Hoàng đế từ chỗ ngự
thư phòng trực tiếp đi qua đây, mặc thường phục, trước ngực thêu ngũ
trảo kim long, thắt lưng đai ngọc, đi một đôi hài đầu rồng bằng gấm.
Hắn đang là lúc tráng niên, bảo dưỡng tốt, thân hình cao ngất thon dài, dung nhan tuấn mỹ.
Tuy rằng không nhiều sức sống cùng sự sung sức dồi như đám thanh niên,
nhưng lại có được sự trầm ổn vững vàng mà người trẻ tuổi không sao có
được.
Đôi mắt như mỉm cười bchứa đựng thiên ngôn vạn ngữ, mặc dù
không nói lời nào, chỉ liếc mắt một cái, tựa hồ có thể hiểu lòng đối
phương.
Làm cho người ta hiểu được hắn quan tâm họ, cũng làm cho
người ta cảm giác được hắn có thể nhìn rõ được nội tâm của người khác
vậy.
Vài nha đầu bên người Tô Mạt, chỉ có Kim Kết trong vòng mấy năm nay là có gặp qua hoàng thượng một hay hai lần gì đó.
Mỗi lần đều là cúi đầu thật thấp, ánh mắt không dám xem loạn lên.
Lần này hắn cố ý đến Kỳ Bàn viện, lại là đại sự khó lường.
Cho dù là thái tử chuyển tiến Đông cung, hoàng đế cũng không đích thân tới, chỉ có gọi vào ngự thư phòng theo thường lệ hỏi thăm.
Hoàng đế
càng đi gần tới, ánh mắt xẹt qua ở trên mặt mọi người, Thủy Muội cùng
Hoàng Oanh bọn họ tim đập hoảng hốt như lôi giáng, lại cảm thấy hoàng đế rất hòa ái, ngay cả dạng nha đầu như vậy cũng đều bận tâm đến.
Tuy rằng hắn cười, nhưng sự đồn đãi về hắn là hỉ nộ vô thường, khắc nghiệt
lãnh khốc vẫn làm hai người sợ tới mức vội cúi đầu quỳ xuống nghênh đón, không dám giương mắt lên nhìn.
Đôi gấm hài thêu phi long cùng
áng mây dừng ở trước Tô Mạt, giọng nói của nàng trong trẻo trầm ổn vấn
an:“Thần nữ cung nghênh bệ hạ.”
Bởi vì là hoàng đế hạ mình đến địa phương nhỏ nhen hỏi han một thần nữ nhỏ bé như mình, cho nên đã thi hành đại lễ quỳ lạy.
Mà không phải vấn an lễ bình thường như trước.
Lưu Ngọc cùng Tiền cô cô trao đổi ánh mắt, đều từ trong mắt nhau thấy được sự khen ngợi.
Tô gia ngũ tiểu thư là người biết đại thế biết cấp bậc lễ nghĩa biết tiến thoái hợp lí.
Ở trong cung, sẽ không gây ra sự phiền toái không cần thiết.
Hoàng đế ha ha cười, tự mình đỡ nàng dậy,“Về sau không cần hành đại lễ như
thế. Ở trong cung, mọi thứ cứ như thường là được rồi.”
Tô Mạt tạ
ơn, tam hô vạn tuế đứng dậy, lại sai Hoàng Oanh đi chuẩn bị hương hồng
trà do nàng cùng A Cổ Thái nghiên cứu đặc chế ra.
Nguyên liệu chủ yếu của hương hồng trà là một loại hồng trà, sau đó triết lọc hương từ
những loại hoa tự nhiên, đem hòa tan hoặc giải nhiệt để hương hoa thẩm
thấu trong trà.
Hoàng đế cũng không vào trong viện, ngồi xuống ngay tại trong sân viên.
Kim Kết vội dâng lên loại nệm gấm mới tinh làm mang đậm hương sắc mùa thu sắc, trong lòng có chút xót.