Nợ Em Một Lời Xin Lỗi

Chương 1:




Để theo đuổi em, tôi phải mất một thời gian khá lâu vì em là người nhạy cảm và vô cùng mặc cảm, khi đó em chẳng còn niềm tin vào tình yêu. Tôi phải làm rất, rất nhiều những điều có thể để em hiểu, lúc đó thật sự tôi yêu em quá nhiều, tình yêu đó có lẽ cả cuộc đời tôi chẳng thể quên được.
Thế rồi tôi cũng cưới được em, vào một ngày mùa hạ đẹp trời. Cuộc sống lúc đó quá viên mãn, em hiền lành, đảm đang, luôn nhẹ nhàng với chồng, lo cho mẹ chồng và cả đứa em chồng lười biếng. Thế nhưng những gì quá êm đềm lại dể mang lại cảm giác nhàm chán. Em hiền lành quá mức, đảm đang quá tay và dịu dàng quá thể, đôi khi tôi cần một chút bướng bĩnh để được chìu chuộng em, cần một chút gợi tình khi lên giường để tình yêu của tôi nồng cháy hơn.
Rồi tôi gặp được cô ấy – ả tình nhân của tôi, cô ta quyến rủ, hấp dẫn và đặc biệt rất biết cách hút ánh nhìn và sự quan tâm của đàn ông. Thế là tôi lao vào cuộc tình ngoài luồng, say mê và điên đảo. Tôi quên mất mình đã là đàn ông có vợ, thời gian dành cho gia đình trong tuần chỉ tính bằng phút bằng giây, còn đối với tình nhân – tôi gần như dành trọn. Rồi chuyện gì đến đã đến, em phát hiện, trong một lần tình cờ đọc được tin nhắn trong máy tôi.
(Chuyện lâu r ms kể =>>...)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.