"Người phụ nữ anh yêu sao? Tề Quân à, đừng xem tôi như một cô bé ngây thơ nữa. Bây giờ tôi cùng anh, cùng lắm chỉ là quan hệ bạn giường mà thôi, tình cảm quái gì cũng không có."
"Được rồi, tôi có thể giúp em, nhưng mà, tôi có một điều kiện!"
"Điều kiện gì?"
Tề Quân vươn tay sờ soạng ngực cô ta, nói: "Một tuần em phải cùng tôi làm tình hai lần."
"Được!"
Lâm Ngọc gật đầu không chút do dự.
Đúng vậy, không thể phủ nhận rằng, màn ân ái vừa rồi của Tề Quân khiến người chưa từng thử bao giờ như cô ta cảm thấy hưng phấn như hút thuốc phiện vậy.
Hút một hơi thuốc phiền, liền bước vào miệng cọp.
Hơn nữa, cô ta nghĩ, dù sao lần đầu tiên của cô ta đã bị mất đi rồi, cần gì phải quan tâm đến lần thứ hai, thứ ba cơ chứ. Cuộc đời ngắn ngủi như vậy, vẫn nên vui vẻ đúng lúc thì hơn.
Với tâm thái như vậy, tất cả những căng thẳng cùng cố thủ trước kia lập tức tan tành thành mây khói.
"Ha ha, Ngọc Ngọc, em cũng nhanh quá đấy."
Tề Quân đưa tay ôm lấy cô ta, tay giữ lấy sự mềm mại của cô ta, nói: "Em yên tâm, tôi sẽ biến em trở thành người phụ nữ quyến rũ nhất thành phố A. Đến lúc đó, cho dù Kiều Minh Húc có định lực đến đâu đi nữa, cũng khó lòng mà cưỡng lại được.". "
Lâm Ngọc mỉm cười, nhìn anh ta, hỏi: "Vậy anh có kế hoạch gì không?"
"Kế hoạch chính là dụ dỗ vợ của anh ta!"
"Đúng vậy."
Lâm Ngọc nói với anh ta về hợp đồng hôn nhân giữa Kiều Minh Húc và Mạch Tiểu Miên: "Giữa bọn họ chỉ là một đôi vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi, lấy những gì tôi biết về Minh Húc, anh ấy không thể phát sinh bất cứ quan hệ thực sự nào với cô ta được cả. Tuy nhiên, cảm tình của anh ấy dành cho cô ta rất khác, điều đó khiến tôi không thoải mái. Chúng ta nhất định phải ngăn cản mối quan hệ này của bọn họ tốt lên, tốt nhất là để cho Kiều Minh Húc chán ghét Mạch Tiểu Miên. Tốt hơn nữa là khiến thanh danh của Mạch Tiểu Miên bị mất hết. Ngay cả người của nhà họ Kiều cũng không muốn nhìn thấy cô ta, để cho bọn họ ly hôn sớm hơn một chút."
"Được rồi, cứ giao nhiệm vụ nặng nề này cho tôi đi."
Tề Quân vỗ ngực nói.
"Anh định tự mình đi dụ dỗ Mạch Tiểu Miên đó sao?"
"Tôi mới không muốn ở cùng một nữ pháp y cả ngày tiếp xúc với thi thể đâu, ngay cả chạm vào cũng không muốn ấy chứ."
Khi Tề Quân nói đến Mạch Tiểu Miên, trên mặt anh ta lộ ra vẻ chán ghét: "Không biết Kiều Minh Húc kia sao khẩu vị lại nặng thế chứ, không phải anh ta nổi tiếng là công tử mắc bệnh sạch sẽ sao? Làm sao có thể chịu đựng được khi sống cùng mái nhà với một người phụ nữ như vậy chứ?"
"Vậy anh muốn ai quyến rũ cô ta?"
"Người anh em tốt của tôi!"
Tề Quân cầm điện thoại di động lên, từ trong đó lấy ra một tấm ảnh.
Trong hình là một người đàn ông lai Tây cực kỳ đẹp trai với thân hình tuyệt mỹ, nụ cười tà mị, trông vô cùng gợi cảm có mị lực.
"Anh ta sẽ bằng lòng chứ?"
"Đương nhiên anh ta sẽ đồng ý rồi, nghề nghiệp của anh ta là tay cao bồi cơ mà. Chỉ cần cho anh ta tiền, loại đàn bà nào anh ta cũng có thể chơi được! Hơn nữa, còn có thể dùng một tay để chơi đùa ấy chứ."
"Ồ, vậy thì tốt!"
Lâm Ngọc cười to, đáp lại.
Nếu Mạch Tiểu Miên bị một tay cao bồi bắt đi, Kiều Minh Húc nhất định sẽ bỏ rơi cô ta như người mắc bệnh hủi mà thôi, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn ấy chứ.
Tốt hơn hết, phải để Mạch Tiểu Miên mắc phải chứng bệnh gì đó!
Trên mặt cô ta lập tức xuất hiện dáng vẻ u ám.
Sau khi điều tra tỉ mỉ.
Tin tức từ nước Mỹ bên kia đã tới tay Kiều Minh Húc, Dương Xuân Hoa kia hoàn toàn không có quan hệ gì với anh cả, tuy nhiên, lại có liên quan đến một người.
Đó là Trình Tây Thành!
Mà giữa Trình Tây Thành và Trình Đông Thành lại có một mối liên hệ cực lớn.
Anh cũng đã biết, Trình Tây Thành bây giờ, chính là mối tình đầu của Mạch Tiểu Miên, Trình Đông Thành.