Dù sao, lý luận cùng thực tế là hai chuyện khác nhau, thiên tài cũng không phải cái gì cũng làm được.Nói thì dễ, làm thì khó.
Về tới Hoa Xuân uyển, nàng thấy Hoàng Phủ Giác đã ở đó rồi.
Tô Mạt linh cảm có chuyện không tốt xảy ra, nàng vội nhảy xuống xe, chạy tới chỗ Bình An đang đứng::“Bình An, xảy ra chuyện gì?”
Bình An nói:“Tô tiểu thư, ngài đừng gấp, mọi việc có ngũ điện hạ thu xếp.
Hơn nữa, Lương phi nương nương cũng sẽ cố gắng giúp ngài một tay..”
Tô Mạt càng đi càng nhanh, cuối cùng chạy thục mạng qua cửa lớn, vào thẳng chính điện.
Lão phu nhân đang uống trà cùng Hoàng Phủ Giác.
Thấy nàng thở hồng hộc chạy vào, Hoàng Phủ Giác không thèm nghĩ đến cái gì
là thân phận, là tôn ti, vội đi tới trước đón nàng, thần thiết nói: “Mạt nhi, đi từ từ thôi!”
Nói xong còn đưa tay đõ nàng, sợ nàng vì chạy gấp mà vấp té.
Tô Mạt vội la lên:“Ngũ Ca, có phải xảy ra chuyện gì không?”
Vẻ mặt Hoàng Phủ giác có điểm nặng nề, lại sợ Tô Mạt sốt ruột, vội an ủi:
“Nàng đừng gấp, việc cũng không lớn. Chẳng qua có chút việc cần giải
quyết mà thôi.”
Tô Mạt nhìn lão phu nhân, sau đó chạy qua nắm tay bà: “Tổ mẫu, cho cháu đi cùng ngũ điện hạ nha!”
Tuy lão phu nhân muốn nàng ở yên trong nhà, chuyện lớn như vậy, để nam nhân đi làm sẽ tốt hơn, nha đầu như nàng …
Bất quá, nàng lại có những suy nghĩ mà người khác không tài nào ngờ tới.
Lão phu nhân đành gật đầu, bảo nha hoàn giúp nàng thay quần áo.
Tô Mạt nói với Hoàng Phủ Giác: “Ngũ ca, Huynh chờ muội một chút nha!”
Nói xong, nàng chạy vào nội thất thay quần áo, dùng cách trang điểm ở hiện
trang điểm thật nhanh, chưa đến hai khắc đã chạy trở ra.
Tô Việt nói: “ Huynh đi với muội.”
Chuyện nhà dù sao cũng nên do ca ca là hắn đến gánh vác, tuy hắn không được
thông minh như nàng nhưng cũng có thể đỡ được phần nào.
Kim Kết cũng sắp xếp xong xuôi, có chuyện quan trọng, đương nhiên nàng phải đi chung tiểu thư rồi.
Vì Đại tiểu thư sắp lấy chồng nên lão phu nhân bảo nàng với Tô Hinh Nhi ở lại Huệ Xuân uyển chờ tin.
Đại tiểu thư lo âu hỏi: “Tổ mẫu, phụ thân cùng Tề vương điện hạ sẽ không có việc gì chứ?”
Lão phu nhân thở dài nhìn nàng, kiếm cớ để nàng cùng Tô Hinh Nhi không cần
sốt ruột: “Các con đi thăm Tần phu nhân, mọi thứ có tốt không, có nói
chuyện gì nữa không?”