Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 422: Cô chủ à, thưởng cho tôi một nụ hôn đi




Chẳng qua nhất định buổi tối phải quay về đây qua đêm, vì còn phải quan sát tình huống sóng điện não của Mạch Tiểu Miên nữa.
Kiều Minh Húc giúp Mạch Tiểu Miên ra khỏi phòng bệnh, lên xe chở cô về nhà, bên cạnh còn có mấy y tá đi theo.
Về đến Hoàng Uyển số 1.
Y tá kia thấy căn biệt thự nhỏ đẹp mắt trong lành rất khác biệt kia cùng trang trí xa hoa điệu thấp bên trong thì thật lòng hâm mộ.
Cô ta hâm mộ Mạch Tiểu Miên.
Nhìn cách ăn mặc và quần áo của cha Mạch mẹ Mạch xem, đều là thuộc về gia đình bình thường, dáng vẻ Mạch Tiểu Miên cũng bình thường, bây giờ còn chẳng có chỗ để đi.
Nhưng cô ta lại thấy Kiều Minh Húc dốc lòng chăm sóc và yêu thương Mạch Tiểu Miên.
Còn có thể ở trong một khu nhà cao cấp như vậy!
Thật sự rất hâm mộ đố kỵ hận thù nha.
Lúc cô ta đi vào nhà vệ sinh, nhìn vào gương, cảm thấy dáng vẻ khuôn mặt mình cũng tinh xảo, làn da cũng đẹp, dáng người cũng tốt, khí chất cũng không tồi, vì sao phải đi theo một nhân viên văn phòng nhỏ ngay cả nhà cũng không có mà ở, tiền lương chỉ có thể gắng gượng không chết đói chứ?
Nghĩ đến đây, sự bất bình trong lòng cô ta dâng cao, hai mắt tản ra ánh sáng của dục vọng nào đó, trong đầu lóe lên một kế hoạch nhỏ.
Kiều Minh Húc để y tá đi dạo ở tầng một hoặc là sau vườn hoa một chút, sau đó mình thì ôm Mạch Tiểu Miên lên lầu.
Sau khi tiêu độc vệ sinh bồn tắm lớn, lại xả đầy nước, thử ấm xong, anh bèn ôm Mạch Tiểu Miên đến đây.
Mạch Tiểu Miên vẫn gặp phải vấn đề khó khăn trong việc cởi quần áo như cũ.
Đương nhiên là tay cô không có vấn đề gì, vẫn có thể tự mình cởi quần áo.
Vấn đề là sau khi cô cởi quần áo thì có vẻ như cô sẽ không thể tiến vào bồn tắm lớn được.
Còn nếu tiến vào bồn tắm rồi mới cởi quần áo thì nước trong cả cái bồn sẽ bẩn mất.
"Đến đây, chúng ta cởi quần áo trước."
Kiều Minh Húc cũng không biết sự xoắn xuýt của cô. Anh dùng giọng điệu vô cùng tự nhiên nói với cô.
Mặt của Mạch Tiểu Miên hồng lên nhanh chóng, cô vội vàng nói: "Tự em cởi."
"Cho dù em có tự cởi thì cũng phải để anh ôm vào bồn tắm lớn mà."
"Cái đó..."
"Cũng đâu phải lần đầu anh thấy em không mặc quần áo đâu."
"Đó là ngoài ý muốn thôi, tình huống không giống bây giờ."
"Được rồi."
Kiều Minh Húc thò tay lấy một cái khăn tắm sạch sẽ từ cái giá bên cạnh xuống rồi phủ lên mặt mình: "Anh tự bịt mặt lại, em tự cởi quần áo, sau khi cởi xong thì gọi anh một tiếng để anh dùng khăn tắm bọc em lại ôm vào bồn tắm lớn. Như vậy chúng ta sẽ không bị xấu hổ. Dù sao thì anh cũng không phải lần đầu tiên thấy em khỏa thân."
Lần trước ở trong nhà trọ nhỏ kia anh đã nhìn thấy cô khỏa thân rồi.
Chỉ có thể dùng cách này để giải quyết.
Mạch Tiểu Miên không còn lựa chọn nào khác, bắt đầu cởi áo quần trên người mình.
Bởi vì hai chân cô không thể đứng thẳng nên đối với cô mà nói thì việc cởi quần có hơi gian nan, nhưng cô vẫn cố gắng cởi ra sau đó thẹn thùng nói: "Được rồi."
Cái khăn trên mặt Kiều Minh Húc dừng trên người cô, bọc cô lại. Anh trực tiếp bỏ cả người cô và khăn tắm vào bồn tắm lớn luôn.
"Anh ra ngoài được rồi."
Mặc kệ trên người còn quấn cái khăn tắm lớn, Mạch Tiểu Miên vẫn có cảm giác lúng túng vì cơ thể không mặc gì.
"Ừ."
Kiều Minh Húc liếc nhìn cô đang bị vây trong làn nước.
Cứ như trẻ con bị cuốn lại vậy.
Đôi chân trắng nõn thon dài lộ ra ngoài khăn, ở trong nước cực kỳ xinh đẹp.
Dục vọng nào đó lại điên cuồng sinh sôi như cỏ dại.
Anh không dám nhìn nhiều nữa, dặn dò cô khi nào tắm xong thì gọi mình sau đó vội vàng khép hờ cửa đi ra ngoài.
Đứng ở cửa lắng nghe tiếng động bên trong, tưởng tượng động tác tắm rửa của cô, tưởng tượng đến...
Càng nghĩ về điều đó, dục vọng như con thú trong cơ thể anh lại càng va chạm mãnh liệt hơn.
Anh rất muốn đi ra tự giải quyết vấn đề của mình nhưng lại sợ mình đi rồi thì Mạch Tiểu Miên sẽ xảy ra chuyện, thế là đành cố gắng chịu đựng.
87
3980
5306
Bình luận nổi bật
Tổng số 4 câu trả lời 

Nguyễn Quỳnh Hoa
Hic hóng chap tiếp
Chap ngắn quá, ít quá! cảm giác đang hay thì đứt dây đàn.
Tác giả chịu khó tăng lượng chap đi



3
17 giờ trước
Huengo
ôi trời ơi sao mà hết chương nhanh quá vậy nè



9 giờ trước
Viết bình luận
Nhìn thấy gương mặt đỏ bừng thẹn thùng của cô, sự ham muốn của anh lại trỗi dậy, anh rất muốn ghì chặt lấy cô và hôn cô ngấu nghiến. Nhưng, bây giờ cô đang không khỏe và anh cũng không thể hoạt động quá nhiều. Chỉ hy vọng cô có thể cho anh hôn má cô một cái thôi.
Mạch Tiểu Miên xấu hổ lí nhí đáp: “Được.”
“Tạ chủ long ân!”
Kiều Minh Húc đưa miệng sát đến gần cô rồi nhẹ nhàng đặt lên má cô một nụ hôn. Tim của Mạch Tiểu Miên bỗng nhiên như ngừng đi nửa nhịp, sau đó lại bất thình lình trở nên dồn dập, hơi thở cũng dần trở nên lộn xộn.
Kiều Minh Húc cũng ngượng đến chín mặt, anh lúc này hệt như một cậu bé học sinh cấp hai cuối cùng cũng được hôn cô bạn mình thầm mến bấy lâu, vừa phấn khởi, lại vừa hồi hộp. Ánh mắt hai người nhìn nhau trìu mến hơn, sâu thẳm đến nỗi cả hai muốn chết chìm trong ánh mắt của nhau.
Cô y tá bước vào và phá vỡ bầu không khí tình tứ giữa họ. Y tá đo nhiệt độ cho cô xong thì rời đi, Kiều Minh Húc cúi người bế cô lên giường, đắp chăn cho cô, nói: “Ngủ ngon nhé. Ngày mai chúng ta sẽ về nhà. Anh đi tắm đây.”
“Em cũng muốn đi tắm.”
Mạch Tiểu Miên đã mấy ngày liền không tắm nên cảm thấy cả người rất bẩn. Cô khổ sở nói: “Nhưng bệnh viện không có bồn tắm, em lại không đứng được nên không thể tắm ở đây được.”
“Chúng ta về nhà tắm rửa rồi quay lại bệnh viện nhé.”
Kiều Minh Húc ra ngoài hỏi ý kiến bác sĩ. Bác sĩ cho phép Mạch Tiểu Miên về nhà nhưng vẫn phải có y tá ở bên cạnh để chăm sóc trong trường hợp khẩn cấp.




Thích
Theo dõi
Quà
Vote
Kiều Minh Húc ngồi xổm xuống, đặt tay lên chân cô và bắt đầu xoa bóp: “Cô chủ à, ta xoa bóp chân cho cô chủ nhé?”
Đột nhiên nghe thấy anh dí dỏm đùa như vậy, Mạch Tiểu Miên không nhịn được cười, nhại lại giọng của anh và trêu chọc: “Được, nếu xoa bóp mà tôi thấy dễ chịu thì tôi sẽ thưởng cho ngài!”
“Được, cảm ơn cô chủ!”
Kiều Minh Húc ân cần xoa bóp chân cho cô, tuy rằng anh vẫn còn lóng nga lóng ngóng và chưa nắm rõ vị trí các huyệt đạo, nhưng mỗi động tác của anh đều nhẹ nhàng chạm đến trái tim cô, khiến cô vô cùng cảm động.
Xoa bóp xong, Kiều Minh Húc ngẩng đầu lên, ghé sát mặt vào cô và nói: "Cô chủ, thưởng một nụ hôn đi.”
Mặt Mạch Tiểu Miên hơi ửng đỏ, ngượng ngùng hôn lên má anh. Kiều Minh Húc cảm thấy giống như bị điện giật, toàn thân tràn đầy sức lực, mọi mệt nhọc trong ngày đều bị cuốn sạch.
“Tôi cũng sẽ thưởng cho cô chủ một nụ hôn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.