Tô Mạt trong lòng oán thầm, trên mặt cúi mắt cười yếu ớt, như đóa hoa phất phơ trước gió, khiến người khác mềm lòng.
Mọi người có mặt cơ hồ đều bị nàng trấn trụ.
Tống Dung Hoa tức giận đến nâng ngón tay lên chỉ Tô Mạt,“Ngươi, ngươi, ngươi không biết xấu hổ, ngươi, ngươi xấu chết đi.”
Hoàng Phủ Cẩn làm sao có thể thích nàng, bất quá là tạm thời thích mà thôi.
Tống Dung Hoa tức giận đến nỗi đầu óc trống rỗng, Tô Mạt quả thực rất không biết xấu hổ .
Cũng dám trước mặt nhiều người như vậy mặt nói Hoàng Phủ Cẩn thích nàng ta.
Nàng không phải ỷ vào Hoàng Phủ Cẩn không có ở đây, không thể phản bác lại sao?
Tô Mạt lạnh lùng nói:“Ngươi sai sử tứ tỷ ngươi tới lấy nước trà hủy đi dung mạo của ta, chẳng lẽ ngươi không xấu chết đi được?”
Tống Dung Hoa sớm tức điên lên rồi, nàng hổn hển quát:“Không phải là không
có làm bỏng đến ngươi sao? Ngươi có thôi đi không hả!”
Lời vừa nói ra, mọi người thật sự là lộ ra sự biểu tình quỷ dị khác lạ.
Lúc này Tống tứ tiểu thư lập tức quỳ xuống đất, vẻ mặt như đóa hoa đãm
sương,“Thần nữ biết tội. Thỉnh bệ hạ cùng hoàng quý phi nương nương
trách phạt. Không liên quan muội muội của ta, là ta tự mình...... Là ta
không cẩn thận, mới......”
Tống Dung Hoa kiêu căng quen tính, ngày thường có thể tự kiềm chế phần nào.
Nay bị Tô Mạt kích thích buộc nàng ở trước mặt mọi người thừa nhận suy nghĩ muốn gả cho Hoàng Phủ Cẩn.
Không liên quan đến câu trả lời, nàng đều bị Tô Mạt dẫn vào bẫy.
Bị chọc tức đến nỗi nàng ta đã sớm mất đi lý trí, phẫn nộ, một cước đem
Tống tứ đá văng,“Ngươi tên ngu ngốc này, ngươi còn có thể làm được cái
gì. Ngươi chỉ xứng ở thôn trang tiểu thư thô tục phú nông mà thôi, còn
muốn làm tiểu thư Quốc Công phủ, ngươi cũng xứng, ngu ngốc, ngu xuẩn!”
Tống tứ vốn là mảnh mai nhu nhược, nay bị Tống Dung Hoa một cước đá ngã, lập tức liền ngã ở dưới chân hoàng đế.
Mọi người có mặt ở hiện trường, ai cũng có thể nhìn ra là nàng ở nhà đã bị
tỷ muội khi dễ, bản thân vừa đơn thuần, cái gì cũng đều không hiểu.
Bị người ta trêu đùa khi dễ.
Còn muốn tự mình đứng ra gánh chịu tội, như vậy về nhà sẽ không lại chịu sự trách phạt.
Tuy rằng Tống Dung Hoa ở nơi đây nổi điên, nhưng Tống gia cũng không có người dám lên tiếng.
Chuyện xấu này mất hết thể diện.
Hoàng đế sắc mặt trầm như nước.
Người nhà Tống hiểu rõ tâm tư cùng tính tình của hoàng đế nhất.
Có đôi khi nhẹ nhàng, nhưng ngoảnh mặt cái liền có khả năng trở mặt.
Hỉ nộ vô thường.
Tàn nhẫn lãnh khốc.
Cay nghiệt thiếu tình cảm.