Editor: Kinh Thuế
“Cá Kình, hôm nay là hội nghị hội học sinh thường kỳ, sao cậu còn chưa thông báo cho Sâm học trưởng, có cần tôi nghĩ hộ xem nói như thế nào không?” Không rõ là ai lại nói bên tai cô.
Tiếp tục nhắm mắt, dường như bây giờ cô mới hay những người béo, có thể ngồi sẽ không đứng, miễn là không ầm ĩ như giờ là tốt nhất.
“Cá Kình, tôi cảm thấy cậu nên cầm thư tình, thổ lộ tình cảm của mình trước mặt mọi người, như vậy nhất định Sâm học trưởng sẽ đồng ý.”
Ngu ngốc, Dư Châu trong lòng mắng thầm lại cố nhịn xuống, lời nói đã chực tuôn ra đến miệng rồi, sao có thể giống loài ruồi vo ve vậy chứ, ồn ào muốn chết đi được.
“Cá Kình, thời gian không còn nhiều nữa, cậu nên sớm chuẩn bị một chút, nếu không sẽ bị Thẩm Vũ Âm chiếm mất vị trí đấy, rõ ràng là dân thường, có tư cách gì đứng trong hội quý tộc chứ, nếu không phải có Sâm học trưởng, con bé đó không biết còn đang ngốc ở chỗ bình dân nào nữa, thân phận của cậu rõ ràng cao hơn cô ta, cho nên chắc chắn sẽ không thua đâu.”
Thẩm Vũ Âm là ai? Dư Châu ngước mắt lên, nhớ lại lời nói của cây sào trúc kia gọi Tiểu Âm, thì ra, chính là cô ta, trách không được ánh mắt cô ta nhìn cô thật kì quái, hóa ra là tình địch, có điều, lấy thể người của Dư Châu này, cũng không thể xưng là tình địch được.
“Cá Kình, tôi thật không hiểu con bé đó có gì hơn cậu chứ, sao nó có thể đứng cạnh Sâm học trưởng chứ?”
Hóa ra là ăn không được bồ đào thì nói bồ đào xanh, so với cô có gì tốt hơn, thật ra, không so cũng được mà.
“Tôi cũng không biết cô ta tốt hơn tôi ở chỗ nào, nhưng tôi biết tôi hơn cô ta ở điểm gì.” Dư Châu ngước mắt nhìn, nữ sinh ngồi phía trên chỗ cô, hình như tên là Lưu Na thì phải, bình thường luôn thích hiến kế cho người khác, có điều, Dư Châu nghĩ, nữ sinh này đúng là một kẻ ngu ngốc mà, ai tin tưởng cô ta lại càng ngốc hơn.
Cô vừa nói xong, hai mắt vốn sáng rực của nữ sinh kia trùng xuống, bên trong đảo qua chút trào phúng, Dư Châu ngồi thẳng người lên, cô ta không thấy phiền sao, trong tâm thì mắng chửi, ngoài miệng lại ngợi ca, cũng không lo đầu lưỡi bị xoắn lại vì nói dối à.
Người ngu cũng có thể nhìn ra. Thẩm Vũ Âm kia hơn cô rất nhiều. Điểm nào cũng hơn vượt xa, nhưng đúng là có một điểm, cô ta kém cô nhiều.
“Điểm nào vậy?” Hai tay Lưu Na đặt lên bàn, chuẩn bị nắm lấy thông tin tung ra giải trí cho mọi người, ai cũng nói từ sau khi bị đập đầu Dư Châu đã thay đổi rất nhiều, trở nên thông minh hơn, có điều, hiển nhiên không phải, con bé này quả thực vẫn ngu xuẩn muốn chết.Dien/danle.quydon/Kinh.Thue.
Dư Châu nhìn hai tay mở ra trên bàn kia, lông mi thoáng chớp nhẹ, có lẽ nhờ gầy đi, lông mi của cô nhìn như dài ra rủ xuống, có thể che giấu ánh mắt của cô cực tốt, thực ra, trước kia cũng có thể che giấu, có điều, là nhờ thịt trên mặt co lại mà thành.
Rốt cuộc là cái gì, nữ sinh kia cảm thất vô cùng hiếu kỳ, những người bên cạnh cùng tụ lại thành vòng tròn nhỏ, dường như thực sự muốn biết, cô có điểm gì có thể sánh với Thẩm Vũ Âm, phải biết rằng, ngoại trừ thân phận bề ngoài, Thẩm Vũ Âm chính là mỹ nữ khó tìm trong ngôi trường này, còn là người bên cạnh của Kính Nguyệt Sâm nữa, tuyệt đối không phải là một người không có tuyệt kĩ, chính là không phải bình dân tầm thường, trái lại, Dư Châu chính là điển hình của quý tộc thất bại.