Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 478: Không sai, tôi yêu người khác rồi (4)




Thím Trương đẩy Mạch Tiểu Miên đi được vài bước, Zeus lại chạy tới, lo lắng hỏi: "Tiêu Miên thân yêu, cô cho tôi lưu lại số điện thoại di động chứ, có thời gian rảnh rỗi chúng ta liên lạc với nhau."
"Thiếu phu nhân nhà tôi không mang theo điện thoại di động."
Thím Trương tức giận nói.
Mạch Tiểu Miên cười một tiếng, đọc số điện thoại di động, hơn nữa còn bày tỏ điện thoại di động cô để ở nhà, không mang theo ra ngoài.
Zeus nhanh chóng ghi nhớ lại dãy số điện thoại của cô, hơn nữa còn đọc số của mình cho cô.
Mạch Tiểu Miên có trí nhớ rất nhạy đối với các con số, vì vậy cô cũng nhanh chóng ghi lại số điện thoại di động của anh ta.
"Rảnh rỗi thì liên lạc với nhau, Tiểu Miên thân mến."
Zeus quyến luyến không thôi, nói với cô.
"Được, có thời gian thì liên lạc nhé."
Mạch Tiểu Miên cười nhẹ, vẫy tay chào tạm biệt anh ta.
Thím Trương nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lửa giận bùng bùng ở trong lòng, dọc đường đi không ngừng quở trách Mạch Tiểu Miên. Nói cô làm như vậy thật là có lỗi với thiếu gia.
Mạch Tiểu Miên cũng khó mà giải thích được, đành phải để bà tùy tiện càm ràm.
Quay lại số 1 Hoàng Uyển, cô đi lên lầu đọc sách.
Thím Trương vô cùng lo lắng, lặng lẽ bấm số điện thoại của Kiều Minh Húc để báo cáo tình hình.
"Thiếu gia, nhìn vào nửa con mắt đào hoa của tên quỷ ngoại quốc kia, đôi mắt lấp lánh đó sắp lấy lôi kéo hồn vía của thiếu phu nhân đi mất rồi. Cậu phải mau quay về dạy dỗ cho cô ấy một chút mới được."
Thím Trương kể lại tình huống vừa rồi một cách cực kỳ sống động, bằng những lời lẽ phóng đại, sau đó bổ sung thêm một câu như vậy.
Kiều Minh Húc có chút phản bác.
Anh sống ở nước ngoài nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng quen thuộc với sự cởi mở trong giao tiếp của người ta.
Bạn bè hôn má, hôn mu bàn tay cũng là chuyện rất bình thường.
Hơn nữa, anh cũng rất tin tưởng Mạch Tiểu Miên, nên nói với Thím Trương: "Tiểu Miên cùng anh ta chỉ là bạn cũ mà thôi, thím đừng suy đoán lung tung khiến thiếu phu nhân không vui. Hơn một tiếng nữa tôi sẽ quay về, thím trông chừng cô ấy đấy, đừng để cô ấy có gì sơ suất."
"Được rồi. Thiếu gia cậu đúng là thần kinh thô mà. Không phải tôi nhiều chuyện, nhưng trực giác nói cho tôi biết, cho dù thiếu phu nhân không có ý tứ gì với người đàn ông kia, nhưng anh ta chắc chắn có hứng thú với thiếu phu nhân của chúng ta. Cậu không biết đâu, đôi mắt anh ta nhìn thiếu phu nhân nóng bỏng đến mức sắp bốc cháy đấy, thậm chí còn gọi là Tiểu Miên thân yêu của tôi. Ai là thân yêu của anh ta cơ chứ, thiếu phu nhân là người thân yêu của thiếu gia, chứ không phải của anh ta. Thật là kinh tởm mà. Ngoài ra, tên quỷ ngoại quốc kia dáng dấp còn cực kỳ đẹp trai, trông rất quyến rũ, chẳng kém gì mấy ngôi sao nam Hollywood đâu. Tôi thấy mấy cô gái đi ngang qua anh ta, đều nhìn chằm chằm bằng đôi mắt sáng lấp lánh, dáng vẻ như hận không thể làm tình với anh ta vậy..."
Thím Trương giận dữ bất bình nói.
Nghe được những lời này, trong lòng Kiều Minh Húc có chút không bình tĩnh.
Anh tin Mạch Tiểu Miên.
Tuy nhiên, anh không tin tưởng người khác, lại càng ghét người khác nhìn vợ mình bằng ánh mắt nóng bỏng.
Đúng như lời thím Trương nói, Tiểu Miên là người thân yêu của anh, người khác không thể gọi như vậy được.
Sau khi cúp điện thoại của thím Trương, anh liền gọi vào điện thoại di động của Tiểu Miên.
Tiểu Miên mới vừa rồi lên lầu, cầm điện thoại lên, nhìn thấy mấy cuộc gọi nhỡ của Kiều Minh Húc.
Cô hơi dừng lại, cũng không gọi lại, mà nhập số điện thoại di động của Zeus, gọi đi.
"Xin chào, Tiểu Miên yêu dấu của tôi."
Ngay sau khi điện thoại được kết nối, bên kia truyền đến giọng nói đầy vui vẻ của Zeus: "Nhanh như vậy mà đã nhớ tôi rồi sao?"
"Ha ha, tôi chỉ muốn gọi thử một chút thôi mà."
Mạch Tiểu Miên cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.