Tô Mạt cười : “Khi nào cửa hàng điểm tâm của ta khai trương, ta sẽ mời phu nhân đến thử.”
Tả phu nhân vuốt cằm, lại kéo vị tiểu thư bên cạnh nàng lại:“Đây là tiểu nữ, lớn hơn ngươi một chút.”
Tô Mạt vội thi lễ, miệng thân thiết kêu tỷ tỷ.
Tả tiểu thư đáp lễ, cười nói:“Mạt nhi muội muội thật thông minh, không biết đại tiểu thư bao nhiêu tuổi, xưng hô như thế nào.”
Tô Mạt biết các nàng sinh cùng năm, liền hỏi:“Không biết tỷ tỷ sinh tháng mấy?”
Tả Nghi Lan nói tháng tư.
Tô Mạt lại nói:“Tỷ tỷ nhà ta lớn hơn Tả tỷ tỷ hai tháng.”
Tả Nghi Lan cám ơn , sau đó quay qua Tả phu:“Mẫu thân, tiệc sinh nhật lần
này, mẫu thân mời Tô gia tỷ tỷ cùng muội muội đến được không?”
Tả phu nhân nhìn Tô Mạt: “Vậy phải xem các vị tiểu thư có rảnh hay không?”
Tô Mạt cười đến mặt mày loan loan :“Đương nhiên là có .”
Không có cũng phải có.
Lúc này, Tống Dung Hoa nắm tay Hoàng Phủ Kha cùng vài người chạy tới trước
mặt Tô Mạt:“Tô Mạt, ngươi sai người đi trộm công thức làm điểm tâm của
Văn Nhi tỷ tỷ, còn muốn chối sao?”
Tả Nghi Lan ngẩn ra, nhìn về phía mẫu thân.
Tả phu nhân hơi hơi nhướng mày, tạm biệt Tô Mạt cùng nhóm Hoàng Phủ Kha, dẫn theo con gái cùng nha hoàng đi trước.
Tô Mạt không thèm để ý đến các nàng, kéo tay Hoàng Phủ Cẩn đi tìm đại tiểu thư cùng nhóm người nhị ca.
Mà hoàng quý phi, sau khi trở về Tinh xuân uyển, bởi vì lời hoàng đế nói
với Lương phi mà tức giận không thôi. Nàng liền giả bộ nhức đầu bỏ về
trước.
Tô Văn Nhi ngây ngẩn một hồi, thấy Hoàng quý phi trở về liền qua thỉnh an nàng.
Hoàng quý phi nhìn nàng, ôn hoà nói:“Ngươi nếu thỉnh an xong rồi, mau về đi.”
Tô Văn Nhi sửng sốt một chút, kinh ngạc nói:“Nương nương, muốn thần nữ đi nơi nào?”
Hoàng quý phi oán hận nói “Ngươi là nữ nhi Tô gia , tự nhiên về Tô gia rồi.”
Tô Văn Nhi giống như bị người đánh cho một gậy thật mạnh, vội quỳ dưới
chân hoàng quý phi, liên tục van xin:“Nương nương, xin người thương cho
nô tì, người cũng biết hoàn cảnh hiện giờ của nô tì, nếu nô tì về đó, nô tì chết mất. Xin nương nương cứu nô tì. Nô tì nhất định dốc hết sức
mình làm việc cho nương nương cùng thái tử.”
Hoàng quý phi lạnh lùng nhìn, nghĩ xem nàng còn sử dụng được nữa hay không.
Tô Văn Nhi vội nói:“Nương nương, nô tì đã tính kĩ. Điểm tâm là chúng ta
dâng lên cho hoàng thượng trước. Chúng ta sẽ nói công thức làm điểm tâm
của chúng ta bị người học lén, sau đó lại giở trò cố ý muốn chúng ta xấu hổ. Thất điện hạ thường qua đó, có thể ngài ấy …..”