Beta: Bing.
Chương 108:
Trên bàn đọc sách, có một khung hình, Ninh Dĩ Tầm mở ra nhìn, là hình ảnh chụp chung của cô và Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm nhìn bản thân mình khi đó vui vẻ ngọt ngào, đưa tay vuốt ve một chút hình ảnh Niên Ấu Dư, bản thân mình vẫn có thể tiếp tục cùng cô gái này một chỗ, thật tốt.
Ninh Dĩ Tầm nhìn một chút, cô mới chỉ ra 3 album, Niên Ấu Dư cũng có hết, hơn nữa đều là hai bản, một bản dùng để nghe, một bản gần như là mới tinh.
Ninh Dĩ Tầm lật xem, đột nhiên tìm được tập tranh quen thuộc, vì tập tranh này lúc trước cô có gọi điện thoại đến cho Niên Ấu Dư, tìm cớ để lấy về, khi đó Niên Ấu Dư nói ném rồi, làm cô còn khổ sở một phen, không nghĩ đến đứa nhóc này lại trộm giấu đi. Giờ phút này Ninh Dĩ Tầm đặc biệt muốn tiếp tục vẽ Niên Ấu Dư, vì thế cô ngồi xuống, mở tập tranh ra, trong tập tranh vẫn còn có hình vẽ Hàn Hân, nhìn hình vẽ Hàn Hân, lại nhìn hình vẽ Niên Ấu Dư, một người là người mình từng yêu, một người là người mình yêu hiện tại, Ninh Dĩ Tầm do dự một chút, liền đem những bức vẽ Hàn Hân xé xuống, cô cũng không muốn khi Niên Ấu Dư mở tập tranh này ra, nhìn thấy được Hàn Hân, Hàn Hân đều đã đi qua rồi. Sau khi xé xuống xong, Ninh Dĩ Tầm tiếp tục mở tập tranh, nhìn đến trang trống sau hình vẽ Niên Ấu Dư vẫn còn một số bức chưa vẽ xong, vì thế Ninh Dĩ Tầm liền hoàn thành xong những bức vẽ này.
Chờ cô vẽ xong, mới từ thư phòng của Niên Ấu Dư ra ngoài, lúc này điện thoại ngoài phòng khách của cô vang lên, Ninh Dĩ Tầm nhìn màn hình, quả nhiên là hơn 10 cuộc gọi nhỡ của mẹ, còn có cuộc gọi mới gần nhất của Trần Tinh, trước hết cô gọi lại cho Trần Tinh.
"Chuyện gì vậy?" Ninh Dĩ Tầm hỏi.
"Chị mở họp báo em có xem không? Có nghe mấy lời chị nói không, nhớ xem một chút, lưu ý trong lòng là được, còn có thân thiết với Niên Ấu Dư trong bóng tối thế nào chị không quản, nhưng không nên quá thân thiết khi ở ngoài, hai người không nên đi khách sạn, nếu có đi khách sạn nhớ phải che chắn kỹ lưỡng...." Trần Tinh giống y như mẹ Ninh Dĩ Tầm, lo lắng dặn dò nói, tuy rằng Niên Ấu Dư có vẻ chính chắn, nhưng tình nhân mà có khắc chế được không cũng khó nói.
"Được rồi, em biết rồi, chị cũng đừng dong dài, đúng rồi, Ấu Dư đối với chuyện lập quỹ từ thiện chị đưa ra có hứng thú, muốn tìm chị thảo luận một chút." Ninh Dĩ Tầm cắt ngang đoạn lải nhải của Trần Tinh, cô cảm thấy Trần Tinh nên tìm người bên cạnh để dễ chịu hơn một chút, nếu không chắc chắn là rất buồn tẻ.
"Em ấy cũng có hứng thú?" Trần Tinh nghe vậy có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không phải cực kỳ ngoài ý muốn, Niên Ấu Dư nếu cũng có hứng thú, lại có thêm một người ra sức ra tiền, Niên Ấu Dư quả thật là một người thích hợp.
"Đúng vậy, nói chuyện với chị sau, cha mẹ em gọi đến." Ninh Dĩ Tầm tắt điện thoại Trần Tinh, sau đó nhận điện thoại của cha mẹ cô.
Hai người ở nhà cũng rất tức giận, lần trước con gái kết hôn thì nghe từ miệng người khác, lần này ly hôn lại là xem truyền hình mới biết, quả thật là tức muốn chết rồi, nha đầu Ninh Dĩ Tầm chết tiệt này không muốn hai người họ chết già sao, chuyện lớn như vậy cũng không nói một tiếng, sau khi biết rồi điện thoại lại tắt máy, vất vả lắm mới điện được thì lại không nghe máy, quả thật là lửa cháy đổ thêm dầu, càng khiến hai lão đại ở nhà giận càng thêm giận.
"Ba mẹ, có chuyện gì ạ?" Ninh Dĩ Tầm giả ngu hỏi.
"Cô còn biết mình có cha mẹ sao, tôi còn nghĩ đến cô nhớ đến thì tôi chết rồi!" Ngữ khí mẹ Ninh bén nhọn nói.
"Nói cái gì chứ, hai người đương nhiên là cha mẹ yêu nhất của con rồi, con còn cầu cho cha mẹ sống lâu trăm tuổi đây, việc ly hôn này vốn đã muốn nói sớm với cha mẹ, nhưng đây là chuyện con không để trong lòng, thủ tục hay cái gì đó đều là Trần Tinh lo giúp con, con làm việc bận rộn nên quên mất tiêu!" Ninh Dĩ Tầm nhanh chóng giải thích nói.
"Não cô cũng thật nhỏ, kết hôn ly hôn chuyện đại sự như vậy cũng có thể quên được hả!?" Mẹ Ninh thật đúng là tin vài phần, dù sao trong lòng bà cũng rõ ràng, con gái hẳn là không phải nhiệt tình thích Niên Tông Hán, tuy rằng bà cũng không biết con gái muốn cái gì chỗ Niên Tông Hán, tuổi thì cũng sắp bằng tuổi ông nhà, dù rằng có tiền thiệt, nhưng con gái bà cũng đâu có thiếu tiền, thậm chí còn dư tiền, vì hằng năm Trần Tinh đều đem báo cáo tài chính về cho hai người họ xem, tuy rằng hai người xem không hiểu, nhưng nhìn đại khái cũng biết con gái làm nữ ngôi sao kiếm được rất nhiều tiền.
"Hai người cũng không phải không biết là con thích nữ nhân." Ninh Dĩ Tầm tự nhiên đem những lời này nói ra.
"Cô ly hôn không phải vì hợp lại với Hàn Hân đi, hai người các cô quả thật là hoang đường, quả thật xem hôn nhân như trò đùa sao...." Mẹ Ninh nghe con gái đem chuyện thích nữ nhân nói đến hợp tình hợp lý như vậy bèn sinh ra dự cảm xấu, liền muốn lên tiếng mắng.
"Hiện tại con cùng nữ nhân ở chung một chỗ, nhưng không phải là Hàn Hân, mà là Niên Ấu Dư." Ninh Dĩ Tầm cũng học theo Niên Ấu Dư, trực tiếp comeout.
"Niên Ấu Dư là ai, sao nghe quen tai như vậy..... Nàng không phải.... không phải là con gái Niên Tông Hán...là kế nữ của cô sao?" Mẹ Ninh vẫn rất ấn tượng với Niên Ấu Dư, nhưng chỉ gặp ở hôn lễ có vài lần, sau đó lại không gặp nữa, nên trong khoảng thời gian ngắn không nhớ đến, mà bà cũng rất nhanh nhớ đến người này là ai, sau đó âm thanh từ từ đông cứng dần, bà hy vọng đó chỉ là trùng tên trùng họ, trăm ngàn lần đừng là con gái của Niên Tông Hán, nếu không thật sự là muốn lật ngang mà chết.
"Đúng vậy, chính là em ấy!" Ninh Dĩ Tầm trực tiếp đánh tan cầu nguyện của mẹ Ninh, rõ ràng thừa nhận.
"Ninh Dĩ Tầm, cô còn là con người không?" Mẹ Ninh ở đầu bên kia giận giữ hét, quả thật là không còn cái gì gọi là tam quan nữa, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn là dọa đến toàn thể Trung Quốc này rồi, đến lúc đó bà với ba nó còn có thể ra ngoài gặp người sao? Mẹ Ninh tức muốn chết rồi, hận không thể nhét Ninh Dĩ Tầm vào bụng trở lại, không cần sinh nữa, sẽ không đau tim đến như vậy.
Ninh Dĩ Tầm cảm thấy màng nhĩ mình sắp bị mẹ phá vỡ, nhanh chóng kéo điện thoại cách xa ra tai một chút.
"Chuyện tình cảm, người tình ta nguyện, cũng đâu phải là chuyện giết người phóng hỏa gì, cũng không nguy hại cho xã hội, sao lại không phải là con người chứ?" Ninh Dĩ Tầm không cho là đúng nói, thật sự đúng là lợn chết không sợ nước sôi.
"Nhưng nàng là kế nữ của cô, ma trảo có thể vương đến người kế nữ, cô với mấy người kế phụ đàn đúm kia khác nhau sao, quả thật là không bằng cầm thú...." Mẹ Ninh lại bị ngữ khí không thèm để ý của Ninh Dĩ Tầm khiến cho nổi trận lôi đình, nếu Ninh Dĩ Tầm ở trước mặt bà, bà thật muốn bóp chết Ninh Dĩ Tầm.
"Bây giờ con với Niên Tông Hán đã ly hôn rồi, em ấy cũng không phải kế nữ của con, làm gì mà nói khó nghe như vậy chứ?" Ninh Dĩ Tầm bất mãn nói, nào có mẹ ruột nào nói con mình như vậy đâu.
"Cô nói dễ nghe quá, chuyện lớn như vậy mà không xem ra gì sao! Cô có nghĩ đến bây giờ cô là người của công chúng, lỡ như mọi chuyện sáng tỏ ra ngoài, cô nghĩ người ta nhìn cô thế nào, người ta nhìn cha con Niên gia thế nào, người ta nhìn cha mẹ cô thế nào? Chuyện Niên Tông Hán cưới cô đã không đủ hay ho rồi, bây giờ cô còn muốn đem tai họa đến con gái nhà người ta, việc này, cô làm rất là không phúc hậu đấy biết không, chuyện cô ly hôn, tôi có thể mặc kệ, nhưng cô lập tức chia tay với Niên Ấu Dư cho tôi, không nên gây họa cho người ta nữa, đó là cô gái tốt, sao cô có thể xuống tay được chứ....." Mẹ Ninh càng nói càng cảm thấy tức giận.
"Người ta với Niên Ấu Dư rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt, mẹ cũng nói Niên Ấu Dư là cô gái tốt, con chính là yêu con gái, cũng chỉ yêu mình em ấy, đời này không thay đổi, dù sao chia tay là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Lỡ như chuyện này bị truyền ra ngoài, con đã nghĩ đến rồi, chúng con sẽ mang cả nhà qua nước ngoài, thế giới lớn như vậy đâu phải ai cũng biết con là ai, hơn nữa chỉ cần chúng con chú ý một chút, sẽ không bị truyền ra ngoài, con cùng Hàn Hân quen nhau nhiều năm như vậy, không phải truyền thông cũng không biết sao, cho nên hai người đừng có buồn lo vô cớ." Ninh Dĩ Tầm cảm thấy vấn đề này cũng không lớn, nhưng mà có lớn thì trong mắt Ninh Dĩ Tầm cũng đâu có xem là lớn.
"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, hơn nữa, chẳng lẽ Niên Tông Hán có thể nhẫn nhịn cô làm xằng làm bậy như vậy sao?" Mẹ Ninh cảm thấy chuyện này làm gì có đơn giản như Ninh Dĩ Tầm nghĩ, bản thân bà còn không thể nhìn nhận chuyện hoang đường như vậy kia mà, Niên Tông Hán há có thể cho phép chuyện con gái mình bị nhúng chàm được sao? Nghĩ đến Niên Tông Hán, mẹ Ninh vẫn cảm thấy chột dạ, Ninh Dĩ Tầm làm việc này thực sự là có chút thiếu đạo đức, cho dù bị người đánh gãy chân cũng là Ninh Dĩ Tầm nhà bà sai trước, không biết Niên Tông Hán sẽ có thái độ gì, nghĩ kỹ lại mẹ Ninh đúng là có chút lo lắng cho Ninh Dĩ Tầm, dù sao Niên Tông Hán cũng xem như là một người có danh dự rất lớn. Bây giờ bà lại không thể khuyên được Ninh Dĩ Tầm, nha đầu chết tiệt này lại cứ theo kiểu như vậy, từ nhỏ đến lớn đã là bộ dáng không tim không phổi như vậy rồi, tùy hứng khư khư cố chấp khiến cho người ta giận sôi, giống như năm đó một mực chọn trường nghệ thuật, năm trước thì kết hôn, năm này là ly hôn rồi hốt luôn con gái người ta. Bà thực muốn mang trái tim băng giá không quản nha đầu chết tiệt này nữa, bị người ta đánh gãy chân cũng không muốn quản nữa, may mắn là bình thường ở xa, nhắm mắt làm ngơ được, nếu không bà cũng bị đứa con gái này làm cho lên cơn đau tim chết sớm đi rồi.
"Con tin Ấu Dư có thể thuyết phục ba ba em ấy." Ninh Dĩ Tầm đối với Niên Ấu Dư vẫn là cực kỳ tin tưởng, nếu Niên Tông Hán quả thực không đồng ý, cô liền mang Niên Ấu Dư bỏ trốn, Ninh Dĩ Tầm nghĩ đến.
"Ha ha, Niên Tông Hán làm sao có thể để Niên Ấu Dư nhảy vào hố lửa như vậy chứ?" Mẹ Ninh cười lạnh nói, đừng trách bà không xem thân tình, con gái bà trong cảm nhận của bà là không thể nào tin tưởng được.
Ninh Dĩ Tầm nghe thấy liền không vui, cô sẽ không vui khi nghe người khác nói cô và Niên Ấu Dư không xứng đôi, mà mẹ cô lại còn nhiều lần nói khó nghe đến như vậy.
"Dù sao con với em ấy đã kiên quyết ở cùng một chỗ rồi." Ngữ khí Ninh Dĩ Tầm kiên định lên tiếng, xong liền tắt điện thoại.
Ninh Dĩ Tầm là trong bụng mẹ Ninh sinh ra, làm sao bà không biết Ninh Dĩ Tầm không vui, thấy Ninh Dĩ Tầm tắt điện thoại lại chán nản, xú nha đầu! Nha đầu chết tiệt kia! Sao bà có thể sinh ra một đứa con gái ngỗ nghịch bất hiếu như vậy.
"Sao vậy bà?" Cha Ninh nghe cuộc nói chuyện điện thoại xong đã muốn hiểu đại khái, nhưng vẫn còn muốn xác định lại xem mình có nghe lầm hay không.
"Ông nuôi con hay lắm, xem bây giờ nó làm cái gì kìa!" Mẹ Ninh tuyệt đối là đang giận cho đánh mèo, giận dữ hét với cha Ninh.
"Nó làm sao vậy?" Cha Ninh cảm thấy mình nằm không cũng dính chưởng, con gái không phải là mỗi người hùn một nửa sao, sao lại có thể trách ông hết như vậy?
"Nó ly hôn với Niên Tông Hán không nói, còn dụ dỗ con gái người ta đi rồi, tôi mới nói với nó có mấy câu nó còn không vui, còn muốn đùa giỡn với tôi, tắt cả điện thoại, thấy tức chết tôi không...." Mẹ Ninh cảm thấy may mà mình không cao huyết áp, nếu không phải hằng ngày đi tập dưỡng sinh ở quảng trường, thân thể mạnh khỏe, không chừng giờ này đã hộc máu ra rồi.
"Thật đúng là trêu chọc con gái người ta rồi...." Ba Ninh một bộ dáng như thể đã biết trước rồi.
"Ông nói, bây giờ làm sao bây giờ?" Mẹ Ninh đại hỏa nói.
"Nếu không chúng ta đến đó đi, thương lượng với Niên Tông Hán một chút..." Ba Ninh quả nhiên bình tĩnh hơn, lập tức có thể đưa ra ý kiến, chia rẽ uyên ương hay cái gì thì hai bên phụ huynh gặp nhau nói chuyện có vẻ tốt hơn.
"Còn mặt mũi nào đi? Chúng ta làm gì còn mặt mũi đi gặp Niên Tông Hán, không đi!" Mẹ Ninh xem trọng mặt mũi nghĩ lại đều cảm thấy ngại với Niên Tông Hán, trường hợp kia xấu hổ như vậy làm sao còn dám nhìn mặt người ta.
"Dù sao cũng không thể quản được Ninh Dĩ Tầm, chúng ta mặt kệ?" Ba Ninh thử hỏi.
Mẹ Ninh không lên tiếng.
.......//......
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Niên Tông Hán: Đâu có ai đến đây cùng nhau thương lượng đối sách gì đâu?
Mẹ Ninh: Không dám đi!
Ba Ninh: Mẹ nó nói không dám đi!
Niên Tông Hán: Các người như vậy là mặc kệ hả? Rất là vô trách nhiệm có biết không!
Mẹ Ninh: Có quản cũng không làm được gì, cũng không thu lại mà đẻ trứng ăn được, ông cứng cáp hơn, chúng tôi đều dựa vào ông!
Niên Tông Hán: .....
Niên Tông Hán thầm nghĩ, rốt cục cũng hiểu Ninh Dĩ Tầm vì sao lại có thể quá quắt như vậy, rõ ràng là có hai vị phụ huynh quá không trách nhiệm mà, bản thân hắn cũng chỉ có thể tự lực cánh sinh, vấn đề là hắn cũng không quản được con gái hắn, phá thế nào bây giờ? Khẩn cầu, cho lời khuyên......