Chương Hàm Yên ngồi bên bàn làm việc thong thả uống từng ngụm cà phê nóng. Mấy năm gần đây trò chơi thực tế ảo nhập vai dần dẫn đầu thị trường trò chơi trực tuyến với lượng người chơi vô cùng đông đảo. Chương Hàm Yên cảm thấy đây chính là cái cây hái ra tiền, chỉ cần biết cách khai thác liền có thể thu lại lợi nhuận khổng lồ.
- Giám đốc, tôi vào được không?
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Chương Hàm Yên hắng giọng một chút, trợ lý Đinh nghe thấy liền ôm tập tài liệu tươi cười tiến vào.
- Thưa Giám đốc, trò chơi thực tế ảo nhập vai trực tuyến của chúng ta cơ bản đã hoàn thành, vừa rồi Chủ tịch đọc qua báo cáo cũng rất hài lòng vì thế muốn đưa ra thị trường sớm hơn một chút.
Chương Hàm Yên nhíu nhíu mày, hỏi:
- Không phải vẫn chưa kiểm duyệt trải nghiệm người dùng bước cuối cùng sao?
Trợ lý Đinh không đáp lời, Chương Hàm Yên nhìn nét mặt khó xử của cô ta liền hiểu ra vấn đề. Mấy năm nay thị trường game đã có phần bão hòa, Chủ tịch có lẽ tiên hạ thủ vi cường, muốn gấp rút phát hành sản phẩm mới để trấn áp các công ty đối thủ.
Chương Hàm Yên trong lòng cảm thán, xem ra lần này phải đích thân cô kiểm duyệt trải nghiệm người chơi rồi. Chương Hàm Yên phất phất tay để trợ lý Đinh ra ngoài, bản thân bắt đầu vào phòng kín khởi động trò chơi.
Chương Hàm Yên yên vị trên ghế hỗ trợ có kết nối với màn hình phía trước, cô hít một hơi sâu rồi cẩn thận đeo kính thực tế ảo vào. Rất nhanh đã xuất hiện nhạc hiệu cùng âm thanh AI sinh động như người thật.
"Chào mừng ký chủ đến với Hệ thống trò chơi Nữ Phụ Nghịch Tập Trừng Trị Tra Nam!"
Khóe môi Chương Hàm Yên giật giật, cái tên này quả thật có phần khoa trương.
"Mời ký chủ nhập tên nhân vật."
Chương Hàm Yên không chút đắn đo điền tên mình vào ô trống, chỉ thấy hệ thống "ting" lên một tiếng báo hiệu hoàn thành.
"Tiến vào Ảo cảnh thứ nhất: Phế Vật Quý Phi."
Chương Hàm Yên nghe thân thể đột ngột rung lên, ngay sau đó là một luồng ánh sáng trắng bao phủ lấy toàn bộ trí óc. Chương Hàm Yên còn chưa kịp định thần đã thấy bản thân đang đứng giữa hoa viên mùa xuân rực rỡ muôn hồng nghìn tía.
"Hệ thống đang tiến hành tải dữ liệu nhân vật... Đã hoàn thành."
Chương Hàm Yên âm thầm bội phục Hệ thống trò chơi, chỉ trong chớp mắt liền có thể tải lên toàn bộ dữ liệu của nguyên chủ nhân vật.
Chương Hàm Yên trong Ảo cảnh chính là Vinh Quý Phi xuất thân từ Định Quốc Hầu gia Chương thị vô cùng tôn quý. Chương Hàm Yên tiến cung từ năm mười bảy tuổi, nàng không chỉ đơn thuần là thanh mai trúc mã mà còn là tri kỉ kết tóc cùng Vạn Minh Đế Đại Yến quốc, cả hai trải qua muôn trùng gian khổ mới có thể ở bên nhau. Tuy vậy Chương Hàm Yên thừa ân bảy năm vẫn chưa hoài thai, vì nàng mà ngôi vị Hoàng hậu luôn luôn để trống.
Những tưởng Vạn Minh Đế coi trọng nghĩa tình cầm sắc cho dù không có con cái vẫn một lòng tương kính như tân. Nào ngờ gần đây Giang thị phương Nam dâng lên một mỹ nhân, rất nhanh mỹ nhân này đã thăng đến Phi vị, còn muốn cùng nàng tranh ngôi Hậu. Không chỉ thế tình cảm của Vạn Minh Đế đối với Chương Hàm Yên ngày một phai nhạt, đã ba tháng nay chưa từng đến Trường Xuân cung của nàng nửa bước.
- Tỷ tỷ... Người không sao chứ? - Giang Kim Hoa phớ lớ cười chớp mắt ngây thơ hỏi thăm.
Chương Hàm Yên lắc lắc đầu, xoa xoa mi tâm hướng mắt về phía đối diện. Kia chính là Dung Phi Giang Kim Hoa, mỹ nhân phương Nam tiến cung ba tháng đã thăng liền bốn cấp. Giang Kim Hoa hôm nay vận một bộ thường phục màu hồng phấn nhẹ nhàng, tóc vấn đọa mã kế có phần trễ nải tôn lên nét yêu kiều biếng nhác. Chương Hàm Yên chậc lưỡi, Giang Kim Hoa quả thật là một đại mỹ nhân, đủ để khiến Vạn Minh Đế quên đi tình nghĩa thuở hàn vi cùng nàng.
Chỉ là theo những thông tin mà Hệ thống cung cấp thì Chương Hàm Yên được biết Giang Kim Hoa vẻ ngoài tuy xinh đẹp nhưng lòng dạ lại rắn rết. Trong nguyên tác Chương Hàm Yên chỉ là một nữ phụ qua đường, nàng càng nhún nhường thì Giang Kim Hoa lại càng lấn át, cuối cùng Chương Hàm Yên không chỉ chết không minh bạch mà ngay cả Định Quốc Hầu Chương gia cũng bị vu oan phản quốc chịu họa diệt môn.
Hơn hết, đến khi chết Chương Hàm Yên vẫn không hề biết được nguyên nhân khiến bản thân vô sinh chính là vì Vạn Minh Đế hạ độc dược. Vạn Minh Đế lo sợ Chương gia công cao át chủ nắm nhiều binh quyền sẽ lật đổ Đại Yến cho nên mới hạ độc thủ với một nữ nhân yếu đuối như Chương Hàm Yên.
Chương Hàm Yên khẽ nhếch môi, nói Giang Kim Hoa ác độc thâm hiểm không bằng nói Vạn Minh Đế bội tình bạc nghĩa dung dưỡng nữ nhân làm loạn triều chính. Tra nam tiện nữ quả thật rất xứng đôi, nàng lần này đã xuyên qua chính là muốn thay nguyên chủ tiễn bọn họ xuống địa ngục.
- Bản cung không sao, chỉ là gần đây trở trời nên có chút khó chịu.
Chương Hàm Yên tay nâng một đóa mẫu đơn nhẹ giọng trả lời.
Giang Kim Hoa nhíu mày nhìn đóa mẫu đơn đỏ thẫm kia chán ghét hiện rõ.
- Trường Xuân cung lâu nay không được Bệ hạ lui đến âm thịnh dương suy chướng khí ngập tràn... Tỷ tỷ cảm mạo đau đầu cũng là lẽ đương nhiên...
- Dung Phi nương nương cẩn thận lời nói! - Nhị Hồng tì nữ thân cận bên cạnh Chương Hàm Yên nhịn không được liền lên tiếng.
Giang Kim Hoa cười lớn, quạt ngọc không ngừng phất phơ trên tay.
- Bản cung nói sai sao? Đừng nói là long nhan Bệ hạ mà ngay cả vạt long bào màu gì sợ rằng Quý Phi tỷ tỷ cũng đã quên rồi!
Lời nói của Giang Kim Hoa như gai nhọn đâm vào tâm can Chương Hàm Yên, tuy vậy nàng một chút biểu hiện cũng không để lộ chỉ nhàn nhạt ám chỉ.
- Vạt áo long bào bản cung làm sao quên được, cũng giống như Dung Phi muội muội ngày đêm tương tư Lương Vương điện hạ!
Lương Vương chính là Cửu hoàng tử khác mẹ của Vạn Minh Đế, trong cuộc đoạt đích hắn ta tuy không ủng hộ Vạn Minh Đế nhưng cũng không chống đối, vì vậy sau khi Vạn Minh Đế lên ngôi liền sắc phong hắn ta thành Lương Vương được phép ở lại phủ đệ kinh thành. Giang Kim Hoa này chính là do một tay Lương Vương tiến cử.
- Hàm hồ! - Gương mặt Giang Kim Hoa thoát trắng bệch rồi lại đỏ rực, nàng ta dằn mạnh quạt ngọc trong tay.
Chương Hàm Yên thầm nghĩ quả nhiên lời nói của nàng đã thật sự chạm đến vảy ngược trong lòng Giang Kim Hoa. Vốn dĩ đây là chỉ một chút tâm tư của nguyên chủ thân thể, nào ngờ Chương Hàm Yên vừa đem ra sử dụng lại thu được kết quả ngoài mong đợi. Nếu đúng như những gì nàng suy đoán, thì quan hệ của Giang Kim Hoa và Lương Vương chắc chắn có điều mờ ám.
Hoa viên Trường Xuân cung lúc này chỉ có hai nữ nhân, một Chương Hàm Yên lãnh đạm điềm tĩnh cung trang đỏ tươi phiêu lạc theo gió xuân đầy khí thế, một Giang Kim Hoa xiêm y lụa tơ tằm mỏng manh yếu đuối.
Bỗng nhiên Giang Kim Hoa quỳ thụp xuống, nước mắt không rõ từ đâu giọt ngắn giọt dài rơi rớt trên làn da non mịn. Nàng ta vừa khóc lóc thảm thiết, vừa ai oán thốt lên:
- Quý Phi tỷ tỷ... Cho dù tỷ tỷ ghét bỏ muội cũng đừng nên vu oan giá họa lên người muội như thế... Tội danh này muội không gánh nổi... Muội muội một lòng hầu hạ Bệ hạ lại giúp hoàng gia khai chi tán diệp... Sao tỷ tỷ... Có thể... Nhẫn tâm...
Lời nói Giang Kim Hoa đứt quãng, sắc mặt ngày càng trở nên tệ hơn. Chương Hàm Yên thoáng nhìn về phía cổng lập tức nhận ra Vạn Minh Đế cũng vừa đến nơi. Hóa ra Giang Kim Hoa sớm đã sớm biết được hành tung Vạn Minh Đế nên mới bày ra màn kịch này.
Như sợ rằng Giang Kim Hoa sẽ không chịu nổi, Vạn Minh Đế vội vội vàng vàng ôm lấy nàng ta vào lòng. Giang Kim Hoa tuy nũng nịu ở trong ngực Vạn Minh Đế nhưng vẫn không giấu ánh mắt sắc bén ra vẻ đắc ý về phía Chương Hàm Yên.
- Nàng đang mang long thai sao lại chạy từ Ngọc Tú cung đến nơi này?
Vạn Minh Đế vừa an ủi vừa không ngừng vỗ về Giang Kim Hoa. Chương Hàm Yên nhìn cảnh này chỉ thấy buồn nôn, nàng bình thản khụy chân thi lễ.
- Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng thánh an.
Vạn Minh Đế không liếc mắt về phía Chương Hàm Yên, mặc kệ nàng hành lễ chỉ một mực ôm ấp Giang Kim Hoa, lại lớn giọng hỏi:
- Quý Phi, vừa rồi là có chuyện gì?
Chương Hàm Yên còn chưa kịp đáp lời đã bị Giang Kim Hoa chen vào.
- Bệ hạ... Người đừng trách tỷ tỷ... Là do thần thiếp không tốt mới khiến tỷ tỷ bực bội... Thần thiếp biết tỷ tỷ đã nhiều năm không con cái nên mới đến báo tin mừng muốn cùng tỷ tỷ chia vui... Nào ngờ tỷ tỷ...
Giang Kim Hoa lại nức nở khóc, Chương Hàm Yên vẫn cúi đầu, cái gì mà báo tin mừng, Giang Kim Hoa từ đầu đã không có ý nói ra cái thai này. Nàng ta chính là muốn lợi dụng nó để hãm hại nàng.
Vạn Minh Đế hừ lạnh một tiếng, sắc mặt tối sầm chỉ tay về phía Chương Hàm Yên, giận giữ quát:
- Vinh Quý Phi Chương thị ghen tuông vô đức, hãm hại Phi tần, lũng đoạn hậu cung. Nay Trẫm tước bỏ phong hào Vinh, giáng làm Phi. Cấm túc Trường Xuân cung ba tháng.
Giang Kim Hoa vờ lau nước mắt, kéo lấy cánh tay Vạn Minh Đế lắc đầu quầy quậy.
- Bệ hạ... Tỷ tỷ... Tỷ tỷ không cố ý đâu... Có lẽ tỷ tỷ xuất thân từ Hầu phủ đã quen sủng ái... Thần thiếp... Thần thiếp không muốn Bệ hạ vì thần thiếp mà khó xử...
Chương Hàm Yên cười lạnh, Giang Kim Hoa nói ra mấy lời này khác gì đổ dầu vào lửa. Vạn Minh Đế đang lúc bực bội nghe nàng ta nhắc đến Hầu phủ chắc chắn sẽ càng thêm khó chịu.
Quả nhiên đúng như Chương Hàm Yên nghĩ, Vạn Minh Đế lập tức nghiến răng gằn giọng, nói:
- Định Quốc Hầu dưỡng ra một cái tai họa nữ nhi giống như Chương Hàm Yên chính là vô phước. Tết Hàn thực năm nay không cần phải vào cung nữa!
Vạn Minh Đế cùng Giang Kim Hoa đi rồi Trường Xuân cung mới trở về dáng vẻ yên tĩnh vốn có. Chương Hàm Yên thong thả nằm trên tháp dài thưởng thức tài nghệ xoa bóp chân tay của Nhị Hồng, lại nghe âm thanh từ đâu vang lên.
"Hệ thống xin thông báo, nếu ký chủ không vượt qua được thế giới Ảo cảnh sẽ không thể ra ngoài thế giới thực. Rất mong ký chủ hợp tác."
- Cái gì?
Chương Hàm Yên hốt hoảng bật dậy, rõ ràng đây chỉ là một trò chơi, từ đâu lại phát sinh ra lỗi kỹ thuật này. Vốn dĩ chỉ muốn vào kiểm tra qua loa một chút cưỡi ngựa xem hoa, nào ngờ hiện tại phải thực sự tính toán kỹ lưỡng từng đường đi nước bước.