Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 910: Một kiểu săn sóc ôn nhu như thế 02




Tô Mạt nhìn Kim Kết,“Các ngươi đi hết nửa ngày mới về là sao?”
Kim Kết nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái, lại nói:“Tiểu thư, Diệp công công hình bệnh rất nặng, tự nhốt mình trong phòng không chịu gặp ai hết.”
Nàng đi theo Tô Mạt, gặp qua Diệp Tri Vân vài lần.
Tô Mạt cả kinh,“Nghĩa phụ bị bệnh vẫn không trị được sao? Sao không gọi Hồ tiên sinh đến khám?”
Hoàng Phủ Cẩn cầm tay nàng, sắc mặt tuy bình thản, nhưng ánh mắt lại trầm thấp u uất hẳn đi,“Không sao, đã quen rồi, nghĩa phụ sau cơn bệnh nặng cần một khoảng thời gian để tịnh dưỡng. Trong khoảng thời gian này cơ bản là không được nhìn thấy ánh dương quang.”
Tô Mạt ôn nhu nói:“Hiện tại những người khác đều đi rồi, ta đi thăm nghĩa phụ.”
Hoàng Phủ Cẩn nói:“Dùng bữa trước đi, một lát nữa hãy đi.”
Sau khi ăn xong, Hoàng Phủ Giới lại bắt đầu buồn bã.
Hắn áy náy với nhị ca nên luôn ở đây bồi nhị ca, nhưng nhị ca trời sanh tính tình đạm mạc, nói chuyện với hắn cũng kiệm lời.
Hơn nữa hiện tại Tô Mạt còn đến đây, Hoàng Phủ Giới càng cảm thấy ngột ngạt.
Hắn vốn là không ở yên một chỗ được, tuy rằng hoàng đế cấm hắn gần đây được cưỡi ngựa, nhưng hắn vẫn là nóng lòng muốn thử.
Nhưng hắn cũng không muốn lập tức hồi cung, về cung này nào cũng phải ôn tập bài vở, hắn càng không thích.
Lúc trước có Tô Mạt, hắn còn có thể xuất phát từ sự hiếu thắng, cùng nàng tỷ thí, đốc thúc niềm hứng thú học tập trong hắn.
Thời gian gần đây, hắn phát hiện ra mình thích tập võ, đọc sách gì gì đó, xếp sau đi.
Hiện tại xem Tô Mạt cùng nhị ca đang ở trước giường nói chuyện, hai người mặt mày ôn nhu, so với lúc bình thường khác hoàn toàn.
Làm cho hắn cảm thấy trong ngực nhoi nhói, cũng không chào hỏi, chỉ nói một tiếng với Hầu quản gia rồi cưỡi ngựa đi luôn.
Bởi vì có chuyên gia đi theo, Hầu quản gia cũng không lo lắng nhiều, nhìn thấy vương gia cùng Tô tiểu thư hai người không biết đang nói gì, thần thái vô cùng thân thiết, hắn cũng không dám quấy rầy.
Tề vương bị bệnh, đương nhiên có không ít người tới thăm, biết rõ hắn đóng cửa từ chối tiếp khách, nhưng vì lễ tiết vẫn phải đến thăm.
Dù sao đây là chuyện tôn kính hoàng gia, chứ không phải chuyện riêng của Hoàng Phủ Cẩn.
Cho nên mới có nửa ngày, đã có nhiều người tặng tấm thiếp cùng lễ vật đến, Hầu quản gia đều ghi lại tất cả.
Kim Kết cùng bọn nha đầu bưng đồ ăn đến, Tô Mạt nhìn một vòng, không quá khoa trương đi, món ăn đều thực tinh xảo, còn có canh cốt tủy … là dành cho Hoàng Phủ Cẩn ăn bổ xương.
Hoàng Phủ Cẩn ngồi ở tháp thượng, hơi hơi cười nhìn Tô Mạt, trong mắt hàm chứa sự tha thiết ôn nhu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.