Beta: Bing.
Chương 26:
Công việc Ninh Dĩ Tầm vốn rất bận, sau khi cố tình lẫn tránh xong, số lần cô và Niên Ấu Dư thấy nhau ngày càng ít. Gần đây số lần gặp mặt giảm bớt, một chút hảo cảm nguyên bản dừng ở đó giống như mầm móng vừa nảy mầm, không có chỗ lên men, thiếu khuyết nhiệt độ và độ ẩm, tuy nhiên, mầm móng này vẫn đang trong trạng thái sinh trưởng, chỉ cần điều kiện cho phép, sẽ trưởng thành mạnh mẽ.
Loại trạng thái này duy trình đến trước ngày sinh nhật Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm đang bận công tác, nhận được điện thoại của Niên Tông Hán. Từ khi Ninh Dĩ Tầm ngả bài với Niên Tông Hán xong, Niên Tông Hán xem cô như vô hình, bình thường gặp mặt cũng khách khí chào hỏi một chút, tuyệt đối không tự dưng chủ động gọi điện thoại cho cô, vì thế khi Ninh Dĩ Tầm nhận được điện thoại có chút ngoài ý muốn.
"Cuối tuần này là sinh nhất Ấu Dư, 8 giờ tối ngày đó tôi tổ chức một buổi tiệc sinh nhật, hy vọng cô tham dự." Trên danh nghĩa là Niên phu nhân, sinh nhật con gái tất nhiên không thể vắng mặt được, huống chi con gái còn là fan của Ninh Dĩ Tầm, tất nhiên cũng mong Ninh Dĩ Tầm tham gia, vì thế Niên Tông Hán cũng không hy vọng ngay ngày sinh nhật khiến cho con gái không vui.
"Tôi biết rồi, đúng giờ tôi sẽ đến." Ngữ khí Niên Tông Hán tuy rằng khách khí, nhưng cũng không cho phép Ninh Dĩ Tầm từ chối, theo tình theo lý gì cô cũng phải đến, huống chi hiện tại bây giờ cô còn đang đuối lý, nên Ninh Dĩ Tầm cũng không dám từ chối. Bất quá, sinh nhật Niên Ấu Dư mà nàng không chủ động mời mình, còn để cho Niên Tông Hán ra mặt, ở trình độ nào đó nói lên tính bắt buộc phải làm, khiến cho trong lòng Ninh Dĩ Tầm đối với Niên Ấu Dư có chút bất mãn.
"Sinh nhật của Niên Ấu Dư, chị chuẩn bị quà giúp em đi." Ninh Dĩ Tầm nói với Trần Tinh.
"Em ấy thích cái gì?" Trần Tinh cảm thấy chọn quà sinh nhật qua loa như vậy không tốt lắm, tặng quà cho người ngoài còn phải tốn chút tâm tư, làm mẹ kế thì ít nhất cũng phải khiến kế nữ vui một chút mới được chứ, tùy ý cho có lệ không tốt lắm đâu.
"Không biết." Ninh Dĩ Tầm nhún vai buông tay, ai biết Niên Ấu Dư thích cái gì.
"Em ấy là fan của em?" Tuy rằng Trần Tinh dùng câu hỏi, nhưng nghĩ đến lần trước Niên Ấu Dư hạ mình cầm váy cưới cho Ninh Dĩ Tầm thì cũng tám chín phần khẳng định rồi.
"Chắc là vậy." Ninh Dĩ Tầm nghĩ đến thái độ của Niên Ấu Dư, thật sự là còn khiến cho cô đắn đó xem rốt cục là fan cuồng hay chỉ là người qua đường đây, là fan cuồng thì thái độ lại quá lãnh đạm, nếu là người qua đường, thì đối với sự đùa giỡn của mình cũng quá dễ dàng đỏ mặt đi.
"Nếu là fan của em, em tốn chút tâm tư tặng quà cho người ta thì có ý nghĩa hơn rất nhiều đó." Trần Tinh nói đúng trọng tâm, ít nhất là đối với Niên Ấu Dư mà nói thì có lẽ là như vậy.
"Không phải chị hy vọng em không trêu chọc nàng sao?" Ninh Dĩ Tầm nhớ rõ lần trước mình chỉ tặng một món quà nhỏ cho Niên Ấu Dư, mà thấy Niên Ấu Dư rất là vui vẻ.
"Chỉ là tặng quà mà thôi, cũng không xem như là trêu chọc." Trần Tinh thật muốn trợn mắt với Ninh Dĩ Tầm, người này trong lòng rõ ràng là có quỷ, nếu lòng cô không có gì, thì đưa quà mà thôi, có cần tưởng tượng nhiều như vậy sao.
"Lỡ như nàng nghĩ sai thì sao?" Ninh Dĩ Tầm hỏi, lần đầu tiên Ninh Dĩ Tầm đưa quà cho Niên Ấu Dư cũng không có nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ đơn thuần thấy hợp với Niên Ấu Dư nên thuận tay mua thôi.
"Kế mẫu tặng quà sinh nhật cho kế nữ, đó là chuyện lễ nghĩa bình thường, làm gì có chuyện nghĩ sai, không phải là cô có ý định muốn chọc người ta đi?" Trần Tinh nhìn Ninh Dĩ Tầm, càng nhìn càng thấy có khả năng này.
"Nói bừa gì vậy, em là người làm ra mấy chuyện này sao?" Ninh Dĩ Tầm nói lời chính nghĩa, cô còn chưa kịp trêu chọc Niên Ấu Dư, đã bị thông báo là không thể động vào, chỉ là Ninh Dĩ Tầm căn bản không phát hiện, bản thân mình đã trêu chọc người ta rất nhiều lần rồi.
Trần Tinh thấy bộ dáng nói lời chính đáng của Ninh Dĩ Tầm thực không giống nói dối, còn âm thầm cho rằng may mắn vì đã nhắc nhở đúng lúc, nếu không lấy tâm tư của người này, dám có khả năng xuống tay với Niên Ấu Dư lắm.
"Không có gì tốt, quên đi, để chị lựa cho em thì tốt hơn." Trần Tinh vẫn cảm thấy chuyện tặng quà nên để nàng làm, ngăn chặn khả năng phát triển cái gì đó của Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư thì hơn.
Ninh Dĩ Tầm không để ý đến Niên Ấu Dư là chuyện dễ dàng, dù sao hảo cảm với Niên Ấu Dư cũng chỉ mấy tháng. Ngược lại, Niên Ấu Dư thích Ninh Dĩ Tàm đã là chuyện rất lâu rồi, mặc dù trước đó thì chỉ là thích đơn thuần mà thôi.
Niên Ấu Dư phát hiện mình đã hơn một tháng không thấy được Ninh Dĩ Tầm, nàng cảm thấy bản thân càng chú ý đến hành tung của Ninh Dĩ Tầm hơn, trước kia chỉ là cố định một khoảng thời gian xem tin tức của Ninh Dĩ Tầm, hiện tại nàng chỉ cần rảnh là lên mạng xã hội tìm tin tức liên quan đến Ninh Dĩ Tầm. Niên Ấu Dư không biết bản thân mình có bệnh cuồng hay không, dù sao đối với trạng thái hiện tại của mình nàng vẫn có chút bất an. Nàng cần người khác nói cho nàng, hành vi của nàng như vậy có phải bình thường không, nên nàng lên Fanpage Ninh Dĩ Tầm viết một cái tin nhắn.
"Hiện tại thời gian chú ý đến Ninh Dĩ Tầm gấp ba lần lúc trước, mỗi tin tức của nàng điều điên cuồng muốn biết, thậm chí luôn chờ đợi lần tiếp theo gặp mặt nàng, như vậy có bình thường không?" Niên Ấu Dư gửi xong tin nhắn, sau đó nhanh chóng nhận được câu trả lời.
"Đừng lo lắng, không chỉ có chủ thớt trúng độc, tôi cũng như vậy a, đặc biệt nhìn nàng diễn hoàng hậu nương nương, xinh đẹp khí phách xong, quả thực trình độ mê luyến tăng tới tột đỉnh, mỗi ngày đều ngâm mình trên này, cảm giác có thể được gần nàng thêm một chút."
Niên Ấu Dư cảm thấy tâm tính của mình với người này giống như cùng loại.
"Mị cũng vậy, đối với hoàng hậu nương nương là tim đập thình thịch, mỗi ngày mị đều hôn màn hình, hận không thể đi vào tivi ôm lấy nàng..." Cảm giác tim đập thình thịch, Niên Ấu Dư nhớ đến mỗi lần Ninh Dĩ Tầm đến gần hình như nàng cũng có.
"Mị cũng vậy, mỗi ngày phải xem nữ thần một chút mới ngủ, cảm thấy như vậy ngủ rất ngon, mị cũng thấy mình như có bệnh, như vậy có đúng không?" Xem ra cảm thấy mình bệnh không chỉ có mình nàng, Niên Ấu Dư nhìn mấy câu trả lời lại, không hiểu sao lại cảm thấy an tâm.
"Tôi vẫn muốn làm bạn của nữ thần, cho dù nàng không nhìn thấy, tôi cũng sẽ yên lặng tiếp tục..."
....//.....
Xem ra fan cuồng của Ninh Dĩ Tầm thật đúng là không ít, Niên Ấu Dư cảm thấy từng câu trả lời dưới tin nhắn của nàng đều nhận được rất nhiều like, xem hết tất cả câu trả lời xong, cảm thấy chính mình chỉ hành động như fan cuồng làm thôi, Niên Ấu Dư vẫn thấy mình thật bình thường, nàng tự mình lừa gạt mình xong, tâm tình bình tĩnh lại vô cùng an ổn đi vào giấc ngủ.
"Ấu Dư, sinh nhật con muốn quà gì?" Niên Tông Hán đang ăn sáng cùng Niên Ấu Dư đột nhiên hỏi.
Lúc này Niên Ấu Dư mới nhớ sắp đến sinh nhật của mình rồi.
"Chỉ cần ba ba đưa, con đều thích." Từ nhỏ đến lớn Niên Ấu Dư không thiếu cái gì, cho nên đưa cái gì cũng không khác biệt.
"Sao con không học theo Tôn Lê, lần nào đến sinh nhật nó cũng đòi quà với Tôn Tranh." Niên Tông Hán còn nhớ rõ Tôn Tranh oán hận than thở với mình, tất cả tài sản sắp bị con gái hắn đào hết rồi, Niên Tông Hán cũng hy vọng con gái mình ít nhiều nên có dã tâm hơn một chút.
"Ba luôn hiểu con nhất, tặng cho con cái gì mà không tốt, con cũng không phải có lòng tham." Niên Ấu Dư biết rõ nàng là con gái độc nhất của ba ba, những gì ba ba nàng sở hữu sau này sẽ đưa cho nàng, căn bản là nàng không cần tranh thủ cái gì. Tôn Lê là sợ ba ba cậu ấy lấy tiền nuôi mấy tiểu tam tiểu tứ, lấy tính tình của ba ba cậu ấy, vạn nhất mọc ra thêm mấy đứa đệ đệ muội muội thì cổ phần của cô sẽ bị chia cắt, tất nhiên là nên thủ trước, mới an ổn, đây là nguyên văn Tôn Lê nói. Niên Ấu Dư đương nhiên hiểu rõ, tiết mục tranh gia sản là thường xuyên phát sinh, không phải phú nhị đại nào cũng đơn giản như nhà nàng.
"Vẫn là Ấu Dư ngoan nhất." Tâm tính con gái đã định, không có khả năng thay đổi, bất quá cũng không sao, mọi chuyện hắn đã sắp xếp giúp con gái hắn rồi.
Sau đó Niên Tông Hán nói chuyện phiếm với Niên Ấu Dư một chút, nhưng nàng không có cách nào để trong lòng, nàng đang suy nghĩ một việc, ngày sinh nhật không phải là có thể mời Ninh Dĩ Tầm sao, là sẽ có thể nhìn thấy Ninh Dĩ Tầm, ý nghĩ như vậy làm cho nàng có chút kích động nho nhỏ, thậm chí còn có cớ gọi điện thoại cho Ninh Dĩ Tầm. Chẳng qua cầm điện thoại trên tay xong, nàng lại không dám gọi.