Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 352: Cơn ghen sóng gió (7)




Tuy nhiên, khi Mạch Tiểu Miên xông vào, phá vỡ nhiều quy tắc thông thường của anh, khiến anh bắt đầu bận lòng về một Mạch Tiểu Miên lắm lúc liều lĩnh lỗ mãng như một đứa con nít, đôi lúc lại tỉnh táo kiên cường như người sắt vậy.
Nhìn thấy môi cô, anh liền muốn hôn.
Cô tới gần mình một chút, anh đã bị kích thích sinh lý rồi!
Những chuyện không tài nào có thể giải thích nổi xảy ra với anh, luôn là vì cô!
Ban đầu, anh cũng không ý thức được có gì là không đúng.
Mới vừa rồi Lâm Ngọc khản giọng kêu gào chất vấn anh có phải yêu Mạch Tiểu Miên không, anh mới ý thức được bản thân mình đối đãi với Mạch Tiểu Miên thật sự không giống bình thường.
Anh yêu Mạch Tiểu Miên sao?
Điều này sao có thể chứ?
Anh siết chặt cây lược, khẽ lắc đầu.
Anh hẳn là yêu Lâm Ngọc mới đúng!
Không thể nào mới nhanh như vậy mà đã thay lòng đổi dạ rồi được!
Nhất định là vì anh cùng Mạch Tiểu Miên đã cùng nhau ký hợp đồng hôn nhân, nên mới có thể đối xử tử tế với đối phương như vậy. Anh mới có dáng vẻ đó.
Anh dùng mọi cách để chăm sóc Mạch Tiểu Miên, chỉ bởi vì cô giống như một đứa con nít vậy. Anh cũng coi như là một người đàn ông trong nhà, trên danh nghĩa là chồng cô ấy, đương nhiên phải chiếu cố cô.
Về chuyện bị kích thích sinh lý, nhất định là do anh đói khát quá lâu, lại thường xuyên tiếp xúc với cô, nên mới không nhịn được nảy sinh những suy nghĩ kỳ quái như vậy.
Anh tự an ủi bản thân mình như thế.
Lâm Ngọc sau khi chạy ra khỏi cửa, bước chân liền chậm lại.
Cô ta kỳ vọng Kiều Minh Húc có thể đuổi theo, giải thích với cô ta, xin lỗi cô ta, nói cho cô ta biết, anh yêu cô ta.
Nhưng mà, đi cả một đoạn đường, vẫn không thấy anh đuổi theo ra.
Trái tim cô ta chỉ càng lúc càng lạnh thêm thôi.
"Xin chào, tiểu thư Lâm Ngọc xinh đẹp!"
Một chiếc xe thể thao dừng lại bên cạnh cô ta.
Bên trong xe là Tề Quân, anh chàng nổi danh đào hoa trong giới của bọn họ.
Lâm Ngọc không để ý tới anh ta, tiếp tục đi về phía trước.
"Tiểu thư Lâm Ngọc, sao vậy? Trông dáng vẻ mất mác của em kìa, hay là chúng ta cùng nhau đi uống một ly rượu, giải sầu một chút, thế nào?"
Tề Quân chậm rãi lái xe, đi theo cô ta, nói.
"Không có tâm trạng."
Lâm Ngọc cực kỳ lạnh lùng đáo lại.
"Ôi chao, tôi cũng biết là em không có tâm trạng tốt mà. Tổng giám đốc Kiều của em bỏ em, kết hôn cùng với người khác. Mấy ngày nay tôi còn thường xuyên nhìn thấy hai người bọn họ tay trong tay ân ái tản bộ ở chỗ này đấy. Chậc chậc, Lâm Ngọc à, tôi thật sự thấy không đáng giá cho em. Em ở trong giới này của chúng ta, dù thế nào em cũng được xem là người xinh đẹp nhất, muốn gương mặt có gương mặt, muốn ngoại hình có ngoại hình, vốn liếng lại không tệ, tính cách thú vị, còn có tài hoa nữa. Tôi vẫn luôn hết lòng cảm mến em, hận không thể đem em làm bạn gái tôi đấy. Chỉ tiếc là, trước đây em cùng tổng giám đốc Kiều vẫn luôn ở chung một chỗ, tôi cũng không dám quấy rầy em. Bây giờ, em độc thân vui tính, tôi lại có cơ hội được theo đuổi em rồi. Nữ thần Lâm Ngọc xinh đẹp nhất của tôi à, có thể cho tôi một cơ hội, để tôi được phép vinh hạnh uống một ly rượu cùng em không?"
Tề Quân nhìn cô ta, cười đùa không nghiêm túc, dáng vẻ thành khẩn nói.
Lâm Ngọc vừa nghe thấy anh ta nói tới Kiều Minh Húc, liền tức giận mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ bên cạnh tài xế.
"Cảm ơn nữ thần đã nể mặt tôi!"
Tề Quân ngả ngớn tặng cô ta một nụ hôn giá, hưng phấn lái xe đi ra ngoài, chạy xe thẳng tới quán bar sang trọng nhất thành phố A...
Lâm Ngọc vừa nghe thấy anh ta nói tới Kiều Minh Húc, liền tức giận mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ bên cạnh tài xế.
Một chiếc xe thể thao dừng lại bên cạnh cô ta.
"Cảm ơn nữ thần đã nể mặt tôi!"
Lâm Ngọc không để ý tới anh ta, tiếp tục đi về phía trước.
Mạch Tiểu Miên vẫn nhốt mình ở trong phòng công chúa chưa chịu ra.
Kiều Minh Húc cũng bực bội ngồi trong phòng chính, tắm rửa, thay quần áo, sau đó lên giường.
Nhìn thấy tấm chăn màu hồng ở trên giường kia, bèn gọi điện thoại cho thím Trương đi lên.
"Thím Trương à, thím đưa chăn này lên phòng công chúa cho thiếu phu nhân đi."
Thím Trương ôm chăn hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.