Lệ Hoa như bị lộ tẩy nhưng vẫn cố gắng phủ nhận sự việc " Đúng..đúng rồi, chắc lúc nãy bị bể ra thì Nhiên Nhiên mới đi được đấy"
Thẩm Mặc quay người đi mà không nói gì " Chịu với mấy cái chò mèo đấy rồi. Thôi, tôi không đùa nữa đi về đây"
" Ấy, Thẩm Mặc à, Nhiên Nhiên bị chẹo chân thật mà" Lệ Hoa chạy theo túm lấy cổ áo cậu.
" Vết thương các cậu tạo ra phong phú thật đấy, tôi đi về đây không cần tiễn"
Nhiên Nhiên nhìn theo bóng lưng to lớn của Thẩm Mặc, lần này là không còn cái nhục gì hơn rồi...Nhiên Nhiên nhìn Lệ Hoa trách móc.
Mấy đứa bạn đứng đường sau cũng chép miệng lắc đầu nhìn Nhiên Nhiên.
" Các cậu vừa lòng rồi chứ"
" Nhiên Nhiên cũng đừng vội chách bọn tớ, nếu chách thì chách crush của cậu lạnh lòng như con cờ hó mà thôi" cô bạn vừa cầm gói bim bim ăn dở vừa nói với một mồm đầy đồ ăn.
Ở ngoài cổng trường, không khí như tĩnh lặng hẳn chỉ có vài người bạn nhỏ cùng với Nhiên Nhiên đứng nói chuyện rôm rã. Vài bóng học sinh còn lại trong trường cũng đi ra rồi khuất bóng hẳn.
Lệ Hoa thấy tình hình hiện giờ của Nhiên Nhiên không ổn chút nào, cô túm lấy cổ tay của Nhiên Nhiên.
" Vậy được rồi chúng ta phải chuyển sang kế hoạch B đi"
" Kế hoạch B " mọi người đồng thanh nói.
" Đúng vậy, Nhiên Nhiên lại đây tớ bảo"
" Liệu có giám tin lần nữa không đấy?" Nhiên Nhiên vẻ mặt không tin tưởng Lệ Hoa chút nào hỏi.
" Cậu cứ yên tâm, lần này chắc là được. Tâm trạng của Thẩm Mặc không tốt chỉ cần có người con gái mình quan tâm nấu cho ăn là tính tính vui lên liền"
" Cứ tin Lệ Hoa đi" mấy đứa bạn đứng ở ngoài nghe vậy nói thêm vào.
Nhiên Nhiên thấy vậy cũng tin tưởng chút ít " vậy bây giờ phải làm sao?"
" Thì đi qua siêu thị mua đồ về nấu ăn cho cậu ta ăn, cậu phải làm vậy mới có thể tỏ vẻ được thành ý "
Thế là Nhiên Nhiên cùng Lệ Hoa đi qua siêu thị, còn mấy cô bạn lúc nãy ở cùng đã xin đi về trước. Nhiên Nhiên bước chân đến một quán siêu thị to lớn trang trọng gần căn tin của nhà trường.
Tuy nói là gần trường thật nhưng cô chưa bao giờ bước vào đây, một bầu không khí tươi mát phả vào người cô. Những làn gió điều hòa mát rượi.
Những đồ ăn vặt, thực phẩm đều được xếp ngăn nắp gọn gàng vào những bệ đựng đồ. Nhiên Nhiên tuy không phải lần đầu tiên đến những nơi như thế này, thật ra cô đã đến rất nhiều siêu thị nhưng những thiết kế ở đây khiến cô lóa mắt.
Những chú gấu bông to phải gấp bốn lần cơ thể cô như thế, những vết khâu và bông mềm chắc phải chọn lọc và khâu má rất tỉ mỉ.
Nhiên Nhiên cứ đi theo Lệ Hoa đẩy theo một chiếc xe đồ, hết đồ này tới đồ khác được Lệ Hoa bỏ vào lia lịa tới nỗi không còn chỗ để đựng.
" Lệ Hoa, sao lấy nhiều thế? Nấu có một bữa thôi mà, này tớ nói trước là tiền rỗng túi rồi đấy"
Lệ Hoa nghe cô nói vậy liền quay lại, một xe đẩy đầy ắp những đồ ăn nào là rau, củ, quả, trứng, thịt....v..v..đều có hết.
Nhìn những món đồ mà chỉ chóng cả mặt, Nhiên Nhiên không biết là bạn mình lấy những món này nhiều như vậy là để cho cô nấu thập cẩm hay nấu lẩu nữa.
Lệ Hoa cười cười rồi quay lại nhặt bớt đồ xếp lại chỗ cũ " À ừm, tớ lấy hơi quá tay tại mỗi lần đi mua đồ chỉ có thấy cái nào là vơ hết bỏ vào giỏ nên là quên rồi"
Nhiên Nhiên như bất lực bả tay lên trán, thật là không hiểu nổi cái cô bạn Lệ Hoa này nữa mà.
" Này, vậy cậu chọn những đồ này là để tớ nấu món gì vậy?"
" Tớ...tớ không biết được, nếu cậu không biết nấu thì sẽ có goole đã tài trợ chương trình này" Lệ Hoa dơ chiếc điện thoại lên giống y như mấy cô nhân viên quảng cáo trên tivi.
" Ơ, cái con điên này tôi bó tay với bà rồi đấy"
" Sao đổi cách sưng hô nhanh thế?"
Chưa nói rứt câu thì đầu của Lệ Hoa đã bị một cái bạt tai thập bát chưởng của Nhiên Nhiên làm cho xoay chong chóng. Lệ Hoa thấy cô bạn đánh mình thì cũng diễn theo mà xoay theo mấy vòng nữa.
Nhiên Nhiên nắm nắm bàn tay của mình" Wow, không ngờ bàn tay của tôi lại có một siêu năng lực ghê gớm như vậy, hay để tôi thử nghiệm thêm một lần nữa nha bạn Lệ Hoa yêu dấu"
" A a a, thôi thôi chóng mặt đang sắp nôn ra đây rồi nầy"
Hai cô bạn cứ nói đi nói lại một hồi, mọi người đi mua hàng xung quanh khác cũng nhìn về phía hai cô đang đứng, những hướng mắt đó Nhiên Nhiên cứ cảm thấy như mình là một người ngoài hành tinh.
Nhiên Nhiên thấy như vậy liền e rè dừng hành động của mình lại, cô đỡ Lệ Hoa đang tâm chí xoay tròn ở rưới đất lên.