Lão phu nhân nghe được những điều đó liền bị trấn áp, nha đầu kia, chẳng lẽ đã từng mổ người ra xem xét rồi hay sao?
Nghĩ đến cái hình ảnh kia, lão phu nhân liền cảm thấy lông tơ dựng thẳng,
nhất là trước mắt cô cháu gái đáng yêu xinh đẹp như thế, giống con tiểu
hồ ly thông minh.
Tô Mạt quan sát thấy biểu tình biến hóa của lão tổ mẫu, cười nói:“Lão tổ mẫu, người ta không phải không biết mắc cỡ.
Nhưng sự tình liên quan đến sự khỏe mạnh của tỷ tỷ, không thể không nói
a.”
Lão phu nhân giận nàng liếc mắt một cái, ôm nàng vào
lòng,“Ngươi quỷ nha đầu này, vậy việc hôn nhân của ngươi cùng Tề vương
điện hạ, vẫn là chờ ngươi mười tám tuổi rồi nói sau được không.”
Tô Mạt hì hì cười,“Được a, nhưng chỉ sợ Tĩnh thiếu gia đều bị già mất thôi.”
Lão phu nhân nhéo nhéo cái mũi nhỏ của nàng,“Ngươi nha đầu giảo hoạt này,
là có ý kiến quỷ quái nào nữa, nói, ngươi muốn làm gì hả?”
Tô Mạt ôm cổ lão phu nhân, hắc hắc cười,“Lão tổ mẫu, Mạt nhi chỉ muốn cầu xin
ngươi, có thể để cho tỷ tỷ tự mình chọn, chọn một người nàng ấy bằng
lòng gả. Nếu không lấy phải người nàng không thích vậy thì tỷ tỷ cũng sẽ không hạnh phúc .”
Lão phu nhân rũ mắt nhìn nàng, tình ý sâu xa
nói:“Nha đầu, các ngươi còn nhỏ, con đường nhân sinh còn dài, bản lĩnh
nhìn người, chẳng lẽ có thể lợi hại hơn với ta và ngươi phụ thân? Không
nói ngươi, chỉ nói tỷ tỷ ngươi, nàng ta đã gặp qua mấy người, chẳng lẽ
nàng ta có thể liếc mắt một cái liền nhìn ra người tốt? Có hảo cảm vị
tất thích hợp với đại tỷ ngươi.”
Tô Mạt cũng tuyệt đối đồng ý,
nàng nhẹ giọng nói:“Tổ mẫu nói rất đúng, chỉ là, tuy rằng chúng ta là
muốn tốt cho tỷ tỷ, lại có một điều, không thể cưỡng bức nàng. Nếu không làm cho trong lòng nàng có hận ý, chỉ sợ về sau khó có thể cởi bỏ
được.”
Lão phu nhân a một tiếng, không nghĩ tới nha đầu kia sẽ
suy tính lâu dài như vậy, cha mẹ bình thường khác, chỉ để ý an bài việc
nữ nhi, làm sao còn để ý đến tâm tư nàng nghĩ sao?
Nhưng Tô Mạt
nói rất đúng, lão phu nhân không khỏi âm thầm gật đầu, chính mình lúc
trước rất là xem nhẹ tâm sự của con cái, chỉ nghĩ đến việc làm sao tốt
nhất cho chúng là được, không dùng phương thức khéo léo êm dịu, luôn lựa chọn phương thức hữu hiệu nhất trức tiếp nhất để giải quyết vấn đề,
nhưng trên thực tế lại làm cho nội tâm bọn họ đối với nàng có một loại
xa cách.
Tỷ như nói về chuyện của Cố di nương, nay Tô Nhân Vũ đối với bà vẫn còn có một khúc mắc.
Tuy rằng hắn cực kỳ tôn kính bà, nhưng không thân thiết như trước nữa.
Trước đây tuổi trẻ không cảm thấy, nay tuổi lớn rồi, nhìn Tô Mạt nhu thuận
đáng yêu như thế, trí tuệ như thế, lão phu nhân nhất thời sinh ra một
loại cảm giác năm tháng không buông tha người ta.