Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 723: Biến đổi bất ngờ -- giấu không được phong thái tài hoa tuyệt thế 01




Mọi người sửng sốt, như thế nào chuyện trước mắt chưa xử lý tốt, đã nói cái gì chuyện khai giảng?
Lại nói nhiều người như vậy, hoàng đế làm sao có thể chỉ cần hỏi Tô Mạt?
Rõ ràng là thiên vị nàng sao.
Hoàng Phủ Kha thở phì phì quyệt miệng, ghen tị đến nỗi nghiến răng.
Người ngoài đều nói tiểu công chúa mà hoàng đế sủng ái là nàng, nhưng trên thực tế, hắn đối với nàng chưa từng có giống như đối với Tô Mạt thân thiết như vậy.
Hơn nữa Tống Dung Hoa còn nói cho nàng biết, hoàng đế bây giờ còn có tiểu hoàng tử công chúa mới được sinh ra, rất nhanh lại càng sẽ không sủng ái nàng nữa.
Tô Mạt có chỗ nào tốt hơn nàng chứ?
Hoàng Phủ Kha không hiểu nổi.
Tức giận đến nỗi nàng đá Tô Hinh Nhi một cước, lớn tiếng nói:“Phụ hoàng, mẫu phi, Tô Hinh Nhi nói nàng ta có nhìn thấy.”
Tầm mắt mọi người lập tức tập trung ở trên người nàng cùng Tô Hinh Nhi.
Hoàng Phủ Kha kiêu ngạo giống như chim công, rất đắc ý.
Tô Hinh Nhi lại bị người ta nhìn chăm chăm hận không thể đào cái lỗ chui xuống.
Lúc trước nàng ta cũng rất đắc ý, thực kiêu ngạo, xinh đẹp cao quý.
Nhưng hiện tại chân của nàng đã bị què.
Nàng cảm thấy mọi người đều đang chê cười nàng.
Nàng cố gắng muốn che lấp cái kia chân của nàng.
Ánh mắt uy nghiêm của hoàng đế đảo qua, khiến Tô Hinh Nhi sợ tới mức quỳ bịch một cái xuống đất.
“Nha đầu, đừng sợ, ngươi nói đi.”
Tô Hinh Nhi gắt gao xoắn chiếc khăn trong tay, trong đầu hiện lên khuôn mặt của lão phu nhân cùng Hoàng Phủ Kha.
Trong phòng tĩnh lặng như không có hơi thở.
Chỉ có âm thanh của lò than đang tí tách cháy và mùi hương liệu đang đốt nhẹ nhàng len trong không khí.
Trong phòng lạnh ngắt không nghe thấy gì.
Tống Dung Hoa cùng Hoàng Phủ Kha đắc ý dào dạt.
Lần này chẳng những làm cho Tô Mạt xấu mặt, còn làm cho nàng ta bị định tội.
Sau này đừng nghĩ đến chuyện tiến cung nữa.
Về sau, cung đình chính là thiên hạ của hai tỷ muội các nàng.
Tô Hinh Nhi khẩn trương cơ hồ muốn chết ngất đi.
Hoàng quý phi đi qua bên nàng, từ trên cao nhìn xuống nàng, hơi mỉm cười rất là hiền hoà,“Đừng sợ, thấy cái gì nói cái đó.”
Tô Hinh Nhi cắn môi, cúi đầu thanh âm như muỗi nói:“Là, là Mạt Mạt, đá Tống gia tỷ tỷ .”
Mọi người ồ lên một tiếng.
Tuy rằng thanh âm nhỏ, lại đều nghe thấy được.
Bên ngoài Tống lão phu nhân hừ một tiếng, cười tủm tỉm nói với lão phu nhân nói:“Đứa nhỏ mà, đùa giỡn, không sao hết.”
Trong giọng nói có sự đắc ý khinh miệt, thái độ bộc lộ trong lời nói, thật sự là một bộ dáng vô cùng khoái trá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.