lại hỏi thăm Cung tần không an phận.
“Nương nương liệu sự như thần, Cung tần nương nương rốt cục đã nhịn không được! ”
Hoàng hậu nở nụ cười: “Nhịn không được là tốt nhất”. Cung tần này chính là một quân cờ tốt.
“Nương nương, còn có một người cũng ra tay, nếu người hầu không thông minh, sợ rằng còn không phát hiện ra đầu mối! ” Tôn mama có chút thần bí nhỏ giọng nói, đáy mắt thoáng qua một tia tinh ranh.
“Là ai?” Hoàng hậu cau mày, ánh mắt hết sức kinh ngạc.
Tôn mama thì thầm mấy câu ở bên tai Hoàng hậu.
“Lại là nàng, không nghĩ tới lúc này mới là ngày đầu tiên, liền không nhịn được! ” Hoàng hậu cười lạnh, một bên mắt híp lại: “Nếu nàng ra tay, chúng ta cũng không cần đi tham gia vào! ”
…………………..
Lâm triều xong, Mộ Dung Triệt trở lại Tử Thần điện, cho tất cả nô tài cùng thái giám lui ra, chỉ lưu lại Tiểu Lý Tử.
Mộ Dung Triệt vuốt ve ban chỉ trong tay, con ngươi rét lạnh híp lại một nửa.
Ai cũng không biết, vì sao Mộ Dung Triệt chọn Liễu Vi Dung là người đầu tiên thị tẩm, còn ở lại, đem nàng đẩy đến đầu ngọn sóng.
Trong lòng tất nhiên cũng muốn khảo nghiệm suy nghĩ bên trong của nàng, nhưng đây không phải mục đích của hắn.
Hắn từng có ba vị hoàng tử, bất luận khoẻ mạnh, hay thân thể yếu, đều không có sống qua ba tuổi.
Hiện giờ hắn 28, dưới chân cũng không có một hoàng tử.
Vấn đề con trai nối dõi được đặt ở vị trí hàng đầu.
Nữ nhân hậu cung tất cả đều rục rịch ngóc đầu dậy, nữ nhân có phi vị trở lên sau lưng đều có một đại gia tộc, hôm nay trên triều đình, bọn họ còn có thể ngăn được lẫn nhau, cho nên con trai trưởng nhất định không thể nằm trong bất kỳ nàng nào trong địa vị cao cả.
Nếu không sẽ đánh vỡ thăng bằng tiền triều cùng hậu cung.
Vì vậy, hắn chọn một người thân thể cực kỳ khỏe mạnh, sau lưng lại không có người nào ủng hộ Liễu Vi Dung.
Nếu như nàng thông qua khảo nghiệm của hắn hoàn hảo, sự thật không đúng, hắn còn có thể chọn những người khác.
Tiểu Lý Tử cúi đầu: “Khởi bẩm Hoàng thượng, sau khi ngài đi Hoàng hậu nương nương đã ban thuốc bổ dùng sau khi ăn cho Đức quý nhân, nô tài có qua Thái Y viện hỏi, không có vấn đề gì.”
“Ừ! ” Mộ Dung Triệt không thể không bố trí trước, viện trưởng thái y viện đã sớm đem việc này thượng tấu với hắn.
“Mấy vị nương nương cũng có một chút hành động dị thường, đầu mối toàn bộ đều hướng về phía Đức quý nhân….”
“Chuyện này đừng động tới, để cho nàng tự mình xử lý! ” Thần sắc Mộ Dung Triệt không đổi, tùy ý nói, tiếp đó lại nhàn nhạt ra một thánh chỉ: “Từ trong vụ phủ chọn một mama sạch sẽ biết chữ đưa đến chỗ Đức quý nhân đi! ”
Sạch sẽ ở đây chính là sau lưng không có ai.
“Nô tài tuân chỉ! ”
Tiểu Lý Tử thầm than một tiếng, lòng vua khó dò, vốn nghĩ là Hoàng thượng thích Đức quý nhân, bây giờ nhìn lại giống như không phải, Đức quý nhân thật đáng thương!
Vô duyên vô cớ bị nữ nhân hậu cung ghen ghét! Đoán chừng thời gian sau này sẽ rất “đặc sắc”
………………
Y Lan điện, Nhu Phúc cung.
Bạch Liên đang nhỏ giọng bẩm báo vấn đề của Hương Nhi với nàng, Liễu Vi Dung nghe xong, thần sắc không có thay đổi gì, bình tĩnh giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh.
Bạch Liên thấy thế, cau mày, nếu như chủ tử không xử trí Hương Nhi này, tương lai nhất định sẽ thành đại họa, nếu như chủ tử xảy ra chuyện, nàng ăn nói với lão gia như thế nào đây?
Nhớ lại lúc lão gia đem nàng đưa cho Tam tiểu thư, đã hạ lệnh nhiệm vụ phải làm, nếu như tương lai chủ tử trúng tuyển vào cung, cần phải bảo vệ tốt chủ tử diệt trừ nô tài có dị tâm.
Dĩ nhiên còn có một câu chính là hết thảy lấy lợi ích Đại tiểu thư làm đầu.
Đại tiểu thư cùng Tam tiểu thư vẫn làm cho người ta có ấn tượng tình cảm tỷ muội rất tốt, có lẽ lão gia cũng cho rằng như vậy sao?
Nhưng nàng nhìn thấy cái gì? Đại tiểu thư cho Tam tiểu thư loại phấn đó, dùng lâu, dung mạo cũng bị phá hủy, coi như nàng trung thành với lão gia, nhưng hôm nay Tam tiểu thư là chủ tử của nàng, Đại tiểu thư thế nhưng lại dùng thủ đoạn như vậy đối phó Tam tiểu thư, cũng làm cho trong lòng nàng nguội lạnh.
Thấy chủ tử rất lâu không trả lời, Bạch Liên cẩn thận nói: “Chủ tử, Hương Nhi đó……..”
Liễu Vi Dung nhìn ra ngoài cửa sổ đang mở, Hoa nhi đang tươi đẹp, thở dài, nhàn nhạt nói: “Tra một chút sau lưng nàng có ai không, tìm lý do đưa nàng đi Thận Hình Tư,”
Nô tài vào Thận Hình Tư không chết cũng sẽ bị lột da.
Nàng vốn không muốn làm như vậy, nhưng nghe Bạch Liên nói như thế, Hương Nhi này tâm lớn, có dã tâm, nô tài như vậy thường thường rất dễ phản bội chủ tử mình.
Trong lòng suy nghĩ hồi lâu, rốt cục nàng quyết tâm để cho Bạch Liên hạ thấp thứ bậc của Hương Nhi, chấm dứt trước khi mưa bom trái phá.
Hơi tự giễu, lúc này mới đến cổ đại chừng nửa tháng, lòng nàng liền xảy ra biến chuyển lớn như thế, thì ra nàng cũng là một nữ nhân có lòng dạ độc ác.
Bạch Liên nghe vậy, nhìn gò má thanh lệ của Liễu Vi Dung, thở phào nhẹ nhõm, xem ra chủ tử vẫn ý thức được nguy cơ.
Suy nghĩ một chút, Bạch Liên hàm súc nói: “Chủ tử, đưa đi Thận Hình Tư có phải quá nóng vội hay không …”
Chủ tử mới vừa được sủng ái, liền đem cung nữ đi Thận Hình Tư, hình như không tốt lắm.
Liễu Vi Dung mím môi nói: “Mọi việc phải nắm chắc thời cơ, một kích chắc chắn trúng, không trúng là lui, cho nên Hương Nhi không thể lưu, huống chi ta ở trong cung không có người hỗ trợ, nhân tố không an định nên nhổ đi tốt hơn….” Dừng một chút, nàng nhìn về Bạch Liên, đáy mắt tất cả đều là sáng tỏ: “Hơn nữa, hiện tại không có chủ nô tài đều ở đây ngắm nhìn, phân nô tài đến chỗ chúng ta, em tra không được người chủ kia, em thu mua đã được chưa? Không có! ”
Những cung nữ thái giám mama trong cung này, người nào mà không qua lại với người khác?
Đây chính là thực tế, coi như nàng là người đầu tiên thì thế nào, thân phận thấp, lại có người ghen ghét, có thể tránh được các vị phi tần hãm hại hay không còn khó nói, nô tài không an phận trong cung ai mà không phải người giỏi?
Chẳng qua còn nhiều thời gian, lúc này mới vào cung, không vội, nóng lòng cũng không ăn hết đậu hũ nóng.
Cần có kế hoạch lâu dài.
Cho nên hiện tại quan trọng nhất là để ý xử lý những nhân tố không an phận bên cạnh, tận lực để Hoàng đế để ý đến ngươi.
Mộ Dung Triệt trẻ tuổi anh tuấn, ở hiện đại chính là một soái ca giàu có, quyền thế, coi như là bạn chung thân cùng giường, mau sớm sinh một nhi tử.
“Nhưng đối với danh tiếng của chủ tử có ngại…..” Bạch Liên cau mày.
Liễu Vi Dung hí mắt: “Đuổi một nô tài phạm sai lầm, không phải là rất bình thường?” Cố tình cường điệu từ “sai lầm”.
Nàng xem qua không ít tiểu thuyết cung đấu, rất nhiều nữ chính không kịp thời xử trí những nô tài có dị tâm, đưa đến một loạt tai họa sau này, hao tổn tinh thần lại hại mình.
Danh tiếng? Đuổi một nô tài đi còn phải chú ý danh tiếng?
Quá mức để ý chuyện này, sẽ làm cho người mất đi nhiều thứ hơn.
Sau khi bàn bạc thật tốt việc diệt trừ Hương Nhi như thế nào, cũng sắp đến buổi trưa, dùng xong cơm trưa, Liễu Vi Dung nghỉ ngơi một chút ở trên giường, dưỡng tinh thần ứng phó cho buổi cung yến chiều nay thật tốt.
Làm một quý nhân, cần đến Thanh Hương viên sớm một chút.
Thanh Hương viên, mấy vị quý nhân lạ mặt cùng với mấy người phân vị không phân cao thấp cũng đã tới rồi, nhìn thấy Liễu Vi Dung đến, đồng thời nhìn về phía nàng, trong mắt ngập tràn hâm mộ cùng ghen tỵ.
Một cung nữ tiến lên dẫn Liễu Vi Dung ngồi ở phía trước mấy vị quý nhân, đáp lại những hành lễ của các nàng, hướng các nàng khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống, bên cạnh có một quý nhân xa lạ nhìn Liễu Vi Dung cười cười.
Sau khi ngồi xuống, người hầu đưa điểm tâm cùng trà lên.
Liễu Vi Dung mỉm cười hướng quý nhân bên cạnh bình thản chào hỏi, biết được nàng là Lưu quý nhân, là thiếp thất của Mộ Dung Triệt khi còn là hoàng tử,
Lấy trực giác nhạy bén của nàng, Lưu quý nhân trước mặt đáng để làm quen.
Trong khi nói chuyện, biết được Lưu quý nhân lúc bừng tỉnh đại ngộ đã không có cách nào sinh con, không trách được tâm tính nàng lại bình thản lạnh nhạt như thế.
Hai người tán gẫu vui vẻ, nhỏ dần, Liễu Vi Dung nói một câu: “Sau này lúc rảnh rỗi, tỷ tỷ có thể đến chỗ muội muội ngồi một chút! ”
Lưu quý nhân mỉm cười gật đầu đồng ý, ấn tượng của nàng đối với Liễu Vi Dung cũng rất tốt, cũng kêu nàng tới chỗ mình ngồi một chút.
Không bao lâu, Liễu Tương Nhã cũng chầm chậm đi đến, tỉ mỉ ăn diện, đôi mắt đẹp lưu chuyển, môi anh đào mỉm cười, diễm quang bắn ra bốn phía, đi xuống chỗ mọi người, nàng thẳng tắp đi đến vị trí Liễu Vi Dung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.