Thấm thoát đã đến mùa thu, Niệm Tư Huyền cũng vừa hạ sinh tiểu hài tử tròn
một tháng. Tiết trời tháng chín mát dịu, hoàng hoa nở rộ khắp những lối
đi. Thanh Hạm viện hôm nay cũng đã mở cửa đón tiếp khách nhân.
Niệm Tư Huyền ngồi trên ghế chủ vị, ôm tiểu hài tử bụ bẫm, tay nàng
nắm một món đồ chơi bằng bạch ngọc, ra sức dụ dỗ, tiểu hài tử đôi mắt
lúng liếng trông theo. Châu Ẩn từ bên ngoài vui vẻ chạy vào:
- Vương phi là phu nhân đến!
Niệm Tư Huyền đứng lên, nàng được Ngọc Lộ đỡ lấy tay, lại cùng Châu
Ẩn ra trước cửa viện. Mẫu thân nàng vẫn còn khỏe mạnh, không giống như
kiếp trước, thân thể yếu bệnh. Đi cùng mẫu thân là Đào ma ma, Niệm Tư
Huyền cùng mẫu thân nàng đối lễ.
- Phụ thân cùng huynh trưởng đâu rồi?
Niệm phu nhân hướng mắt ra xa:
- Hai người bọn họ đang cùng Lăng Vương điện hạ trò chuyện!
Niệm Tư Huyền gật gật đầu, từ khi nàng hạ sinh đến bây giờ, mẫu thân
mới gặp qua đôi ba lần, nàng nhìn Đào ma ma, rồi cho toàn bộ hạ nhân lui đi, thì thầm:
- Mẫu thân đã đón Đào ma ma cùng Phạm Tú Hương hồi kinh?
Niệm phu nhân nhỏ giọng:
- Đã sắp xếp an toàn, phụ thân cùng huynh trưởng con cũng đang điều tra
Hòa phi nương nương, đúng như con nói, Hòa phi không có âm mưu tạo phản, mà là bị Thượng Quan Hoàng hậu ám hại!
Niệm Tư Huyền mím môi, Hòa phi chính là mấu chốt mà Thượng Quan Hoàng hậu diệt môn Niệm gia. Hiện tại chỉ cần phụ thân nàng đi trước một
bước, mọi tính toán của Thượng Quan Hoàng hậu sẽ đổ sông đổ bể.
Cổng lớn ồn ào tiếng bước chân, là các mệnh phụ phu nhân. Niệm Tư
Huyền cùng mẫu thân nhanh chóng đổi chủ đề, cùng nhau tiếp đón.
Một mệnh phụ âu yếm:
- Điện hạ gọi tiểu thế tử là gì?
Niệm Tư Huyền đưa hài tử sang Lý ma ma, tươi cười:
- Điện hạ đặt tự danh là Thường Viên!
Niệm phu nhân gật đầu hài lòng, cái tên đơn giản nhưng chứa đựng hy
vọng một đời của bậc phụ mẫu, mong muốn luôn luôn bình an hạnh phúc.
- Thuần Hi Quận chúa đến!
Niệm Tư Huyền ngẩng đầu trông ra, quả tim trong lồng ngực thình thịch đập, Thuần Hi Quận chúa sau khi tặng lễ vật cũng không biểu hiện gì
khác lạ. Đến giữa trưa, các mệnh phụ phu nhân ra về, trong phòng không
còn ai, Thuần Hi Quận chúa mới đến cạnh Niệm Tư Huyền, nàng ta nhoẻn
miệng cười:
- Chúc mừng Vương phi!
Niệm Tư Huyền cúi đầu đa tạ, Thuần Hi Quận chúa đột ngột nắm lấy tay nàng:
- Vương phi biết tất cả đều không phải là mơ đúng không?
Niệm Tư Huyền kinh ngạc, lại nghe Thuần Hi Quận chúa tiếp tục:
- Đời người luân hồi, gieo thiện gặt thiện, hành ác gặp ác, ta cùng
Vương phi hữu duyên, bát tự niên canh lá số tử vi trùng hợp cực điểm mới sinh ra sự kỳ lạ kia! Vốn dĩ nếu không có Vương phi, ta cũng không thể
trùng sinh lần này...
Niệm Tư Huyền cắt ngang lời nàng ta:
- Ngược lại nếu không có Quận chúa, ta cũng chẳng thể có được ngày hôm nay!
Niệm Tư Huyền tiễn chân Thuần Hi Quận chúa hồi phủ, nàng ẩn ý:
- Không biết Chiêu Quốc công đã nạp Lưu Nhậm Thi hay chưa?
Thuần Hi Quận chúa nụ cười sâu thêm vài phần, khụy chân thi lễ:
- Đa tạ Vương phi chỉ điểm!
Xa xa, dưới vạt nắng hanh hao mùa thu, Hạ Lan Lăng Quân một bộ dáng
phong lưu tiêu sái tiến về Thanh Hạm viện. Niệm Tư Huyền lần nữa cáu
mạnh cánh tay, chân thận cảm nhận nỗi đau, để tin rằng hạnh phúc này là
có thật, là đang tồn tại.
Năm Thiên Thụy thứ ba mươi mốt, Thượng Quan Hoàng hậu ám hại Hòa phi, ngụy tạo mưu phản bị phát hiện, phế hậu ban tử. Cùng năm, Đông cung
Thái tử Hạ Lan Yến Minh liên lụy phế truất. Đại công thuộc về Viên Hầu
phủ Niệm gia, ban bảng tự "Đại Nghĩa Trung Thần", Niệm Kinh Hồng phong
Nam Chinh Tướng quân.
Năm Thiên Thụy thứ ba mươi ba, Thiên Thụy Đế tìm được tam Hoàng tử
thất lạc Hạ Lan Lăng Phong. Cùng năm, Đại Hoàng tử Hạ Lan Yến Minh ban
tước Bình Vương.
Năm Thiên Thụy thứ ba mươi tư, tam Hoàng tử Hạ Lan Lăng Phong được
phong Đông cung Thái tử. Truy tôn Hoàng Quý nhân Hoàng thị trở thành
Trinh Mẫn Thánh Đức Hoàng Quý phi.
Mùa xuân, đào hoa nở rộ khắp Sở Cung, Thường Viên đã tròn năm tuổi,
luôn luôn hiếu động nghịch ngợm. Niệm Tư Huyền cũng vừa hoài thai hài tử thứ hai.
Niệm Tư Huyền dừng trước đoạn đường dẫn vào Loan Nghi cung, nàng đưa
tay xoa bụng, lại chậm rãi được Châu Ẩn dìu vào trong. Niệm Tư Huyền
không nhanh không chậm hành lễ:
- Tham kiến Hoàng hậu nương nương!
Người khoác phượng bào đang ngồi bên tháp dài kia vừa được Thiên Thụy Đế tiến hành đại lễ sắc phong Hoàng hậu là Du phi Trịnh thị. Từ phi tử
trở thành Hoàng hậu, Du phi chính là một bước lên mây, tuy vậy, nàng ta
vẫn không hề có hài tử, nhưng cũng nhờ vào cái bụng không tốt này, nàng
ta mới được phong Hậu.
Trịnh Hoàng hậu vội vàng để cung nữ mời Niệm Tư Huyền ngồi, người
đang chăm sóc cho Trịnh Hoàng hậu chính là Tố Đan. Niệm Tư Huyền không
mấy ngạc nhiên, bởi vì chính nàng đã chỉ điểm quan hệ của Tố Đan và
Trịnh Thương Diễm cho nên Thuần Hi Quận chúa mới để Tố Đan tiến cung,
tránh xa nàng ta.
Niệm Tư Huyền cùng Trịnh Hoàng hậu trò chuyện mấy câu, nàng cũng rời
khỏi. Hôm nay nàng vào cung, cơ bản chính là giúp Thuần Hi Quận chúa thu xếp tân phòng Thái tử phi. Thuần Hi Quận chúa nên duyên cùng Đông cung
Thái tử Hạ Lan Lăng Phong là mối lương duyên tốt đẹp, được đích thân
Thiên Thụy Đế ban hôn.
Niệm Tư Huyền âm thầm chúc mừng, vốn dĩ kiếp trước Tạ Phong cùng
Thuần Hi đã sinh tình, kiếp này bên nhau coi như không uổng phí. Niệm Tư Huyền dừng bước trước Đông cung, dung mạo Hạ Lan Lăng Phong cùng Hạ Lan Lăng Quân thật sự không mấy khác biệt, tinh mỹ vô song, đẹp đến nghẹn
thở.
Trông thấy Niệm Tư Huyền, Hạ Lan Lăng Phong liền tiếp đón, hắn ôm
Thường Viên lên tay, ép gọi mấy câu hoàng bá phụ. Niệm Tư Huyền thong
thả cười, lại vô tình thấy bên kia Hạ Lan Tường đang trêu hoa ghẹo
nguyệt.
- Lần này Hạ Lan Tu Kiệt không hồi kinh!
Niệm Tư Huyền mơ hồ quên mất hắn ta, bởi vì kiếp này Tạ Phong nhận
thân cùng Thiên Thụy Đế vô cùng sớm, cho nên Hạ Lan Tu Kiệt không thể
khống chế cục diện, vì thế hắn ta mãi mãi chỉ là một Kiến Xương Hầu nhỏ
nhoi, chẳng gây nên sóng gió gì. Niệm Tư Huyền qua loa:
- Kiến Xương xa xôi, có lẽ không kịp chuẩn bị!
Hạ Lan Tường trêu chọc cung nữ không thành, bất mãn tựa người vào
đoạn hành lang, hắn vẫn một bộ dáng hoa lệ, áo gấm hồng thêu mây trắng,
gương mặt thiên chân vô tà. Niệm Tư Huyền lắc đầu:
- Thái tử điện hạ định bao bọc Kiến Ân Hầu cả đời?
Hạ Lan Lăng Phong cười thỏa mãn:
- Chỉ sợ Hạ Lan Tường hắn không đồng ý!
Năm thiên thụy thứ bốn mươi, Thiên Thụy Đế băng hà, Hạ Lan Lăng Phong nối ngôi, lấy hiệu Thiên Minh Đế. Thái tử phi Trịnh Thế Ninh được sắc
phong Đại Sở Hoàng hậu. Tôn Trịnh Hoàng hậu trở thành Mẫu hậu Hoàng Thái hậu, truy tôn Trinh Mẫn Thánh Đức Hoàng Quý phi Hoàng thị trở thành
Trinh Mẫn Thánh Đức Minh Huệ Thánh mẫu Hoàng Thái hậu.
Niệm Tư Huyền ngồi bên cửa sổ Thanh Hạm viện, Thường Viên vào cung
cùng các Hoàng tử học tập còn chưa về, Linh Nguyệt vừa tròn sáu tuổi,
đang ngồi bên bàn thêu để các ma ma chỉ dạy. Hạ Lan Lăng Quân vừa lên
triều về, hắn ngay lập tức đến Thanh Hạm viện, nhẹ nhàng ôm Niệm Tư
Huyền vào lòng, cùng nàng ngắm hoa viên rực rỡ sắc mẫu đơn.
Lăng Vương một đời không nạp thiếp thêm lần nào, Lăng Vương phi cũng
chỉ có một hài tử một hài nữ, nhưng tình yêu giữa cả hai là không thể
đong đếm. Kinh thành vẫn lưu truyền về một Lăng Vương điện hạ vì Vương
phi từ bỏ giang sơn, từ bỏ hoàng quyền.
Thường Viên kế vị phụ vương, tiếp nối Vương phủ, Linh Nguyệt vẫn còn
chưa gả đi, nàng vẫn đơn thuần chưa biết đến tình yêu, đang đợi hoàng bá phụ Thiên Minh Đế tìm một mối hôn xứng đáng. Hạ Lan Lăng Quân cùng
Niệm Tư Huyền ngao du tứ hải, mỗi năm hồi kinh cũng chỉ đôi ba lần, nhân sinh một đời không luyến tiếc.
Niệm Tư Huyền thi thoảng trong giấc mộng lại mơ nàng hoán hồn vào
Thuần Hi Quận chúa, sống trong những năm tháng ấy. Tỉnh dậy ngược lại
chỉ thấy lệ nóng rơi đầy trên tay áo. Bên cạnh nàng, nam tử đẹp tựa ngọc không tì vết Hạ Lan Lăng Quân còn đang say sưa ngủ, vòng tay thiếu kiềm chế ôm chặt lấy nàng.
Tàn mộng, hạnh phúc vẫn vẹn nguyên.
_________Hoàn__________