Hơn nữa Zeus còn đưa cô đến sân bay để lên máy bay, giống như một người bạn cũ vậy, dặn dò cô hãy trân trọng bản thân mình, sống thật tốt...
Sau khi trở về Trung Quốc, lúc ấy cô quên hỏi địa chỉ email của anh ta, nên đã cắt đứt liên lạc với anh ta.
Ngoài ra, còn một lý do nữa là khi nhìn thấy Zeus, cô sẽ nghĩ đến cái chết của Trình Đông Thành. Thế nên trong tiềm thức, cô không còn muốn liên lạc với anh ta nữa.
Nhân vật Zeus này, vốn đã dần mờ nhạt trong trí nhớ của cô.
Nhưng không ngờ, anh ta lại đột nhiên xuất hiện trước mặt bên cạnh cô, thật đúng là bất ngờ xen lẫn kích động.
"Tiểu Miên thân yêu của tôi."
Zeus vươn tay kéo cánh tay đang đặt trên đầu gối của Mạch Tiểu Miên, con ngươi màu nâu dịu dàng nhìn vào mắt cô hỏi: "Chân của em bị sao vậy?"
Ánh mắt Mạch Tiểu Miên lập tối sầm lại, rút tay ra khỏi lòng bàn tay ấm áp của anh ta, mím môi cười yếu ớt nói: "Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn."
"Thật đáng tiếc."
Zeus thở dài nói: "Tuy nhiên, không thành vấn đề, cho dù ngồi trên xe lăn, cô vẫn là Tiểu Miên xinh đẹp nhất."
"Cảm ơn."
Zeus đứng dậy, đứng ở sau lưng cô, rất tự nhiên đẩy xe lăn đi trên con đường nhỏ ven hồ.
Từ trong miệng anh ta biết được, Zeus tháng này vừa đến Trung Quốc, được thuê làm giáo viên nước ngoài tại một trường trung học trong khu Hoàng Uyển. Vừa mới ra ngoài tản bộ, liền gặp được Mạch Tiểu Miên.
Thím Trương tìm rất lâu, cuối cùng cũng tìm được Mạch Tiểu Miên.
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
Lúc ấy, giây giày của Mạch Tiểu Miên bị tụt ra, Zeus ngồi xổm xuống giúp cô buộc dây giày.
Ngay khi Mạch Tiểu Miên cảm ơn anh ta, anh ta liền kéo lấy tay Mạch Tiểu Miên, hôn lên nó.
Loại hành động này, đối với người phương Tây mà nói, là vô cùng tự nhiên.
Tuy nhiên, ở trong mắt thím Trương, lại trở nên không hề bình thường.
Bà vội vàng chạy tới, hét lớn lên: "Thiếu phu nhân."
"Thím Trương."
Mạch Tiểu Miên nhìn cô hỏi: "Sao thím lại ở đây?"
Thím Trương cho rằng vừa rồi cô không để mình đi theo ra, là vì muốn hẹn hò với người đàn ông đẹp trai trước mặt này. Vì vậy, tự dưng trong lòng bà chợt sinh ra cảm giác tức giận thay Kiều Minh Húc, cất giọng quở trách: "Thiếu phu nhân, sao tôi lại không thể tới đây hả? Tôi không tới, có phải cô sẽ làm thêm chuyện gì đó có lỗi với thiếu gia sao?"
"Mẹ Trương, mẹ hiểu lầm rồi."
Mạch Tiểu Miên cũng đoán được trong đầu thím Trương đang nghĩ gì: "Zeus chỉ là một bạn cũ nhiều năm không gặp của tôi mà thôi, chúng ta chỉ đang nói chuyện một chút."
"Zeus? Thần mặt trời hả?"
Thím Trương trợn mắt, trừng Zeus, nói: "Thiếu phu nhân của tôi đã gả cho thiếu gia của tôi rồi, anh đừng có mà muốn dây dưa với cô ấy, tốt nhất nên tránh xa cô ấy ra. Nếu không, thiếu gia nhà tôi sẽ giết chết anh đấy."
Zeus mặt đầy vô tội nhún nhún vai, buông tay ra.
Mạch Tiểu Miên bị thím Trương làm thái quá cường điệu lên mà dở khóc dở cười, cũng lười giải thích gì thêm.
"Thiếu phu nhân, trời sắp tối rồi, nên về sớm một chút thôi."
Thím Trương nói xong, không nhịn được mà trực tiếp đẩy Mạch Tiểu Miên đi.
"Gặp lại sau, Zeus."
Mạch Tiểu Miên bất đắc dĩ vẫy tay với Zeus.
"Tạm biệt, Tiểu Miên thân yêu."
Zeus ngược lại mặt đầy lạnh nhạt vẫy tay với cô.
"Thân yêu cái gì mà thân yêu, không hề thân yêu nha, vóc dáng đẹp trai thật, nhưng mà đúng là miệng mồm ba hoa không đáng tin cậy. Biết rõ cô đã là phụ nữ có chồng, mà còn mở miệng thân yêu."
Thím Trương cực kỳ giận dữ bất bình càu nhàu, sau đó không nhịn được mà dạy dỗ Mạch Tiểu Miên: "Thiếu phu nhân à, cô là người phụ nữ đã có gia đình rồi, ngoại trừ thiếu gia ra, cô nên giữ một khoảng cách nhất định với đàn ông bên ngoài. Nếu không, cô sẽ bị người ta bàn tán đấy."
"Được rồi được rồi."
Mạch Tiểu Miên biết bà quan tâm mình, nên cũng không tranh cãi gì, mà gật đầu đồng ý.