Thái tử lấy thân phận
tôn quý hoàng gia, hoàng đế tương lai, bảo hắn cúi đầu đối với một tên
thái giám cùng lão cung nữ, hắn đương nhiên là không chịu.
Hoàng
Phủ Giác cười nói:“Tiền cô cô, ta cùng Mạt nhi vừa tới, nghĩ ngươi khẳng định đang bận bịu tất bật, bèn tới đây xem một chút, có việc gì chúng
ta có thể hỗ trợ hay không.”
Tô Mạt cũng cười nói:“Đúng vậy đó,
Tiền cô cô, tuy rằng chúng ta tay chân vụng về, nhưng ngũ điện hạ được
coi là chiêu bài nha, dù đặt ở đâu, cũng có thể trấn trụ bọn họ.”
Tiền cô cô gạt mồ hôi trên trán,“Hai vị thật sự là Bồ Tát sống, đến rất đúng lúc.”
Nàng vội đem hết sự tình ra nói, vì bảo hộ an toàn bệ hạ cùng các vị đại
nhân, Tô quốc Công tự mình dẫn theo đại nội thị vệ bảo hộ bệ hạ.
Kinh Triệu Doãn Nhạc Thiểu Sâm dẫn theo binh mã tư của năm thành ở ngoại vi
tuần tra, hắn xuất thân là quân lữ, làm người thô lỗ, thường thường bất
chấp bắt người trước rồi mới tính sau.
Như vậy sẽ làm chậm trễ sự vụ của Tiền cô cô, dù sao có người vội vội vàng vàng đi làm việc, có
khả năng đã quên mang tấm bài tử hoặc là rớt ở nơi nào đó, nàng chuyên
môn phái một người thái giám quản sự, hắn đều biết hết nhân sự ở nơi
đây, kêu hắn đi dẫn dắt bọn họ.
Nhưng Nhạc Thiểu Sâm không để mắt tới bọn họ, người bên dưới hắn thường xuyên gây khó xử.
Cho nên, thỉnh Hoàng Phủ Giác đi một chuyến.
Hoàng Phủ Giác cười cười,“Nếu cô cô đã cam đoan, vậy đương nhiên không thành vấn đề. Ta đi liền coi sao.”
Hắn nhìn về phía Tô Mạt,“Mạt nhi lưu lại đây, hay là theo ta cùng đi?”
Tô Mạt cười nói:“Ngũ Ca đi trước, ta giúp Tiền cô cô làm chút chuyện, lát nữa ta còn phải đi qua chỗ tổ mẫu cùng các tỷ tỷ.”
Hoàng Phủ Giác nhìn nàng thật sâu một cái, gật đầu, dẫn người đi trước.
Tô Mạt làm việc có trật tự, giọng nói trong veo, tư duy rõ ràng, việc Tiền cô cô bận bịu làm không xuể, nàng nhanh chóng sắp xếp giải quyết thành
thạo, chỉnh lý một chút, nên làm cái gì thì làm cái đó, chỉ trong chốc
lát đã giải quyết khá nhiều việc ứ đọng.
Tiền cô cô âm thầm
sửng sốt, ngày thường bệ hạ luôn khen Tô Mạt, nàng cũng hiểu được đứa
nhỏ này trí tuệ lanh lợi, xử sự tiến thoái có chừng mực, nhưng bây giờ
xem ra, nàng ta quả thật rất đặc biệt.
Loại chuyện rắc rối rườm
rà như thế, cho dù bản thân kinh nghiệm làm việc đã hơn chục năm, còn
xảy ra chuyện lo được cái này mất cái khác, nàng ta chỉ cần không đến
nửa canh giờ, nghe ngóng mọi chuyện trong chốc lát, có thể đem hết mọi
chuyện làm thật gọn gàng ngăn nắp.
Một canh giờ sau, cũng đến đầu giờ Tuất, Tiền cô cô xem xét lại mọi thứ, tự mình dùng nước ấm làm ướt
khăn tay, đưa cho Tô Mạt lau mặt,“Tô tiểu thư, đã ổn thỏa rồi. Bên kia
ngươi có việc, xin cứ đi trước.”