Nàng nói ra một cách rất trang nghiêm, khuôn mặt xinh đẹp sắc bén, khiến người ta nghe thấy không rét mà run.
Vài mỹ nhân do dự một chút, thân thể là của phụ mẫu ban cho, không thể tùy ý tổn hại.
Nếu không chính là đối với phụ mẫu bất kính bất hiếu.
Hơn nữa đều đã nghe qua tự sát chết không thể vào luân hồi, sẽ chịu rất nhiều khổ sở.
Các nàng đưa mắt nhìn nhau, người lúc bắt đầu kiên trì muốn chết cũng không dám manh động nữa.
Lúc này một mỹ nhân bùm một tiếng quỳ xuống,“Vậy ngươi nói đi, chúng ta
phải làm sao bây giờ? Chúng ta đã quen như vậy ngày, nếu rời khỏi Vương
phủ, chúng ta còn có thể làm gì? Chẳng lẽ phải đi thanh lâu sao?”
Các nàng người người xinh đẹp như hoa, dáng người xinh đẹp, hơn nữa giọng
hát uyển chuyển, kỹ thuật nhảy động lòng người, là nhạc phường chốn cung đình bồi dưỡng ra.
Lưu lạc phong trần bán đứng thân xác, đánh chết các nàng cũng sẽ không làm.
Tâm tư Kim Kết rất nhạy bén, nghĩ tới một chỗ, cười nói:“Các ngươi nếu
không nháo loạn, ngoan ngoãn, ta sẽ nói với tiểu thư chúng ta, khẳng
định sẽ cho các ngươi một nơi cư trú.”
Bọn nữ tử không dám tin nhìn nàng, nửa tin nửa ngờ,“Thật sao?”
Ngay cả Hầu quản gia, huynh đệ Đinh Tiểu Căn, đám người Bình An, còn có Hoàng Phủ Cẩn đang ở trong phòng cũng đều tò mò.
Kim Kết muốn xử trí đám nữ nhân đó như thế nào?
Kim Kết cũng không nói thẳng ra, chỉ hành lễ với Hầu quản gia nói:“Hầu quản gia, thỉnh ngài lại chiếu cố các nàng ấy mấy ngày, ta đi bẩm báo với
tiểu thư chúng ta chuyện này.”
Hầu quản gia gật đầu theo bản
năng, hắn cũng không biết phải làm sao bây giờ, hoàng đế ban cho nữ
nhân, một người gặp chuyện cũng phiền phức a.
Kim Kết lập tức nói với Bình An:“Bình an công công, chúng ta đi thôi.”
Nàng đi theo Tô Mạt ra vào trong cung, hầu như quen thuộc hết với đám người
của Hoàng Phủ Giác, Bình An tuy rằng là người rất trầm tĩnh, cũng không
kìm được, vội vã muốn hỏi Kim Kết xử lý đám nữ nhân đó như thế nào.
Kim Kết cố tình không nói, hắn cũng chỉ có thể lo lắng suông.
Kim Kết đi vào trong khấu đầu với Hoàng Phủ Cẩn,“Vương gia, nô tỳ lần này
trở về phục mệnh cùng tiểu thư. Hy vọng vương gia có thể nghỉ ngơi tịnh
dưỡng tốt, chớ để tiểu thư chúng ta lo lắng. Tiểu thư lúc nào cũng nhớ
đến vương gia.”
Hoàng Phủ Cẩn nhịn đau xuống đất, tự mình đỡ nàng ta đứng lên, huynh đệ Đinh Tiểu Căn gấp đến độ vội đi dìu vương gia.
Kim Kết đứng dậy, lại thi lễ,“Vương gia cũng xin yên tâm, tiểu thư chúng ta ở trong cung rất tốt, xin vương gia đừng lo lắng.”
Nói xong liền cáo lui.
Hoàng Phủ Cẩn sai Đinh Đại Căn cùng Hầu quản gia đi đưa bọn họ xuất môn, hắn thì ngồi ở trên giường bàng hoàng.