Phụ hoàng cũng thường thường tức giận lên trút giận mà.
Vì sao chỉ riêng mình nàng là không được?
Còn bị Tô Mạt nói cho hiên ngang lẫm liệt như vậy. Chuyện tốt đều để cho nàng ta chiếm!
Tô Mạt thấy nàng ta chớp mắt, tức giận đến miệng đều méo đi, lại nói không ra lời, liền cười nói:“Ngươi nếu đối với ta có ý kiến, thì chỉ cần đi
vào trong nói. Nếu ta không đúng chỗ nào, chẳng lẽ còn dám không nghe
công chúa? Đừng nói ngươi là công chúa, ngươi cho dù không phải công
chúa, vạch ra khuyết điểm của ta, ta cũng phải cúi bái cảm tạ ngươi.”
Hoàng Phủ Kha trừng mắt nhìn, nhìn vẻ ngọt ngào của Tô Mạt, nghĩ lại gì đó
Tống Dung Hoa nói:“Công chúa đừng thấy nàng ta cười có vẻ đáng yêu như
vậy. Kỳ thật nàng ta đều là giả bộ thôi. Nàng ta vừa ngoan độc lại tham
lam. Nàng ta còn muốn thiến Ngũ Ca của ta kia. Ngũ Ca tốt là người tốt
như vậy, đúng không.”
Tống Dung Hoa đem lần đó tới tửu lâu Tống Ngũ bị buộc viết giấy thiếu tiền thay hình đổi dạng kể qua cho Hoàng Phủ Kha nghe.
Hoàng Phủ Kha vẫn luôn muốn thay tống Dung Hoa ra mặt.
Hôm nay đã nghĩ Tô Mạt về sau tiến cung, nơi này chính là thiên hạ của mình, nhất định phải cho nàng ta chút ít sắc mặt.
Ai biết xuất sư bất lợi.
Nàng tức giận đến vừa xấu hổ lại quẫn bách. Hơn nữa nếu phụ hoàng thật sự ở đây, khẳng định sẽ hướng về bên Tô Mạt.
Nàng vùa tức giận, vừa dậm chân, quay đầu bỏ chạy. Mười mấy tên thái giám cung tì như ong vỡ tổ đuổi theo sau.
Tiền cô cô thở dài, lẩm bẩm nói:“Thập tam công chúa kỳ thật là đứa nhỏ thực đáng yêu. Ai......”
Mẫu phi dạy dỗ không tốt a!
Công chúa hoàng tử, được nuôi dưỡng trong thâm cung, việc dạy dỗ giao cho phụ nữ.
Cho nên ngoại trừ khai quốc hoàng đế, sau đó hoàng đế cùng nhóm hoàng tử càng ngày càng không đại lượng.
Tô Mạt thở dài, cho dù đây là một triều đại nàng không biết tên, nhưng là
hoàng cung, so sánh với nàng từ lịch sự suy ngẫm ra, cơ bản đều giống
nhau.
Vì tranh thủ tình cảm, vì quyền thế, vì tài phú......
Đều tranh giành cướp đoạt đến đầu rơi máu chảy.
Cho dù ngươi muốn bo bo giữ mình, không muốn tham dự đấu tranh, nhưng là
hoài bích có tội ( người tài giỏi lập nên công trạng lại bị khép tội).
Người khác cũng sẽ không cho ngươi chỉ lo thân mình.
Tô Mạt xin lỗi Tiền cô cô, nói:“Mới vừa rồi đã vô lễ đối với công chúa, còn thỉnh cô cô bao dung nhiều cho.”
Tiền cô cô cười, thật sự là một nha đầu thông minh, biết tiến thoái, thức thời.
Vừa không sợ phiền phức, lại khiêm tốn.
Không sợ công chúa tìm phiền phức, đối với tiểu thái giám cùng cung tì bình thường cũng rất lễ phép.
Trách không được bệ hạ luôn ở trước nàng cùng Lưu Ngọc khên Tô nha đầu luôn làm người ta yêu thích.