Trước mắt công chúng,
không có mười phần nắm chắc liền dám xuất đầu lộ diện, kết quả hiện tại
thì tốt rồi đó, nhị ca bị đánh, bọn họ cũng bị đánh, một đám người chật
vật chịu không nổi.
Muốn mất mặt bao nheieu liền có bấy nhiêu.
Tống Dung Hoa cùng hai tên ca ca Tống Tứ, Tống Ngũ của nàng ta cùng nhau
đến, bởi vì Tô Mạt có thể đến, Tống Dung Hoa tức khí, nhất định phải
nháo loạn lên mới chịu.
Dựa vào cái gì , cùng thích Hoàng Phủ Cẩn, Tô Mạt đã bị người ta nói dám yêu dám hận, tự mình đã trở thành không biết xấu hổ .
Nàng ta nhất định phải lý luận một phen mới được.
Tuy rằng nàng ở trong cung khắp nơi đều nhằm vào Tô Mạt, mỗi lần đều thất
bại, nhưng những sự tình đó cũng đều là phạm vi nhỏ, bị đám người hoàng
quý phi cản lại.
Cho nên bên ngoài cũng không phải có nhiều người lắm biết, chỉ có mấy nhà đại gia tộc tin tức linh thông mới biết thôi.
Tống Dung Hoa mặc dù có thời điểm kiêu căng vô thường, nhưng lần này xuất
hiện, cũng là cao quý hào phóng, giống một công chúa kiêu ngạo, ánh mắt
cũng không tiếp xúc với bất kì ánh mắt của ai, nhất thời làm cho người
ta cảm thấy cao không thể với tới.
Tống Tứ thấp giọng nói:“Tam ca kêu chúng ta đến xem, đi theo học tập, không kêu chúng ta lo chuyện bao đồng .”
Tống Dung Hoa liền bĩu môi,“Ngươi mặc kệ hắn ta đi. Ngươi nghe đại ca nhị ca là tốt rồi. Tô đại ca là cánh tay phải của thái tử ca ca, chúng ta
không thể không quản.”
Tống Ngũ giương giọng nói:“Đúng. Hơn nữa, ta còn muốn tiến vào Thị MậuTư nữa.”
Ai không muốn tiến vào chứ? Tiến vào sau có thể quang minh chính đại theo việc buôn bán Hồ thương.
Có triều đình làm hậu thuẫn, còn sợ không kiếm được tiền sao?
Đó là việc một đống bạc đang vẫy gọi a.
Tống Ngũ cái khác thì không được, việc mở cửa hàng buôn bán vẫn là có vài
phần thiên phú, cho nên cho dù sở thích lung tung lộn xộn, lão gia tử
trong nhà, cũng không quyết liệt quản hắn.
Tô Mạt trừng mắt nhìn
Tống Ngũ liếc mắt một cái, khiến hắn thấy hết hồn, nhịn không được liền
nghĩ tới đám đao sắc nhọn vù vù bay tới, hận không thể xoay người bỏ
chạy.
Tống Dung Hoa phì một tiếng, véo Tống Ngũ một phen,“Ngươi
đừng có mà làm kẻ bất lực, nàng ta là một nữ hài tử, ngươi sợ cái gì?
Không phải có thái tử ca ca đang ở đây sao? Ta kêu ngươi chuẩn bị ngươi
chuẩn bị tốt chưa?”
Tống Ngũ vội né tránh, thấp giọng nói:“Chuẩn
bị tốt rồi. Bất quá ngươi cũng nên chú ý, nếu Hoàng Phủ Cẩn trở về không thừa nhận, đến lúc đó lại gặp phiền toái. Ngươi cũng không phải không
biết Vương Mai Lâm bị hắn chỉnh ra cái bộ dạng gì?”