Beta: Bing.
Chương 20:
Niên Ấu Dư thấy dáng vẻ mờ mịt của Ninh Dĩ Tầm, liền biết cô không có chuẩn bị lễ vật cho ba ba, may mắn là nàng có chuẩn bị.
"Cái này là em chuẩn bị thay chị." Niên Ấu Dư lấy lấy trong phòng mình ra một hộp quà được đóng gói tinh xảo, cái này thật ra là quà sinh nhật tháng sau nàng mua trước cho ba ba nàng, trước giờ nàng đều chuẩn bị trước, lần này vừa vặn có thể đáp lễ lại cho Ninh Dĩ Tầm.
Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư chuẩn bị giúp mình, kế nữ này thực sự là tuyệt bích tốt nhất Trung Quốc, đứa con ngoan, sao có thể đáng yêu như vậy, quả thực đúng là tri kỷ.
"Em thực sự là một đứa nhỏ tốt, quả thực chính là tiểu Điềm Tâm, tôi nhận." Ninh Dĩ Tầm nhận lấy hộp quà, sau đó không khỏi nắm nhẹ hai má Niên Ấu Dư một chút, uhm, tiểu kế nữ này cô thực sự rất thích, giờ phút này thích của Ninh Dĩ Tầm vẫn còn tương đối đơn thuần.
Mặt Niên Ấu Dư vừa khôi phục lại bình thường lại bắt đầu đỏ lên, nàng cảm thấy bản thân mình không nên yếu thế, nhưng ở trước mặt Ninh Dĩ Tầm lại động chút là đỏ, rõ ràng bản thân nàng đâu có phải là người dễ dàng đỏ mặt như vậy đâu. Nàng biết giờ phút này Ninh Dĩ Tầm không có ý tứ gì khác, chỉ là cảm kích nàng, nhưng nàng lại không tự giác mà nghĩ đến chuyện Ninh Dĩ Tầm thích nữ nhân, biết rõ Ninh Dĩ Tầm lừa ba ba nàng, nhưng nàng lại không có ý đi tố giác, còn định bao che. Nghĩ đến đây, Niên Ấu Dư cảm thấy mình giống như 'phò Trụ vi ngược', nhưng nhìn gương mặt xinh đẹp của Ninh Dĩ Tầm, nàng lại lâm vào tình thế khó xử.
Ninh Dĩ Tầm đâu biết rằng tâm tư Niên Ấu Dư phức tạp như thế, cô tiếp nhận lễ vật xong, rất tự nhiên quay về phòng mình.
Tối hôm đó, Ninh Dĩ Tầm nhờ quà của Niên Ấu Dư chuẩn bị, khiến cho bất mãn của Niên Tông Hán cũng hơi giảm một ít, nhìn lại gương mặt cực kỳ xinh đẹp của Ninh Dĩ Tầm, có bất mãn đi nữa cũng không tự chủ mà chậm rãi biến mất, nam nhân đều là động vật thị giác, Niên Tông Hán cũng không ngoại lệ.
Bữa cơm này xem như hài hòa, Ninh Dĩ Tầm diễn vai thê tử hoàn hảo, còn thường cùng Niên Tông Hán và Niên Ấu Dư trò chuyện, nhìn qua thì thấy cả nhà rất vui vẻ hòa thuận.
Kỳ thật trong lòng Ninh Dĩ Tầm cảm thấy cảnh thái bình này rất giả tạo. Lúc nhìn đến tầm mắt nóng rực của Niên Tông Hán nhìn mình, trong lòng lại có chút kinh hồn tán đảm, cô ý thức được đó mới là vấn đề lớn nhất đêm nay. Lần trước Niên Tông Hán say rượu, cô mới thoát được đêm tân hôn, đêm nay cũng không dễ dàng có thể tránh được. Hiện tại Ninh Dĩ Tầm mới cảm thấy quyết định qua loa lúc trước của mình thật là đáng chết, bây giờ làm sao bây giờ? Nếu hôm nay cô nói ly hôn, có thể bị Niên Tông Hán bóp chết hay không đây, Ninh Dĩ Tầm không tự giác uống thêm một chút rượu, dù sao cũng phải đến nhận một đao này, say chết cũng được, Hàn Hân có thể nhận, chắc mình cũng có thể nhận được đi. Mặc dù là tâm lý vò đã sứt chẳng sợ mẻ, tâm tình của cô vẫn cực kỳ bối rối, tuy rằng sắc mặt nhìn qua vẫn rất trấn định.
Niên Ấu Dư cũng không phải tiểu cô nương cái gì cũng không biết, nàng biết ba ba đang lấy thân phận gì nhìn Ninh Dĩ Tầm, nghĩ đến tính hướng của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư không khỏi có chút lo lắng thay cho Ninh Dĩ Tầm, cô thật sự có thể nhận ba ba được sao? Nghĩ đến tình cảnh của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư cảm giác trong lòng đè ép một viên đá lớn, bữa cơm này nàng ăn thực sự không thấy ngon.
Bữa cơm này ăn ngon nhất chỉ có Niên Tông Hán, vì hắn chờ mong đêm tân hôn thực sự của mình.
Bữa tối này giằng co hết một tiếng đồng hồ, nhưng dù sao cũng ăn xong rồi, thực sự là thời gian trôi qua quá nhanh, cô kéo Niên Ấu Dư nói chuyện phiếm, nhưng cũng chớp mắt là đến 12 giờ tối, Ninh Dĩ Tầm muốn trốn tránh thế nào, cũng không trốn tránh được, sự thật đang ở ngay trước mắt cô.
"Khuya rồi, nên ngủ thôi." Niên Tông Hán nhìn đồng hồ một chút, cảm thấy đã đến lúc, kỳ thực không phải đây là lần đầu hắn xem giờ, chỉ là thấy hai nữ nhân trong nhà không có ý tứ muốn ngủ, nên cũng đi theo kéo dài đến 12 giờ.
"Ba ba, Dĩ Tầm, ngủ ngon." Niên Ấu Dư đương nhiên biết Ninh Dĩ Tầm đang kéo dài thời gian, nhưng hiện tại không có cách nào để kéo dài được nữa, Ninh Dĩ Tầm gả cho ba ba thì sớm muộn cũng phải đối mặt với vấn đề này, nhưng Niên Ấu Dư vẫn có chút không đành lòng, nàng không hy vọng Ninh Dĩ Tầm làm chuyện mình không muốn, nhưng làm thê tử lại là nghĩa vụ bắt buộc.
"Ngủ ngon." Ninh Dĩ Tầm và Niên Tông Hán chúc Niên Ấu Dư xong, cô cũng đành phải đi theo Niên Tông Hán vào phòng.
Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm và ba ba cùng nhau vào phòng, thở dài một hơi.
....//....
"Em tắm trước hay là anh tắm trước." Niên Tông Hán vào phòng xong liền hỏi Ninh Dĩ Tầm.
"Anh tắm trước đi." Ninh Dĩ Tầm lại rót cho mình một ly rượu đỏ, hiện tại cô lại hận mình không thể uống cho say đi, cái gì cũng không cần đối mặt, nhưng là cô lại sợ mình say rượu nói lỡ lời, dù sao cũng phải nhận một đao này, Hàn Hân có thể, chắc là mình cũng có thể, Ninh Dĩ Tầm hít sâu một hơi.
Niên Tông Hán tắm xong rất nhanh, hắn đi đến gần Ninh Dĩ Tầm, dang tay ôm lấy thắt lưng Ninh Dĩ Tầm, hắn đang muốn thân mật với Ninh Dĩ Tầm một chút, Ninh Dĩ Tầm theo bản năng nhít sang một bên, cái hôn của Niên Tông Hán rơi vào sườn mặt cô.
"Em cũng đi tắm." Ninh Dĩ Tầm cầm áo ngủ, nhanh chóng trốn vào phòng tắm, chạy gần như là trối chết, cô trốn ở phòng tắm tắm hết hai lần, mới hơi áp chết được cảm giác phản cảm trong lòng. Ninh Dĩ Tầm cảm thấy mình hiển nhiên đánh giá quá cao năng lực thừa nhận của chính mình, ngay cả thân mật cũng không nguyện ý để hắn đến gần, huống chi là lên giường với hắn!
Niên Tông Hán nhìn chai rượu đỏ được mở sẳn trên bàn, hắn cũng rót cho mình một ly rượu đỏ. Niên Tông Hán không ngu, ít nhiều hắn cũng cảm giác được Ninh Dĩ Tầm né tránh sự thân mật của mình, ngón tay Niên Tông Hán sờ sờ ly rượu, ánh mắt có chút đăm chiêu.
Ninh Dĩ Tầm đương nhiên hiểu rõ, có kéo dài cũng không làm được cái gì, cho nên Ninh Dĩ Tầm cũng không tắm lâu, trong lòng cô đã có quyết định, cô muốn thử lại xem có thể chấp nhận được Niên Tông Hán không, nếu thực sự không thể chịu được, sẽ không cùng với Niên Tông Hán làm gì, cùng lắm thì nói ra hết.
Niên Tông Hán thấy Ninh Dĩ Tầm đi ra, mặt mộc của Ninh Dĩ Tầm vẫn thực sự rất đẹp, hắn nghe nói mấy sao nữ sau khi bỏ lớp trang điểm ra xong sẽ thành hai người, thật tốt, Ninh Dĩ Tầm không làm cho hắn thất vọng, mặt mộc của Ninh Dĩ Tầm cực kỳ đẹp, tuy rằng không lãnh diễm như khi trang điểm, nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người.
Niên Tông Hán đi đến chỗ Ninh DĨ Tầm, Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Tông Hán đi đến chỗ mình, trong lòng hơi lộp độp một chút, đi diễn vô số lần nhưng chưa lần nào Ninh Dĩ Tầm cảm thấy luống cuống như lần này.
"Đã khuya, cùng đi ngủ đi." Tay Niên Tông Hán nắm tay Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm phải cố gắng lắm mới khắc trụ cảm giác muốn giũ ra.
Nhưng là đến trên giường, Niên Tông Hán hiển nhiên vẫn còn muốn chuyện vợ chồng, lần trước Niên Tông Hán ôm Ninh Dĩ Tầm từ phía sau xong, đã cảm thấy không thể nhẫn nhịn được nữa.
"Đối với phương diện này em không có hứng thú." Ninh Dĩ Tầm giãy khỏi người Niên Tông Hán, cô ngồi dậy, thực sự là cô chịu đủ rồi, bất luận ngủ trên giường có hương vị nam nhân, hay là tứ chi tiếp xúc cô cũng không chịu được. Mẹ nó, cớ gì cô phải chịu tội thế này, tuy rằng cũng chính là cô làm ra, nhưng giờ cô không chơi nữa, mặc kệ có hậu quả gì, thì cô cũng mặc kệ, dù sao cô cũng không thể nhận được.
"Nếu đã như vậy, vì sao em lại đồng ký kết hôn với tôi, tôi hy vọng em cho tôi một lời giải thích hợp lý." Niên Tông Hán cũng đứng dậy khỏi giường, ngữ khí coi như cũng ôn hòa, nhưng thái độ lại rất nghiêm túc. Tuy rằng trong lòng hắn hiện tại cực kỳ bất mãn với Ninh Dĩ Tầm, nhưng hắn cũng không muốn cưỡng ép một nữ nhân không muốn, về đều này hắn vẫn có thừa phong độ. Chẳng qua Niên Tông Hán hy vọng Ninh Dĩ Tầm cho mình một lời giải thích hợp lý, dù sao hôn nhân cũng không phải trò đùa, nếu Ninh Dĩ Tầm đáp ứng kết hôn với mình, hẳn là có suy nghĩ đến chuyện này là không thể tránh khỏi.
"Tôi nghĩ anh lớn tuổi, đối với chuyện kia không có nhiều hứng thú." Ninh Dĩ Tầm kiên trì nói, nhìn bộ dạng nghiêm túc của Niên Tông Hán, vô hình chung cấp cho cô áp lực rất lớn.
Niên Tông Hán nghe vậy sắc mặt trầm xuống, đêm tân hôn vợ hắn lại ước gì hắn không x được, người nam nhân nào cũng không cảm thấy vui vẻ được đâu.
"Nếu tôi không có hứng thú, cưới em về làm gì, nhìn đẹp thôi sao?" Niên Tông Hán lạnh lùng hỏi, nếu đầu óc Ninh Dĩ Tầm không có vấn đề, thì chính là đang đùa giỡn mình.
"Vậy thì, chúng ta ly hôn?" Ninh Dĩ Tầm thực cẩn thận trả lời, bởi vì hiện tại cô có chút sợ Niên Tông Hán, cỗ không giận tự uy kia thực sự có chút dọa người, tầm mắt kia giống như dã thú, sắc bén vô cùng.