Lam ma ma cùng Tần ma ma từ ngoài vô, làm lễ với nàng:“Tiểu thư, bọn quan sai đã đem văn thư tới.”
Tô Mạt gật đầu, thời gian vừa khớp với tính toán của nàng. Nàng bảo hai vị ma ma: “Phiền hai người chiếu cố tỷ đệ Phương Oánh, ta với nhị ca đi
xem.”
Hai người rời sân viện mình đi tới sân Tề Tú hữu đang canh
gác, đang đi thì thấy Lan Như từ tối đi ra, dịu dàng nói:“Nhị thiếu gia, tiểu thư, Lưu Vân huynh đệ đến vườn hoa , đang chờ tiểu thư giao việc.”
Tướng mạo Lan Như cùng Lăng Nhược đều rất đẹp, có điều tỷ tỷ hơi lạnh một
chút, muội muội hoạt bát hơn chút, lời nói của nàng lúc này mang theo
chút lo lắng.
Tô Mạt lại hỏi vài câu về Phương gia tỷ đệ, chủ yếu để biết Lan Như có bị phát giác hay không?
Lan Như nói:“Tiểu thư, bọn họ không phát hiện được, muội cũng không ra mặt giám thị mà chỉ ngầm theo dõi từ xa.”
Trong nhất thời, Tô Mạt cũng không có cách gì, đành gác chuyện này lại.
Nàng sai Lan Như đi nói cho Lưu Vân cùng Lưu Hỏa, bảo hai người đó cứ lấy
thân phận tùy tùng của Tề vương điện hạ quang minh chính đại đi Vạn xuân uyển.
Thị vệ bên người hoàng đế công phu cao không ít, bên người thái tử không thiếu, Tô trì cũng biết võ công, bên người Hoàng Phủ Cẩn
có cũng là chuyện bình thường.
Hơn nữa trước đây, an hem họ cùng tập võ với Hoàng Phủ Cẩn hoàng đế cũng biết, lúc đó hắn không hỏi giờ lại hỏi hay sao?
An bài xong xuôi, nàng đi tới sân cùng nhị ca.
Bọn thị vệ đã chuẩn bị đuốc đầy đủ, Tề Tú Hữu giơ tay, hùng hổ nói:“Đi!”
Tô Mạt cười cười:“Mời.”
Nói xong, nàng sai hạ nhân chuẩn bị hương án rửa tay, dâng hương, sau đó làm đại lễ ba quỳ chín bái.
Tề Tú Hữu hận đến nghiến răng, nhưng cũng không thể không làm theo Tô Mạt, đây là hành lễ với hoàng đế.
Chờ Tô Mạt chậm rì rì đem một bộ đều làm đủ , sau đó lại cho người tháo giấy niêm phong, sau đó nữa mới cho bọn họ đi vào.
Cửa vừa mở ra, Kim Kết ở bên trong liền chỉ huy người đem đèn lồng đốt, sáng trưng .
Tô Mạt nhìn nàng, nàng chớp mắt vài cái, cười cười.
Lúc này A Cổ Thái hưng phấn mà chạy đến,“Bảo bối hoa nhài, ta lại điều chế ra một loại hương khí mới, ngươi tới thử xem!”
Hắn từ bên trong ra, không thèm nhìn Tề Tú Hữu mà vọt tới trước mặt Tô Mạt, đưa cho nàng một bình ngọc lưu ly nhỏ.
Tô Mạt nháy mắt với hắn, hắn mới làm như để ý tới, lớn tiếng nói:“Các
ngươi là người nào, sao vô lễ, cũng dám xông vào điều hương thất của
ta.”