Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1113: Thánh giá gặp chuyện 01




Vừa ra khỏi Hoa Xuân uyển, Hoàng Phủ Cẩn lập tức phi thân tới trung ương cung, vội vàng trở lại trung đình thì thấy Hoàng Phủ Giới đang dạy Hoàng Phủ Liễn bắn tên.
Thấy hắn đến, Hoàng Phủ Liễn chạy ào tới, ủy khuất chu miệng, mắt to ngập nước: “Nhị ca, huynh dạy đệ đi, thất ca toàn mắng đệ ngốc thôi!”
Mắt của nam nhân nhà Hoàng Phủ gia đều là mắt hoa đào dài nhỏ, chỉ có Hoàng Phủ Giới cùng Hoàng Phủ Liễn là khác, mắt vừa to vừa tròn, sáng long lanh.
Hoàng Phủ Cẩn xoa đầu hắn, lại hỏi Hoàng Phủ Giới: “Phụ hoàng đâu?”
Hoàng Phủ Giới trả lời :“Đình vọng nguyệt .”
Hoàng Phủ Cẩn mày nhíu lại, xoay người muốn đi, Hoàng Phủ Giới vội nói: “Nhị ca, Ngũ Ca, nhị ca Tô gia cùng Tống tam ca đang chờ huynh ở phụ điện kìa.”
Hoàng Phủ Cẩn không quay đầu lại nói: “Đệ đi chơi với họ đi, huynh còn có việc.”
Nói xong liền bước nhanh đi ra ngoài, tính hắn độc lai độc vãng, không thích mang nhiều tùy tùng, lúc trước A Lí cùng những người khác cải trang thành thị vệ đi theo, Lưu Vân, Lưu Hỏa là thư đồng kiêm sai vặt, nhưng công phu bọn họ khá cao, không thích hợp đi theo hắn ra vào cung cấm.
Mà những gã sai vặt cùng thái giám bình thường hắn lười dẫn theo, trừ trường hợp đặc biệt.
Cho nên giờ hắn chỉ có thể đi một mình.
Vạn Xuân uyển không nhỏ hơn hoàng cung chút nào, chung quanh có hơn trăm tòa Xuân uyển, từ trung ương cung của hoàng đế đến Xuân uyển của Tả tướng không gần chút nào.
Hoàng Phủ Cẩn vận khinh công bay tới trước một rừng cây thì nghe có tiếng đao kiếm truyền tới. Hắn cả kinh, lập tức phi thân lên một cây ngô đồng cao lớn.
Từ trên cao, hắn nhìn thấy mười mấy hắc y nhân đang kịch liệt giao chiến cùng thị vệ.
Mười mấy hoàng y thị vệ (thị vệ áo vàng) một bên lo bảo vệ hoàng đế cùng Lưu Ngọc, một bên đối mặt với thích khách, vừa đánh vừa lui.
Những hắc y nhân này võ công không tầm thường, trong đó có một người tàn nhẫn thiện chiến, liên tục chém bay vài thị vệ, sau đó phi thân bổ một đao về phía hoàng đế.
Lưu Ngọc hô to: “ Mau, hộ giá, hộ giá!”
Lúc này quân cứu viện chưa đến kịp, chỉ có đi cầu viện mấy chục danh vệ tùy thân của hoàng đế.
Có lẽ vì hoàng đế đi thăm thần tử nên không phô trương, chỉ chọn một đường tương đối yên tĩnh mà đi, hơn nữa thị vệ đi theo cũng ít hơn so với ngày thường.
Cho nên mới tạo cơ hội tốt cho thích khách.
Hoàng Phủ Cẩn cảm thấy khó hiểu, không biết vì sao phụ vương hắn lại chọn đường này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.