Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em

Chương 55:




Mấy cô bạn đứng xung quanh Nhiên Nhiên vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Thẩm Mặc. Nhiên Nhiên vẫn dựa vào cơ thể Lệ Hoa, đôi chân thì hơi lặc không đứng nỗi.
" Thẩm Mặc, chỉ là bị chẹo chân có một tí thôi mà! lát nữa khỏi liền" khuôn mặt Nhiên Nhiên vẫn nhăn nhó giọng nói nhỏ nhìn cậu.
Một cô bạn hồi nãy đi kêu cậu đến quay lại ghé sát vào mang tai cậu mà thủ thỉ, mấy đứa bạn cô diễn rất nhập tâm cứ làm như Nhiên Nhiên sắp chết đến nơi nhưng mà tình hình như vậy mà bị chẹo chân thì cũng hơi diễn quá lố.
" Thẩm Mặc, không phải đâu! Nhiên Nhiên cậu ấy bị ngã đập chân vào đá đang bị sưng một cục rồi kia kìa, cậu ấy đang nói dối đấy. Vì đuổi theo cậu nên mới thành ra như vậy, nên cậu mau cõng Nhiên Nhiên về chữa thương đi" ghé sát vào tai cậu thủ thỉ to nhỏ, những cô bạn đứng gần đấy cũng không nghe gì.
" Nhiên Nhiên, sao lại thành ra như vậy rồi. Thôi cứ để tôi đưa cậu đi bệnh viện để kiểm tra" Thẩm Mặc tuy hơi nghi ngờ những vẫn diễn theo bọn họ.
Cậu rối rít đụng chạm vào cô rồi bé cô lên như một đứa bé đang mới tập đi.
" A, Thẩm Mặc không cần đâu! chỉ là bị ngã có một chút thôi mà, tí nữa sẽ khỏi liền" Nhiên Nhiên nhẹ giọng nói với vẻ mặt của một người đang bị bệnh chính hiệu.
Lệ Hoa cùng với mấy bạn bè xung quanh chỉ muốn cười lên thành tiếng nhưng đều bịt miệng lại, nghiến răng thật chặt nhất định không được cho nụ cười rùng rợn ấy thoát ra.
Thẩm Mặc thấy có điều gì đó bất thường nhưng vẫn cố tình tin theo độ diễn cao siêu của mấy cô bạn nghịch ngợm phía trước. Thẩm Mặc ôm lấy Nhiên Nhiên như thể cô đang bị bệnh gần chết.
" Không sao đâu? Nhất định không chết được đâu. Để tôi đưa cậu đi cắt chân là nó không ảnh hưởng gì đến mạng sống đâu"
Nhiên Nhiên như đứng khựng lại một giây, cái gì chứ sao lại thành ra như vậy được! rõ dàng là chỉ đóng vai bị chẹo chân để cậu đến quan tâm xong rồi bế về nhà nhưng ai mà ngờ được cậu lại có ý định đem cô đi cắt chân.
Mấy cô bạn đang đứng đấy cũng ngạc nhiên khi tình tiết bọn họ diễn lại lọt vào mặt cậu một tình trạng hệ trọng như vậy. Nhiên Nhiên khuôn mặt nhăn nhó. quay lại giật giật mi mắt ra hiệu cho đồng bọn giải cứu.
Nhân đươch tín hiệu từ phía Nhiên Nhiên thì Lệ Hoa lắp lắp đứng phía ngoài nói.
" Thẩm...Thẩm Mặc, Nhiên Nhiên chỉ là bị chẹo chân thôi mà, có nhất thiết phải đi cắt chân không? Cậu cứ bế cậu ấy về nghỉ một chút là đỡ liền thôi"
Một cô bạn nữa nhìn Thẩm Mặc nói chen vào " Đúng....đúng rồi đấy, tại Nhiên Nhiên cậu ấy nặng quá không bế nổi nên mới chạy đến nhờ cậu bế cậu ấy về thôi"
Nhiên Nhiên gụi đầu vào người cậu rồi gật gật đầu ra vẻ đang ổn. Thẩm Mặc như thấy tình trạng cô như vậy liền từ trối.
" Không được, nếu mà không đem đi cắt chân sớm sẽ để lại nhiều di chứng cho cơ thể về sau đấy. Tôi phải đem cô ấy đến bệnh viện ngay lập tức nếu không lại ảnh hưởng đến dây thần kinh lại phát điên nữa lại nguy"
Nhiên Nhiên dở khóc dở cười nhìn mọi người, cô cũng không biết nói gì. Thẩm Mặc định bế cô đi thì Lệ Hoa liền ngăn lại.
" Ấy ấy, cậu cứ từ từ làm gì mà vội. Nhìn như vậy chắc không đến nỗi phải cắt chân đâu..chỉ cần bảo bác sĩ gọt mẹ cái cục u này đi cho xong"
Thẩm Mặc cười " ừm, cũng có lí đấy"
Nhiên Nhiên lườm. Lệ Hoa một cái như những con dao găm cắm vào cơ thể. Lệ Hoa cười cười nhìn cô như một người vô tội.
Đang đứng đột nhiên Nhiên Nhiên la một hơi lên thật dài, mọi người đang đứng xung quanh như một pha ú tai gật mình bẳn ra sau.
" Sâu..sâu, sâu to lắm...a.a.a"
Nhiên Nhiên nhảy ra khỏi lòng Thẩm Mặc chạy đi chạy lại toán loạn, khi đứng lại thì Thẩm Mặc đang nhìn cô bằng một bộ mặt khác.
Nhiên Nhiên cười cười nhìn cậu, thôi hỏng bét rồi lần này là toang rồi..! không còn gì để giải thích thêm ( lầnnàylàtoang @gamil.com)
" Nhiên Nhiên, chân không đau nữa à?" Thẩm Mặc nhìn xuống rưới chân cô khuôn mặt hơi kì lạ.
Lệ Hoa nhảy vô nói" chết rồi, chắc là để lâu quá ảnh hưởng tới thần kinh đấy! Thẩm Mặc, cậu mau đưa cô ấy đi bệnh viện đi"
" Mọi người đang nói thật chứ?"
" Đúng mà" Lệ Hoa giải thích.
Thẩm Mặc lại lấy tay chỉ xuống phía mắt cá chân đang bị sưng của cô, một cục đất nặn màu da mà các bạn gái hay dùng để lắp vào sống mũi để có cảm giác nó cao thêm đã bị rơi vãi ra đất do cô chạy quá mạnh.
" Vậy vết thương bị sưng mà vẫn bị bể ra được à?" Thẩm Mặc hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.