Nghe được tin tức này, Mạch Tiểu Miên cảm giác như cả thế giới sụp đổ vậy.
Thời điểm nhận được email chia tay của Trình Đông Thành, cô tự do phóng khoáng ác độc mà trả lời lại một câu: Chỉ mong có một ngày, người thay lòng đổi dạ như anh sẽ biến thành thi thể, nằm ở trước mặt tôi. Tôi sẽ đích thân cầm dao giải phẫu lên xem thử, anh có phải là người không có trái tim không!
Đây chỉ là một lời nói lẫy mà thôi, dù cô có hận Trình Đông Thành đến đâu đi nữa, cũng sẽ không muốn anh ấy chết.
Nhưng mà, anh ấy lại chết thật!
Diệp Mai khuyên cô, nói đây chẳng qua chỉ là kiếp nạn của Trình Đông Thành, không liên quan gì đến lời nói đó của cô cả.1
Nếu như mắng sẽ linh nghiệm như vậy, vậy cô cứ đi nguyền rủa tất cả những người xấu trên thế giới này, như vậy thì thế giới này liền yên bình rồi.
Có Diệp Mai an ủi, lòng cô nhẹ nhàng hơn một chút.
Cuối cùng, cô vẫn gạt cha mẹ, theo cha mẹ Trình Đông Thành đến nước Mỹ, đến nhà xác lạnh lẽo ấy, mơ hồ có thể nhận ra gương mặt đó là thi thể của anh ấy.
Theo giám định của pháp y Mỹ, Trình Đông Thành chết là do nổ khí gas, không phải bị giết chết.
Ngày đó Mạch Tiểu Miên phát hiện, cái chết của Trình Đông Thành có vẻ như không phải bị nổ chết, mà là chết trước khi gặp phải vụ nổ này.
Khi ấy cô có nói nghi vấn này, nhưng người ta không để ý tới cô. Bọn họ nói đó là những pháp y có kinh nghiệm cùng tư cách, mà cô chỉ là một sinh viên ngành pháp y năm nhất mà thôi.
Cô thử rất nhiều biện pháp, muốn để cho người ta tin phục mình.
Nhưng vẫn vô dụng.
Cha mẹ Trình cũng muốn cô buông tay.
Sau khi trở về nước, cô liền bắt đầu nghiêm túc học tập, đi theo thầy nghiên cứu, làm giải phẫu...
Cái chết của Trình Đông Thành, cũng hoàn toàn để cho cô từ một nữ sinh vốn dĩ hoạt bát trở nên lạnh lùng trầm mặt. Chỉ có ở trước mặt người thân quen, cô mới hơi khôi phục lại một chút hoạt bát sinh động.
Lục tìm lại trong album ảnh của các bạn học, ngoại trừ cô và Trình Đông Thành là điểm nóng, thì còn có La Liên nữa.
La Liên xinh đẹp nhiệt tình, là một người tích cực tham gia các hoạt động, vì vậy, nơi nào cũng có bóng dáng của cô ấy.
Có một bức hình đồng thời có cùng lúc ba người bọn họ, Mạch Tiểu Miên phát hiện, ánh mắt của La Liên vẫn luôn nhìn về phía Trình Đông Thành, cho dù là ở chỗ nào đi nữa.
Xem ra, thời điểm đó, La Liên thật sự rất thích Trình Đông Thành.
Đối với cái chết của La Liên, trong lòng Mạch Tiểu Miên càng cảm khái nhiều hơn.
Đời người thật sự quá vô thường!
Cô không nhịn được để lại một bình luận dưới bức hình đó của bạn học Lục, cực kỳ xúc động nhắn một câu: Bạn học La Liên đã rời khỏi thế giới này.
Viết sau, cô lập tức tắt trang web đi, cũng không nhìn thử xem những bạn học khác trả lời gì.
Lúc này, điện thoại di động cô bỗng reo lên, là Diệp Mai gọi đến, cô bèn nhanh chóng nghe máy.
"Tiểu Miên, cậu để lại bình luận trên nhóm lớp sao?"
DM có hơi kinh ngạc hỏi.
Cô ấy hiểu hơn ai hết, trong lòng Mạch Tiểu Miên vẫn luôn cự tuyệt đối mặt với những năm thanh xuân kia.
"Ừ. Cậu nhìn thấy sao?"
"Thấy cậu để lại dấu chân bình luận của mình trên đó. Ôi chao, Wechat của lớp chúng ta vì bình luận của cậu mà nổ tung, mọi người đều hỏi tại sao La Liên lại chết."
"Bị người ta sát hại."
Mạch Tiểu Miên chỉ có thể nói với Diệp Mai như vậy.
"Ôi, La Liên lúc sống thành dáng vẻ kia, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Nếu như cô ấy có thể đi trên con đường chân chính, với sự thông minh nhanh nhẹn cùng vẻ đẹp của mình, chắc chắn sẽ trở thành một nữ cường nhân ấy chứ."
Diệp Mai thở dài nói.
Mạch Tiểu Miên im lặng.
Đối với người chết, từ trước đến nay cô vẫn không muốn đánh giá về họ.
Một người, cho dù khi còn sống có làm chuyện gì đi nữa, thì lúc chết cũng sẽ hóa thành xương mục thịt thối, xóa bỏ khỏi thế gian này.
"Tiểu Miên à, mọi người đều muốn cậu tham gia vào Wechat nhóm lớp của chúng ta, cậu có muốn gia nhập không?"
"Không muốn."
Mạch Tiểu Miên trực tiếp từ chối.