Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 391:




Hương Phiến ưỡn thẳng người, nghẹn ngào nói: “Đúng thế”.
Thẩm Nguyệt buồn cười nói: “Người đơn thuần lương thiện, có lẽ sẽ cảm động bởi lòng tốt của ngươi, nhưng ngươi cảm thấy ta có phải là người đơn thuần lương thiện không?”
Nói xong, nàng bỗng sát lại gần Hương Phiến, đôi mắt âm hiểm: “Đừng tưởng ta không biết, ngươi vừa khích bác ở chỗ Liễu Mi Vũ khiến nàng ta hận ta, vừa muốn lợi dụng ta hòa hợp với Tần Như Lương đàn áp Liễu Mi Vũ, như vậy ngươi ngồi làm ngư ông đắc lợi?”
Đồng tử của Hương Phiến giãn ra.
“Ha, tốt cho ta? Đêm nào Tần Như Lương cũng đến ngủ chỗ ngươi, ngươi không tiêu hóa nổi cho nên đẩy ra ngoài. Ngươi cũng chỉ mong ta và Tần Như Lương vui vẻ hòa thuận, như vậy Liễu Mi Vũ sẽ điên cuồng báo thù ta, vậy thì ngươi chẳng có việc gì, ngươi có thể gác cao gối ngủ ngon vô lo”.
“Ngươi tính toán cũng rất tốt đấy, đáng tiếc ngươi không nên tính lên đầu ta”.
Chút tâm tư đó của Hương Phiến bị Thẩm Nguyệt nhìn thấu hoàn toàn.
Thẩm Nguyệt quay người nói: “Ta không sợ ai báo thù, nhưng trước khi ngươi làm việc, cũng nên nghĩ đến hậu quả”.
Từ Hương Tuyết Uyển đi ra, Ngọc Nghiên tức giận hỏi: “Tại sao công chúa không trách phạt nàng ta? Cứ như vậy mà đi chẳng phải hời cho nàng ta quá?”
Thẩm Nguyệt nói: “Cứ để cô ta trải qua vài ngày kinh hoàng khiếp sợ trước đi, dễ dàng phạt nàng ta mới là lợi cho nàng ta”.
Thẩm Nguyệt và Ngọc Nghiên đều biết rõ Hương Phiến là người thế nào.
Nếu luận tâm địa độc ác, Hương Phiến chắc chắn không thua bất kỳ ai.
Lần này Hương Phiến hoang mang thực sự, cả đêm khó ngủ, chỉ nghĩ kế sách ứng phó.
Trong hai ngày, Thẩm Nguyệt không có hành động gì, Hương Phiến sắp giày vò bản thân đến suy sụp rồi. Lúc nào tinh thần nàng ta cũng căng thẳng, sợi dây căng chặt cũng không được thả lòng một chút.
Trong đầu Hương Phiến có vô số suy nghĩ, ảo tưởng Thẩm Nguyệt sẽ đối phó nàng ta thế nào, loại giày vò không biết lúc nào mới có họa đổ đầu mới là hành hạ người ta nhất.
Chịu đừng hai ngày, Hương Phiến ý thức được thà rằng chủ động xuất kích còn hơn ngồi yên đợi chết.
Đừng đợi cho đến khi Thẩm Nguyệt ra tay, nàng ta không còn sức đánh trả, không bảo toàn được bản thân.
Nàng ta vẫn nhớ lời Thẩm Nguyệt nói ban đầu, nếu dám cắn lại, Thẩm Nguyệt sẽ băm vụn nàng ta cho chó ăn!
Hương Phiến sợ hãi, nàng ta không thể để mình có kết cục như vậy.
Vậy là sau một hồi suy tính, Hương Phiến lại đến Phù Dung Uyển, nàng ta quyết định liên minh với Liễu Mi Vũ.
Liễu Mi Vũ nghe Hương Phiến nói đêm hai ngày trước Tần Như Lương đến Trì Xuân Uyển định qua đêm ở đó, Thẩm Nguyệt lại giở trò mê hoặc trong lúc Tần Như Lương say rượu, Liễu Mi Vũ liền bốc lên ngọn lửa ghen ghét, hận không thể lập tức xé xác Thẩm Nguyệt.
Khi Hương Lăng âm thầm đến bẩm báo chuyện này với Thẩm Nguyệt, Thẩm Nguyệt cũng không bất ngờ chút nào, vẫy tay với Hương Lăng: “Lại đây”.
Hương Lăng cung kính tiến lên, cúi đầu nói: “Xin công chúa chỉ thị”.
“Ghé tai lại đây”.
Thẩm Nguyệt dặn dò nho nhỏ bên tai Hương Lăng một lúc, mặt Hương Lăng biến sắc mấy lần, liên tục gật đầu.
Cuối cùng Hương Lăng phúc lễ nói: “Nô tỳ biết phải làm thế nào rồi”.
Hương Lăng đi khỏi, Ngọc Nghiên hiếu kỳ hỏi: “Công chúa đã nói gì với nàng ta vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.