Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 120: Thần ma vũ trụ




Thần Ma vũ trụ, Quần Ma Loạn Vũ.
Nơi đây có hai phái chính là Chính đạo tu sĩ cùng Ma đạo tu sĩ. Tại đây Chính đạo tu sĩ có thể thành Ma đạo tu sĩ nhưng Ma đạo tu sĩ lại không thể trở thành chính đạo tu sĩ.
Từ rất xa xưa trước kia, xa xôi tới không ai biết được, Chính Ma hai đạo đã đối đầu với nhau không biết từ bao lâu, hai bên chỉ cần chạm mặt thôi đã có động thủ xu thế, tình thế vẫn luôn là như vậy căng thẳng.
Thần Ma vũ trụ có rất nhiều đại lục, nhưng đại lục trung tâm, nơi tụ tập nhiều tu sĩ nhất vậy thì là Thần Ma đại lục rồi, nó không chia làm cái gì Ngũ vực hay Bát vực mà nó chỉ chia làm hai vực, đó là Ma Vực, Thần Vực. Ma vực đại diện cho Ma đạo tu sĩ chỗ ở, Thần Vực đại diện cho Chính đạo tu sĩ nơi tụ tập.
Năm đó Lạc Thiên đi tới đây lúc đã lựa chọn Chính đạo một phe, nhưng lần này hắn lựa chọn Ma đạo để bắt đầu đặt vững nên móng cho hành trình lần này, vì hắn Hư Vô Chi Mâu đang cần uẩn dưỡng nên tốt nhất là ít sử dụng Hư Vô Chi Lực thì tốt hơn, cho nên hắn lần này chuẩn bị chủ tu nguyên lực cảnh giới.
Ma Vực phía tây trong. Một Thần Cung trước, Lạc Thiên chậm rãi đi tới trước cổng nhìn nó, tòa này Thần Cung tên là Tà Vân Cung, nó là một trong ngũ cung đứng đầu ở Ma Vực, hôm nay người người đông đúc, ở trước Tà Vân Cung tụ tập một đám tu sĩ từ Nhân Tôn tới Thiên Tôn, tất cả mỗi người đều xếp hàng để chờ đợi đăng ký tham gia khảo hạch.
Tại đây tu sĩ chủ tu là Ma khí giống như Ma Tộc, nhưng mà bọn họ ở đây phần đông đều không phải là tà ác như cái kia chủng tộc, ngoại trừ tu Ma ra thì tất cả đều là như vậy bình thường, tại đây cũng giống như Chính đạo nơi, cũng có tà ác người, cũng có tốt người, tất nhiên ở đây tà ác người có nhiều hơn bên chính đạo, cuộc sống của họ cũng phóng túng và trực tiếp hơn chính đạo người.
Lần này Lạc Thiên không dịch dung như trước mà là quang minh chính đại thể hiện bộ mặt thật, trước đó dịch dung lúc rất nhiều người biết hắn, nhưng lần này vì không dịch dung thể hiện khuôn mặt thật nên rất ít người biết hắn, kể cả Ngọc Diên Cung đám kia tu sĩ cũng vậy, dù sao lúc trước Lạc Thiên dùng bộ mặt thật một người một kiếm xông vào Ngọc Diện Cung lúc, tất cả những người thấy mặt hắn đều đã chết, trong đó kể cả Tôn Chủ cũng vậy, bị mấy vị Cung Chủ của Thiên Tinh Cung một chưởng chụp chết cả đám.
Người biết mặt hắn ở Thần Ma vũ trụ bây giờ chỉ có Hạ Sương, Vương Nhân vài người, còn bọn họ có để lộ khuôn mặt hắn hay không thì hắn không biết mà cũng không muốn biết, dù sao có biết cũng làm được gì hắn đâu.
Lạc Thiên vượt qua dãy người đang xếp hàng đi tới người chủ trì đăng ký lựa chọn đệ tử lần này ném tới một cái lệnh bài rồi nói: “Ta có thể gia nhập Tà Vân Cung chứ?.” Lệnh bài này là năm đó hắn tiện tay cứu một vị khá có thân phận trong Tà Vân Cung cho nên có được, hiện tại tiện tay dùng luôn.
Một lão giả đang chủ trì đăng ký môn hạ lúc bị người cắt ngang vốn muốn bạo phát tính tình quát mắng đôi câu lúc thấy lệnh bài thì thay đổi khuôn mặt, cuối cùng hắn cười khẽ: “Có thể, từ giờ trở đi ngươi là Tà Vân Cung đệ tử ngoại môn.” Nói tới đây hắn đưa cho Lạc Thiên một lệnh bài chứng nhận thân phận, mà cái kia lệnh bài chủ nhân đã vượt qua địa vị của hắn nên hắn không thể ngăn cản mà cũng không dám ngăn cản.
Lạc Thiên cười khẽ nói về lý lịch của mình rồi rời đi, hắn nói lai lịch chẳng qua chỉ là giả mà thôi, mà lão giả kia tuy rằng nghi ngờ hắn thân phận nhưng vì lệnh bài còn đấy nên cũng không nói nhiều, cùng lắm sau này báo lên cao tầng là được rồi.
………
Một khu vực trong tên là Ngoại Môn Phong, nơi đây tụ tập rất nhiều đệ tử, tất cả hầu như đều là Nhân Tôn tới Thiên Tôn.
Còn Vương Tôn tới Vũ Tôn là Nội Môn đệ tử, Đế Tôn cùng Luyện Hư là Hạch tâm đệ tử, Phong Giả là Chân Truyền đệ tử, còn Thánh Tôn thì là Thánh Tử hoặc Thánh Nữ, tất nhiên phải có chiến lực cực mạnh mới có tư cách làm Thánh Tử cùng Thánh Nữ, dù sao không phải ai đột phá tới Thánh Tôn là có thể có địa vị như vậy.
Lạc Thiên đi tới một căn phòng, căn phòng này nó địa thế, nguyên lực nồng độ đều là tốt nhất trong các phòng Lạc Thiên thấy qua, chính vì thế hắn lựa chọn cái này căn phòng, cho dù bên trong đã có người ở cũng vậy, dù sao ở Ma Vực trong kẻ nào có nắm đấm to thì kẻ đó có quyền lên tiếng, chính vì thế nếu Lạc Thiên có thể đánh thắng kẻ trong phòng này rồi nhận lấy căn phòng cũng không ai nói gì.
“Oành.” Một tiếng, Lạc Thiên trực tiếp một cước đạp vỡ vòng bảo hộ, theo vòng bảo hộ vỡ nát lúc trong căn phòng cũng lắc lư vài cái.
“Là ai to gan, dám đến gây sự với ta.” Theo đó một tiếng quát vang lên, thanh âm mang theo không thể tin cùng phẫn nộ vang lên.
Tiếp theo đi ra một nam tử, hắn thần thái cuồng ngạo không nhìn bất kỳ ai, ánh mắt trong như muốn phun lửa nhìn xung quanh rồi nhìn tới Lạc Thiên.
Hắn thấy chỉ là một con kiến hôi Nhân Tôn tiểu tử dám gây sự với mình lúc quát: “Tiểu tử, ngươi dám...” “Bốp” Một tiếng vang lên, hắn chưa nói xong đã bị một cái tát đánh bay ra khỏi phạm vi của căn phòng, theo đó ngất xỉu, đáng thương đứa bé, còn chưa khai báo tên tuổi, còn chưa đe dọa đã bị đánh ngất ném ra ngoài.
Lạc Thiên nhìn tên kia bị đánh bay lúc cười khẽ bước vào, ở Ma đạo tu sĩ trong, làm việc là như vậy tùy tâm, quản hắn là ai, chỉ cần ngươi mạnh hơn hắn vậy ngươi là bố hắn, chính vì vậy Lạc Thiên không cần phải kiêng kỵ trực tiếp cướp căn phòng.
Tiến vào phòng lúc, hoàn cảnh cũng khá xa hoa, Lạc Thiên chỉnh sửa vài thứ cùng ném đi vài thứ rồi gật đầu hài lòng ở lại.
……..
Sáng sớm một căn phòng trên, Một nam tử bạch y hai mắt che khăn, tóc trắng dài tới hông, xung quanh thỉnh thoảng có Ma khí xao động, mười phần tà dị.
Lạc Thiên bước ra quảng trường của Tà Vân Cung, xung quanh đệ tử đi lại đông đảo, có người vừa đi làm nhiệm vụ trở về, có đệ tử đi ra làm nhiệm vụ.
Đi tới một cái tuyên bố nhiệm vụ gian sau Lạc Thiên nhìn kẻ đang quản lý nơi đây nói: “Ta muốn một tấm bản đồ nói về Ma vực, càng chi tiết càng tốt.” Nói xong hắn ném cho kẻ quản lý nơi đây một ngàn hạ phậm nguyên thạch.
“Ma Vực Địa Đồ, trong đó có giới thiệu về toàn bộ những nơi được biết của Ma vực.” Người quản lỹ nhìn Lạc Thiên lúc đôi mắt khẽ kinh diễm một cái, hiển nhiên chưa từng thấy kẻ nào tuấn mỹ như vậy, quản chi bị che mất ba phần khuôn mặt cũng có thể thấy được hắn tuấn mỹ, nhìn xong rồi ném cho hắn một cái thông tin ngọc thạch nói.
Tiếp nhận thông tin ngọc thạch Lạc Thiên khẽ trần nguyên thần vào, theo đó vô số thông tin hiển hiện, những thông tin trong cũng không có cái gì quá khác biệt năm đó Lạc Thiên biết được.
Đọc thông tin xong lúc Lạc Thiên rời đi, lần này hắn mục tiêu là Ma Phong Sơn Mạch, nơi đó là một nơi chuyên săn giết yêu thú cho nội môn để tử của rất nhiều môn phái, đã lâu không có thử qua chiến lực của hệ thống tu nguyên lực, cảnh giới từ ba ngàn năm qua vẫn bị hắn áp chế ở Nhân Tôn, tất nhiên cũng có tăng lên một chút, bây giờ đã là Nhân Tôn ngũ trọng.
Ma Phong Sơn Mạch, nơi đây yêu thú cũng không hề mạnh chút nào, nhiều nhất cũng chỉ là thập nhị mà thôi, hiển nhiên nơi đây đã bị Tà Vân Cung cùng mấy môn phái khác dọn dẹp qua yêu thú từ thập tam giai trở lên để các đệ tử lịch lãm. Tuy vậy nhưng đối với Lạc Thiên bây giờ mà nói, nếu không sử dụng Hư Vô Thiên Kinh vậy thì mười phần nguy hiểm, nhưng hắn vẫn cứ lựa chọn tới đây, dù sao càng nguy hiểm càng kích phát tiềm lực.
“Ầm.” Một tiếng vang lên trong Ma Phong Sơn Mạch, tại nơi nào đó trong Lạc Thiên đang cùng một con thất giai yêu thú đánh nhau.
Lạc Thiên dùng nguyên lực miễn cưỡng ngự không một chưởng mang theo bá đạo mà lăng lệ đánh về một con cự mãng, theo đó vô tận khí huyết như sóng lớn gia trì lên cự chưởng.
“Tê tê.” Cự mãng thè lưỡi kêu rên dùng cái đuôi quất tới một chưởng kia, một đuôi kia mang theo lực lượng đủ khai sơn phá thạch, dưới một chưởng này dưới từng dãy núi bị nó quất qua đều nghạnh sanh đánh vỡ.
Cả hai va chạm vào nhau không có nổ vang như trong tưởng tượng, chỉ thấy chưởng ấn kia va vào đuôi cự mãng rồi nắm lấy nó, Lạc Thiên theo đó gồng lên một cái rồi dùng lực nhấc lên cự mãng, trong lúc nhất thời hình ảnh như con kiến nhấc con voi vậy.
“Rầm.” Lạc Thiên cầm đuôi nó nhấc lên rồi đánh xuống đại địa, từng tiếng rầm rầm vang lên, đại địa bị nghạnh sanh đánh thành từng cái hố sâu, con này cự mãng cũng theo đó kêu rên như rất thống khổ, chỉ tiếc dù thống khổ, dù dãy dụa như thế nào thì cũng không thể thoát khỏi bàn tay đang nắm lấy nó.
“Tê tê.” Cự mãng bị đánh làm nổi lên hung tính, nó biết mình không thể đánh lại nhân loại này nên lựa chọn tự bạo, theo đó nguyên lực xung quanh bắt đầu truyền vào cơ thể nó, dần dần cơ thể nó phồng to lên.
“Ầm.” Một tiếng thật lớn vang vọng năm mươi dặm xung quanh, cự mãng tự bạo nơi đã không còn thân xác của nó, có chăng chỉ còn là một cái bụi mù cùng một cái hố lờ mờ nhìn không rõ.
“Vù vù.” Từng tiếng thanh phong rít gào, theo đó bụi mù tán đi, Lạc Thiên quanh thân được bảo hộ bởi lam, bạch cùng hắc ba màu, phút cuối hắn trực tiếp sử dụng Cửu Sắc Thủ Hộ nghạnh sanh chống đỡ vụ nổ, trên người theo đó cũng không có một chút nào thương thế.
Một con thất giai yêu thú mà thôi, còn không thể làm hắn bị thương được, nếu là bát giai vậy còn có chút đáng nói, dù sao bát giai lúc yêu thú và tu sĩ đã trùng kích ra Thần Hỏa, chiến lực cũng đã vượt qua thất giai và Thiên Tôn tu sĩ rất nhiều. Đệ nhất sát thủ trọng sinh tán gái báo thù rửa hận năm xưa. Truyện đã hơn 500c hãy đọc .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.