Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 206: Đã từng vui vẻ như thế (1)




Khi hai người bọn họ xuất hiện ở cổng của mái ấm tình thương, lập tức đã nghe thấy bên trong truyền đến tiếng hoan hô của mấy đứa trẻ: "Chị Tiểu Miên đã về rồi! Tiểu Miên về rồi! Mọi người mau đến xem thử!"
Không bao lâu sau, mấy cụ già cùng đám trẻ nhỏ trong mái ấm tình thương cũng tập trung tới, bọn họ vây quanh Mạch Tiểu Miên hỏi han.
Đây là lần đầu tiên Kiều Minh Húc nhìn thấy Mạch Tiểu Miên cười thân thiết hiền hòa như vậy.
Dưới ánh mặt trời, cô được bọn trẻ vây xung quanh, trông đặc biệt xinh đẹp!
"Chị Tiểu Miên, đó là chồng chị sao?"
Một đứa bé cuối cùng cũng chú ý đến Kiều Minh Húc ở một bên, bèn lên tiếng hỏi.
Câu hỏi của cậu bé, khiến cho tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Kiều Minh Húc.
Mạch Tiểu Miên còn chưa biết trả lời thế nào, Kiều Minh Húc liền tiến đến mỉm cười nói: "Không sai, tôi là chồng của cô ấy."
Một cô bé kêu lên: "Khi nào lớn lên em cũng sẽ gả cho một người chồng đẹp trai như vậy."
"Em cũng thế!"
"Em ghét anh ấy!"
Tiểu Huy đứng bên cạnh Tiểu Miên chợt kêu lên: "Chị Tiểu Miên là của em, lớn lên em sẽ làm chồng chị Tiểu Miên!"
Lời này của cậu bé vừa nói ra, mọi người lập tức cười lên.
Mạch Tiểu Miên không cười, mà đưa tay sờ tóc của Tiểu Huy, nói: "Tiểu Huy à, đợi em trưởng thành, chị cũng đã già mất rồi, khi đó em cũng không nguyên ý làm chồng chị nữa đâu."
"Không đâu ạ, cho dù chị rất già rất rất già, em cũng thích chị, cũng muốn cưới chị làm vợ. Chị ơi, chị cùng anh ấy ly hôn, sau đó gả cho em, được không?"
Tiểu Huy cố chấp bá đạo nói.
Mạch Tiểu Miên đầu đầy vạch đen, đáp: "Chuyện này chờ em lớn lên rồi nói sau nhé!"
"Được rồi, em nhất định sẽ cố gắng ăn thật nhiều cơm, lớn lên thật nhanh rồi làm chồng chị."
Tiểu Huy cực kỳ nghiêm túc nói.
Mọi người lại cười ầm lên một trận.
Vốn dĩ, đây chỉ là lời nói ngây thơ của một đứa trẻ, nhưng không biết tại sao, nghe vào trong tai của Kiều Minh Húc, anh lại cảm giác có hơi khẩn trương, tựa như có một người nào đó có thể lập tức đến cướp Mạch Tiểu Miên đi vậy.
Viện trưởng Dương Thu Hoài nghe thấy tin Kiều Minh Húc cùng Mạch Tiểu Miên tới, bèn vội vàng đi từ phòng làm việc ra nghênh đón.
Lần trước Dương Thu Hoài là người mang cờ thưởng đến gặp Kiều Minh Húc.
Khi đó, cảm giác Kiều Minh Húc dành cho cô ấy là cực kỳ lạnh lùng ít nói.
Bây giờ, thấy anh đứng ở bên người Mạch Tiểu Miên, vẻ mặt vẫn có hơi lạnh lùng, nhưng ánh mắt kia, thật sự giống như nhu hòa đi rất nhiều, nhất là lúc anh nhìn Mạch Tiểu Miên, đặc biệt mềm mại.
Xem ra, anh cũng là thật lòng thích Mạch Tiểu Miên.
Dương Thu Hoài cực kỳ vui vẻ cùng yên tâm.Những năm gần đây, cô vẫn xem Mạch Tiểu Miên giống như con gái ruột của mình vậy, cũng hiểu rõ những đau khổ mà Mạch Tiểu Miên đã trải qua.
Mạch Tiểu Miên cùng Kiều Minh Húc đến phòng làm việc của viện trưởng ngồi xuống.
Không đợi Kiều Minh Húc mở miệng, Dương Thu Hoài đã đưa sổ sách kế toán trình lên cho Kiều Minh Húc xem.
Kiều Minh Húc rất nghiêm túc nhìn những hạn mục ghi trong sổ.
Anh là một thương nhân khôn khéo, đối với những con số cực kỳ nhạy cảm.
Sổ sách làm rất khá, các khoản chi tiêu, dự toán không hề có chênh lệch.
Anh trả lại sổ kế toán cho Dương Thu Hoài, lên tiếng nói: "Mười triệu tệ này sử dụng vẫn còn túng quẫn. Sau này, hằng năm, dựa vào tình hình kinh tế của mình, tôi sẽ quyên tặng thêm một ít nữa."
"Tốt quá, cảm ơn tổng giám đốc Kiều! Thiện tâm, nhất định sẽ có thiện báo."
Dương Thu Hoài nghe thấy anh còn muốn quyên tặng thêm nữa, trong lòng tràn đầy cảm kích nói: "Tiểu Miên của chúng tôi thật sự đã gả cho một người chồng tốt rồi.
"Tôi cũng cưới được một người vợ tốt."
Kiều Minh Húc trả lời.
Nghe thấy Kiều Minh Húc nói như vậy, trong lòng Mạch Tiểu Miên cũng hơi giật mình, có một mùi vị ngọt ngào ngập tràn trái tim.
Cô thật sự đang chìm đắm trong loại hạnh phúc giả tạo này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.