Tô Mạt một bên oán
thầm một bên bất đắc dĩ chấp nhận, còn phải vui tươi hớn hở dập đầu tạ
ơn, tam hô vạn tuế, khen đặt tên quá hay!
Sau đó hoàng đế lại lấy cái tên do Triệu học sĩ đặt, làm tên thứ hai cho hoa viên của nàng.
Thiên hương phố!
Tô Mạt càng muốn khóc, tiên sinh, ngài là cố ý đi, loại tên này quả thực
là tầm thường hết sức, hiện nay vơ một cái là có cả đống to.
Triệu học sĩ giải thích, ‘ thiên là thiên tử chi trạch, hương là tự nhiên vạn vật sinh hóa chi tức’, Tô Mạt là tài nữ thông minh thế gian hiếm thấy,
là ông trời ban ân cho Đại Chu, chính là vì thiên ngoại phi hương!
Tô Mạt trốn trong chăn đem Triệu lão đầu cà ràm quở trách một hồi, lão
nhân này thế mà lại đi nịnh nọt hoàng thượng quá đáng lắm rồi.
Còn không bằng gọi nàng là gì đó “XXXX khu vực hoa và cây cảnh” cho xong.
Cho nên Tô Mạt tính kĩ rồi, tính hai năm này ở nơi xây vài làng nghỉ mát,
đến lúc đó trong vườn hoa cùng với hồ nhân tạo có trồng hoa sen chính là điểm thu hút.
Tuy rằng nàng còn chưa hoàn thiện, nhưng là đem đã thiết kế xong bên trong thôn trang thành nơi hạng sang, guồng nước, lầu gác gỗ, lại trang trí độc đáo mới lạ , cái gì bồn cầu, tắm vòi sen, tắm hoa tươi, tắm tinh dầu, các loại mát xa......
Xem nàng không đem nơi đó tạo ra thành nơi xa xỉ để toàn kinh thành đốt tiền, nhất định
phải đem các nơi như Vạn Hoa lâu, Tầm Phảng lâu, Ngân Hoa đổ phường gì
gì đó đều không thể so bì được.
Nàng muốn xây dứng ra một nơi ăn chơi tầm hoan tổng hợp.
Hơn nữa có một cái nơi làm ăn như thế, có thể kiếm ra khối bạc, quan trọng
nhất -- nàng có thể thuận tiện thu thập các loại tin tức!
Vì sao
một số ít tổ chức bí mật lại muốn mở thanh lâu, cũng không phải là vì để dễ dàng thuận tiện hoạt động hơn sao, đống thời cũng vì có thể thu thập tin tức của đám quan to quý nhân kia, là phương thúc tuyệt hảo nắm bắt
được hành tung, cuộc sống, bí mật của bọn chúng!
Cho dù ngày
thường đám nam nhân ra vẻ đạo mạo trang nghiêm, mấy ly rượu vào họng
liền rượu vào lời ra, nhìn thấy mỹ nhân ôn hương như ngọc, thời điểm bị
câu hồn mất vía, cái miệng đa phần là không thể khép chặt a.
Tô
Mạt trước nay luôn kiên trì, muốn thành đại sự phải bắt đầu từ chuyện
nhỏ nhặt trước tiên, không ai có thể vừa ra tới liền làm chuyện đại sự
kinh thiên động địa cả, đều phải chuẩn bị rất lâu, lên kế goạch rất lâu, ẩn nhẫn rất lâu.
Cho dù nàng là thiên tài đi chăng nữa cũng vậy
thôi, Edison cũng không phải ngay từ đầu đã phát minh ra bóng đèn,
Columbo nếu không cực kỳ yêu thích hàng hải, bỏ ra tất cả nghị lực của
cả đời, vậy hắn cũng sẽ không thể mới ra biển lênh đênh liền phát hiện
ra đại lục mới!