Bất quá trong cung
cung nữ đều trong cả nước tuyển ra, cho dù không có nghiêm khắc như
tuyển phi tử vậy, nhưng là thân thể khỏe mạnh, khuôn mặt tú lệ, tính
cách mềm mại, động tác lưu loát ..vv, ít nhất cũng là như thế.
Cho nên trong cung cơ bản nhìn không có cung nữ xấu, cơ bản cũng không có
cái loại dám làm càn tùy tiện lớn tiếng ồn ào đem hoàng cung làm thành
cái chợ cung nữ.
Cho dù là cô cô giáo huấn tiểu cung nữ phạm sai lầm, đó cũng là thấp giọng răn dạy, đánh người không lớn tiếng, người
bị đánh cũng không dám kêu đau.
Đi ngự thư phòng dọc theo đường phải xuyên qua rất nhiều cửa cung, canh giờ này cũng đang là thời gian vào triều sớm.
Loại trừ đại lễ mừng đặc biệt, ngày mồng một, mười lăm ở Thái Hòa Môn, còn lại các ngày khác đều ở Càn Thanh Cung.
Ngự thư phòng nằm ngay tại góc tây nam của Càn Thanh cung, ở phía nam của Nguyệt Hoa Môn, cổ xưng Nam Thư Phòng.
Chỉ là ngự thư phòng hiện tại đã không còn là nam thư phòng trước đây nữa,
Nam thư phòng trước đây đã trở thành nơi nghỉ tạm tiếp đón các đại thần.
Bởi vì hoàng đế chưa nói nàng giờ nào mới đến, cho nên Tô Mạt có thể đến sớm cũng coi như không trễ.
Lưu Ngọc hầu hạ bên cạnh hoàng đế vào triều, Tiền cô cô lại đến ngự thư phòng trước thời gian để thu thập.
Thấy Tô Mạt đến đây, nàng vội nghênh đi ra, kinh ngạc nói:“Tô tiểu thư sao tới sớm như vậy?”
Tô Mạt cười thi lễ với cô cô,“Cô cô không phải đã tới sớm hơn sao? Ta nghĩ không thể bệ hạ tới, ta mới đến.”
Tiền cô cô thân thiết mà lại cung kính thỉnh nàng bên trong dùng trà, tuy
rằng hoàng đế không có phong thưởng Tô Mạt chức quan cụ thể, nhưng dù
sao cũng là đệ nhất vị nhập chức ngự thư phòng là nữ tử, nàng không thể
không cẩn thận tiếp đón.
Huống hồ bản thân nàng cũng thực thích Tô Mạt.
Cung tì thượng trà, Tô Mạt bởi vì quá sớm ăn không vô, chỉ ăn hai miếng bánh điểm tâm, lúc này trà cũng không dám uống, chỉ hơi nhấp môi.
Nàng liếc mắt một cái đánh giá ngự thư phòng, phát hiện cũng không có đẹp đẽ quý giá như trong tưởng tượng, ngược lại thực đơn giản thoáng đãng.
Bên trong nhiều nhất chính là giá sách, án thư ..vv những dụng cụ viết tự đọc sách.
Vị trí chính phòng là thất gian ((đơn vị để đo chiều rộng của một căn nhà
thời xưa, một trượng, tương đương 3,33m)), hướng bắc, đường hành lang có treo đèn cung đình bát giác, ánh sáng rực rỡ mênh mông.
Gió xuân se lạnh, cực kỳ âm u lạnh lẽo.
Tiền cô cô ở trong nội phòng đã sai người đốt chậu than.
Bởi vì thư phòng không phải tẩm cung, cho nên không có giường sưởi cùng
long sàng, một gian cuối phía tây là tịnh phòng, gian phía đông kia
chính là phòng nghỉ của hoàng đế.