Nữ Hoàng Hậu Cung 3000

Chương 2: Ngũ hoàng tỷ




Ti Mộ Hàm cho thị vệ kia trở lại báo cáo kết quả, sau đó một người ra đi, dọc theo đường đi, nàng đi rất chậm, khi trở lại kinh thành thời gian đã là giữa tháng mười một, vào đông.
Gió lạnh thổi đến mặt người đau đớn, ven đường có thể thấy được mỏng manh tuyết đọng.
Vừa vào kinh thành, Ti Mộ Hàm một thân phong sương đi thẳng đến Ninh vương phủ.
“Đứng lại!” Nữ Vệ Đại gác cổng quát lên, “Người tới là người phương nào?”
Ti Mộ Hàm cởi đấu bồng trên người, lộ ra khuôn mặt trầm tĩnh như nước.
Nữ vệ thấy rõ người tới, lúc này cúi người quỳ gối, “Tham kiến Thập Lục điện hạ!”
“Không cần đa lễ.” Ti Mộ Hàm khẽ mỉm cười, hỏi: “Ngũ hoàng tỷ có ở trong phủ?”
“Hồi Thập Lục điện hạ, điện hạ đang ở trong phủ.” Nữ vệ trả lời, sau đó đứng dậy mở cửa lớn màu đỏ son ra, “Thập Lục điện hạ xin mời!“
Ti Mộ Hàm đi vào cửa lớn, dưới sự dẫn đường, quen cửa quen nẻo hướng về chính đường đi, vừa đến chính đường, liền nhìn thấy Ngũ hoàng nữ, Tuyên Vũ đế ngự phong Ninh vương —— Ti Mộ Dung, đang ngồi ngay ngắn ở thượng vị, trên người thân triều phục màu đỏ tím còn chưa thay đổi.
Nàng thấy người tới, lúc này đứng dậy tiến lên đón, cười trêu ghẹo nói: “Thập Lục hoàng muội, ngươi cuối cùng cũng trở về! Ngươi để Ngũ hoàng tỷ chờ lâu a!”
Ti Mộ Hàm cười nói, “Ngũ hoàng tỷ thật đúng là oan uổng hoàng muội, ta là vừa nhận được thư ngươi gởi liền lập tức chạy về.”
“Được rồi!” Ti Mộ Dung cười nói, “Chúng ta đi vào trước lại nói, bên ngoài trời lạnh!”
Ti Mộ Hàm không có dị nghị cùng nàng tiến vào chính đường phía sau phòng khách, bên trong từ lâu đã chuẩn bị tốt lò sưởi cùng trà nóng, còn có mấy món điểm tâm.
Nàng ở bên cạnh lò lửa làm ấm người, lại uống một hớp trà nóng nghỉ ngơi một lát, liền trực tiếp mở miệng hỏi: “Ngũ hoàng tỷ vội vã gọi ta trở về như thế, vì chuyện gì?”
Ti Mộ Dung híp híp một đôi mắt phượng dài nhỏ, ngũ quan thâm thúy bởi vậy có vẻ hơi cao thâm, “Tự nhiên là vì trấn an trái tim mẫu hoàng.”
Ti Mộ Hàm cười cợt, “Ngũ hoàng tỷ, tỷ muội chúng ta nói chuyện còn cần vòng vo sao?”
“Thập Lục hoàng muội ở bên ngoài tiêu dao hơn ba năm, tính tình cũng thật tiêu dao.” Ti Mộ Dung nói, “Có điều ngươi cũng nói không sai, chúng ta tuy rằng không cùng phụ, nhưng hoàng muội cũng coi như là phụ quân dưỡng lớn, tình cảm so với tỷ muội khác tốt nhiều lắm.”
Ti Mộ Hàm nhẹ nhàng nở nụ cười, không tỏ rõ ý kiến.
Nàng do phế truất Quân thị sở sinh, cha đẻ lúc nàng đi tới thế giới này thì đã tạ thế, có người nói là khó sinh mà chết, một quãng thời gian đầu nàng do phụ hậu Hòa Dụ Phượng nuôi dưỡng, năm ấy 5 tuổi, Hòa Dụ Phượng sau khi bệnh chết, nàng lại chuyển tới cung Uẩn Quân cha đẻ Ngũ hoàng nữ nuôi nấng, mãi đến tận nàng 10 tuổi, vì đại hoàng tử do Đức quý quân sở sinh khó sinh mà chết, Đức quý quân thương tâm gần chết, mẫu hoàng hạ chỉ, đưa nàng làm con nuôi Đức quý quân, lấy úy tâm, nàng ly khai Uẩn Quân cung, chỉ là tình cảm thuở nhỏ cùng lớn lên này vẫn còn, cho nên trong nhiều tỷ muội, nàng cùng Ngũ hoàng tỷ quan hệ xem như là tốt nhất.
“Thái nữ bị phế, chuyện này ngươi thấy thế nào?” Ti Mộ Dung cũng không lại vòng vo, nghiêm nghị hỏi.
Ti Mộ Hàm uống một hớp trà nóng, “Ngũ hoàng tỷ, ngươi phải biết, ta không có cách nào giúp ngươi cái gì.” Nàng có chỉ là một hoàng nữ do phế truất Quân thị sở sinh, cũng không được mẫu hoàng sủng ái vừa không có phụ tộc giúp đỡ, tại triều đường càng không có quan chức chống đỡ, nói trắng ra nàng liền là một hoàng nữ không có tiếng tăm gì.
“Ta chỉ muốn tìm người tâm sự mà thôi.” Ti Mộ Dung khẽ nói, “Trong chúng hoàng muội, chỉ có ngươi, ta mới dám nói hết chuyện trong lòng.”
Ti Mộ Hàm khẽ mỉm cười, “Hoàng muội biết.” Bởi vì chỉ có nàng đối với nàng ta không có bất cứ uy hiếp gì.
“Chiêu Hiền quý quân ngày hôm trước hướng mẫu hoàng thỉnh chỉ, muốn vì Cửu hoàng muội sính trưởng tử Hữu tướng làm chính quân, mẫu hoàng chuẩn, sắp tới sẽ thành hôn.” Ti Mộ Dung nói ra sự kiện mới nhất trong cung.
Ti Mộ Hàm đuôi lông mày giương lên, “Cửu hoàng tỷ vị trí chính quân bỏ trống nhiều năm, nên thành hôn.” Cửu hoàng nữ Ti Mộ Trăn năm nay 20, theo đạo lý sớm nên đại hôn, chỉ là Chiêu Hiền quý quân vẫn không tìm được người thích hợp nhất, cho nên vẫn kéo dài, bây giờ trưởng tử Hữu tướng trưởng thành, mà Chiêu Hiền quý quân vốn là Hữu tướng chi huynh hiện nay, Cửu hoàng nữ nghênh thú trưởng tử Hữu tướng cũng coi như thân càng thêm thân, chẳng trách vội vã thành hôn như vậy.
Hòa Dụ Phượng sau khi bệnh chết, Tuyên Vũ đế cảm niệm tình kết tóc, lập lời thề không lại lập hậu, hạ chỉ để Chiêu Hiền quý quân, người đứng đầu tứ quý quân luôn luôn quan sủng lục cung đại chưởng phượng ấn, thống lĩnh hậu cung.
Hắn tuy không phải Phượng hậu, nhưng thực sự là người đứng đầu hậu cung.
“Bây giờ trong triều đã có không ít đại thần suy đoán, mẫu hoàng đáp ứng vụ hôn nhân này, là có ý định muốn lập Cửu hoàng muội thành thái nữ.” Ti Mộ Dung khẽ cười nói.
“Ngũ hoàng tỷ muốn như thế nào?” Ti Mộ Hàm hỏi, Chiêu Hiền quý quân vào lúc này cùng Hữu tướng kết thân, ý đồ đã rất rõ ràng.
Ti Mộ Dung nhấp ngụm trà, giọng điệu hơi có chút thương cảm, “Chính quân của ta cũng tạ thế một năm rồi.”
Ti Mộ Hàm trong nháy mắt hiểu rõ, “Không biết hoàng tỷ coi trọng công tử nhà ai?” Một năm trước, Ninh vương chính quân khó sinh mà chết, một thi hai mệnh.
Ti Mộ Dung nói ra tên một người: “Noãn Tịch.”
Phốc ——
Ti Mộ Hàm phun một ngụm trà lên xiêm y, hai mắt trừng lớn mà nhìn nàng ta, “Ngũ hoàng tỷ? Ngươi chắc chắn chứ? Ngươi thật sự thú hắn?” Tuyết Noãn Tịch, nhi tử đế sư đương triều, thân phận này tuyệt đối xứng với vị trí Ninh vương chính quân, chỉ là Tuyết Noãn Tịch này…
“Noãn Tịch có gì không thích hợp?” Ti Mộ Dung nhíu lông mày, có chút không vui, có điều lại nghĩ tới một chút hình ảnh khi còn bé, lúc này cười nói: “Noãn Tịch khi còn bé là tùy hứng xảo quyệt một chút, nhưng bây giờ đã thay đổi rất nhiều, tao nhã nhàn tĩnh, đoan trang hào phóng.”
Ti Mộ Hàm cười như không cười, “Ngũ hoàng tỷ yêu thích là tốt rồi.” Ngược lại người muốn kết hôn tên béo ị kia lại không phải nàng, hơn nữa người kia nếu như gả cho người cũng sẽ không tìm nàng làm phiền nữa chứ?
Này rất tốt, rất tốt, tốt nhất hoàng tỷ ngày mai liền đem hắn lấy về nhà!
Trong lúc hoảng hốt, nàng lại nghĩ tới cái tên béo ị kia tựa hồ thật sự rất yêu thích kề cận Ngũ hoàng tỷ? Nguyên lai là duyên cớ như vậy! Có điều trước đây Ngũ hoàng tỷ đã thú chính quân, đường đường là trưởng tử đế sư tự nhiên không thể làm tiểu thiếp, bây giờ cũng coi như thành thân thuộc.
Nghĩ tới đây, trong đầu lại hiện lên một đạo bóng người nhỏ yếu, trong lòng lại nổi lên một trận đau nhức.
“Ta nghe Lý Ngọc nói, ngươi ở Vân Châu vì tình mua say.” Ti Mộ Dung bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Ti Mộ Hàm kéo kéo khóe miệng, “Ngũ hoàng tỷ, chuyện này đã qua.”
Ti Mộ Dung chăm chú nhìn nàng chốc lát, nói: “Nghĩ thông suốt là tốt rồi, hôn sự của chúng ta đều là mẫu hoàng chỉ phối, dù nạp thị quân cũng không thể tùy tiện.” Cuối cùng lại trấn an vài câu, “Ngươi yên tâm, Đức quý quân chắc chắn vì ngươi chọn một cửa hôn sự tốt.”
Ti Mộ Hàm gật gật đầu, vẫn không giải thích thêm, nàng ấy không biết thân phận Mông Tư Túy, cho rằng nàng chỉ luyến ái nam tử bình dân, cho nên mới nhắc nhở, “Ta biết rồi.” Nàng nói xong, lập tức đổi chủ đề, “Ngũ hoàng tỷ tính lúc nào đại hôn, hoàng muội cẩn thận chuẩn bị lễ vật.”
“Việc này không vội.” Ti Mộ Dung đăm chiêu, “Dù muốn thành hôn cũng phải chờ tới năm sau, Chiêu Hiền quý quân hắn quá nóng ruột.”
Ti Mộ Hàm gật gật đầu, mẫu hoàng tuy rằng phế bỏ thái nữ, nhưng trước sau vẫn là trưởng nữ tỉ mỉ đào tạo gần ba mươi năm, bây giờ nếu như quá mức vội vàng, ra tay chỉ có thể khiến mẫu hoàng không vui.
Có điều…
Nàng trầm tư chốc lát, nhấc mâu nghiêm mặt nói: “Ngũ hoàng tỷ, hoàng muội có chuyện muốn mời ngươi hỗ trợ.”
“Ngươi muốn gặp phế thái nữ?” Ti Mộ Dung liếc mắt đã nhìn ra tâm tư của nàng.
Ti Mộ Hàm cũng không che dấu, “Ừm, phượng hậu Hòa Dụ Phượng dù sao đối với ta từng có công ơn nuôi dưỡng.” Ninh vương thân quản Hình bộ, đại lao hoàng thất ở phạm vi nàng quản hạt.
Ti Mộ Dung nghĩ chốc lát, nói: “Ta sẽ thay ngươi an bài.”
“Cảm ơn Ngũ hoàng tỷ.” Ti Mộ Hàm mỉm cười cảm kích nói.
“Thời điểm không còn sớm, không bằng ở lại chỗ hoàng tỷ dùng cơm trưa đi.” Ti Mộ Dung đứng dậy mời nói.
Ti Mộ Hàm vốn định đáp ứng, lại nghe tiểu thị đi vào bẩm báo: “Khởi bẩm điện hạ, Tuyết công tử…”
Nàng còn chưa chờ hắn nói xong, lập tức kinh hãi biến sắc nhảy lên: “Cái gì? Hắn đến rồi?”
Ti Mộ Dung thấy nàng dáng dấp hoang mang luống cuống, có chút buồn cười, “Thập Lục hoàng muội không cần lo lắng, Noãn Tịch nửa tháng trước cùng Tuyết đại tiểu thư cùng hồi hương tế tổ, còn chưa trở về.” Nàng liền không hiểu, vị hoàng muội này vì sao e sợ Noãn Tịch như thế.
Tiểu thị kia cũng bù lời chưa nói hết, “Tiểu thị thiếp thân của Tuyết công tử đến đây truyền tin cho điện hạ.”
Ti Mộ Hàm rốt cuộc an tâm, nàng còn tưởng rằng sắp tới liền gặp phải ôn thần kia, nàng nhìn Ti Mộ Dung vẻ mặt trêu tức một chút, nhất thời có chút lúng túng, “Ngọ thiện liền không cần, Thập Lục hoàng muội còn phải chạy về cung thỉnh an phụ quân.”
“Ừm.” Ti Mộ Dung cười híp mắt đáp một tiếng.
Ti Mộ Hàm có chút tê cả da đầu, chào một cái liền lập tức xoay người ly khai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.