"Chuyển đến Ảo cảnh tiếp theo... Tải xuống ký ức nguyên chủ..."
Bóng tối bao trùm xung quanh, Chương Hàm Yên cảm tưởng bản thân đang rơi giữa khoảng không kỳ bí mờ ảo. Đại não cô lúc này hoàn toàn tỉnh táo, lần lượt tiếp nhận thông tin nhân vật.
Nguyên chủ của cô lần này vốn là một Ảnh hậu, nhan sắc rực rỡ thần thái mị hoặc. Vì để thống nhất dữ liệu, Hệ thống đã mặc định tất cả nhân vật mà Chương Hàm Yên nhập vai đều trùng tên với cô.
Nguyên chủ thầm yêu một người tên là Trần Hiểu Sinh, chỉ tiếc tình yêu của Ảnh hậu đặt không đúng chỗ. Trần Hiểu Sinh vốn dĩ là một tra nam, luôn lấy danh nghĩa diễn viên để không phải công khai mối quan hệ. Trần Hiểu Sinh bắt cá hai tay, một bên thề thốt cùng nguyên chủ, bên kia lại âm thầm đính hôn với đại tiểu thư Dương thị Tập Đoàn Dương Ni Ni.
Chương Hàm Yên đang trôi nổi trong vùng ký ức của nguyên chủ nhân vật cũng không khỏi cảm thán: "Như vậy chỉ cần cô Ảnh hậu kia vứt bỏ hắn ta là được!"
Hệ thống: "Ký chủ không thường xuyên đọc tiểu thuyết mạng nên không biết, Ảo cảnh chúng ta tiến vào lần này chính là một bộ tiểu thuyết mà Trần Hiểu Sinh làm nam chính."
Chương Hàm Yên cảm thán: "Loại tra nam đó cũng có thể là nam chính được sao, đây còn không phải thời đại phong kiến!"
Hệ thống chuyển giọng nghiêm túc: "Trần Hiểu Sinh lừa gạt lòng tin của nguyên chủ, hạ thuốc mê đem cô ta cho một kim chủ họ Vương. Nguyên chủ nhân vật không chỉ bị họ Vương cưỡng bức, mà còn bị Trần Hiểu Sinh dùng tài khoản ẩn danh đăng tải đoạn ghi hình nhạy cảm khiến thân bại danh liệt. Nguyên chủ nhân vật không chịu nổi cú sốc dẫn đến bị trầm cảm nặng, cuối cùng tự vẫn tại nhà riêng. Trần Hiểu sinh ngược lại sống rất tốt, nhờ vào kim chủ họ Vương mà nhận được vai chính trong nhiều bộ phim, trở thành Ảnh đế, cưới Dương Ni Ni. Về cuối tiểu thuyết Trần Hiểu Sinh còn được tẩy trắng, hắn ta tỏ ra ân hận, mỗi năm đều đặt một bó hoa đến trước mộ nguyên chủ nhân vật."
Chương Hàm Yên trong lòng phiền muộn không thôi. Trần Hiểu Sinh làm bao nhiêu việc tán tận lương tâm thế mà chỉ một câu xin lỗi liền xong. Nếu xin lỗi có thể khiến cho người chết sống lại thì đã không cần đến pháp luật.
Hệ thống: "Hoàn thành chuyển đổi, xin mời ký chủ đến với Ảo cảnh thứ hai: Tư Thái Ảnh Hậu."
Chương Hàm Yên từ từ mở mắt, liền thấy đang ngồi trước bàn phấn, bên cạnh còn có chuyên viên trang điểm.
- Cô Chương cứ nhắm mắt đi, phấn phủ loại này tuy có chút bụi nhưng lên ảnh rất đẹp!
Chương Hàm Yên nhẹ nhàng gật đầu, một phút sau đã nghe tiếng trợ lý văng vẳng bên tai.
- Sau buổi ra mắt thương hiệu này chúng ta còn một tiệc rượu với bên sản xuất bộ phim "Nhạn Ẩn Đáy Mắt"...
Chương Hàm Yên thở nhẹ một hơi, đây chính là buổi tiệc rượu định mệnh, nơi mà nguyên chủ nhân vật bị Trần Hiểu Sinh chuốc thuốc mê. Đôi tay Chương Hàm Yên đan vào nhau, lòng bàn tay vì căng thẳng mà ẩm ướt mồ hôi.
Chương Hàm Yên bước lên thảm đỏ, nhãn hiệu trang sức Saphir & T là át chủ bài của cô. Không chỉ trong nước, Chương Hàm Yên còn là một trong bốn đại diện toàn cầu của Saphir & T. Vừa rồi chính Saphir & T đã đẩy bìa Chương Hàm Yên cùng một lúc ba tạp chí lớn.
Chương Hàm Yên ký tên lên bảng, sau đó tạo dáng vẫy tay với nhóm phóng viên bên dưới. Đèn flash sáng đến lóa mắt, nhiệt độ không ngừng tăng cao. Bộ váy lụa satin tinh tế khoe đôi vai trần và xẻ cao một bên chân làm cho mỗi bước đi của Chương Hàm Yên đều vô cùng quyến rũ.
- Cô Chương... có tin đồn cô vừa mua bảo hiểm đôi chân với giá ba mươi lăm triệu đô? - Một phóng viên vội vàng lao đến hỏi.
Chương Hàm Yên nhoẻn miệng cười để lộ hàm răng trắng như ngọc.
- Tôi là người yêu thích sự hoàn hảo, luôn tâm niệm bản thân vừa phải rèn luyện trí tuệ vừa phải chăm sóc vẻ bề ngoài. Tôi dùng năng lực để kiếm tiền, lại dùng tiền để duy trì nhan sắc. Theo tôi thấy đầu tư cho bản thân chính là khoản đầu tư tốt nhất.
Mỗi nghệ sĩ chỉ có quyền xuất hiện năm phút nhưng Chương Hàm Yên là Ảnh hậu, vì thế thời lượng của cô được kéo dài gấp đôi. Sau khi trả lời các câu hỏi của phóng viên, Chương Hàm Yên duyên dáng tiến vào trong.
Bỗng nhiên từ đâu không rõ một ký giả xông lên chỉa bút ghi âm vào cô.
- Gần đây trên mạng xã hội có một số lời đồn về quan hệ tình cảm của cô và diễn viên mới nổi Trần Hiểu Sinh, cô Chương có thể cho biết thêm không?
Chương Hàm Yên không đáp, cô ra hiệu staff chặn người này lại rồi thản nhiên bước tiếp. Nếu như Chương Hàm Yên đoán không nhầm, thì sự cố này do chính Trần Hiểu Sinh bày ra. Vì Saphir & T sẽ không mời một diễn viên tuyến mười tám nên Trần Hiểu Sinh mới phải trăm phương nghìn kế tìm cách đưa tên tuổi bản thân lên những tờ báo lá cải đói tin.
Kết thúc sự kiện đã vào mười hai giờ đêm, Chương Hàm Yên lên ô tô cùng quản lý. Xe băng băng chạy trên đường, Chương Hàm Yên tranh thủ lên mạng xã hội một vòng.
"Ảnh hậu Chương Hàm Yên cùng Trần Hiểu Sinh phát sinh quan hệ tình cảm?"
"Trang phục Ảnh hậu Chương Hàm Yên trong sự kiện ra mắt dòng trang sức mới của Saphir & T có mức giá không tưởng."
"Trần Hiểu Sinh đăng trạng thái úp mở về tin đồn với Ảnh hậu Chương Hàm Yên?"
Ba hotsearch đứng đầu đều có tên Chương Hàm Yên, trừ cái thứ hai của nhãn hàng thời trang tài trợ thì còn lại đều dính dáng đến Trần Hiểu Sinh. Chương Hàm Yên vào trang cá nhân của hắn ta liền thấy trạng thái mới nhất, là hình ảnh cô đang đứng trên thảm đỏ vẫy tay được Trần Hiểu Sinh đăng lên cùng với một trái tim.
Quản lý Đông dường như không thích Trần Hiểu Sinh cho lắm, liền giật lấy điện thoại Chương Hàm Yên, nhấm nhẳn.
- Nhớ nhung đến mức đó à, tiệc rượu này hắn ta cũng có tham dự... nhưng mà theo chị, em nên cách xa loại người như hắn ta một chút thì hơn!
Chương Hàm Yên cười cười, cô vòng tay ôm lấy cánh tay quản lý, kẻ trong cuộc u mê người bên ngoài sáng suốt.
- Em biết rồi... à... chị có thể ghé hiệu thuốc được không?
Quản lý Đông vội sờ tay lên trán Chương Hàm Yên, lại nghe cô gạt đi.
- Em không ốm, chỉ là muốn mua một ít thuốc giải rượu.
Chương Hàm Yên tự mình đến hiệu thuốc bên đường, ngoài mua thuốc chống say, cô còn mua thêm một vài loại viên sủi có chứa acid và vitamin C. Loại viên sủi này khá phổ biến, acid trong viên sủi ngoài dùng để điều trị bệnh dạ dày thì còn có tác dụng giúp làm loãng nồng độ của thuốc mê.
Chương Hàm Yên cảm thấy chuẩn bị như vậy cũng tạm đủ, trong lòng cũng an tâm hơn rất nhiều. Cô cẩn thận dặn dò quản lý Đông nhớ lưu ý đồ uống được đưa đến giúp mình. Dù sao đây cũng là bước ngoặt của cuộc đời nguyên chủ nhân vật.
...***...
Thành phố Hải Nguyên nằm dọc theo bờ biển, đời sống về đêm rực rỡ sắc màu. Hải Nguyên còn được mệnh danh là kinh đô lễ hội vì không một ngày nào ở đây là ngày bình thường và là nơi tập trung của giới siêu giàu.
Cuối tuần đường phố vô cùng đông đúc, một chiếc McLaren Elva chậm rãi lăn bánh giữa đại lộ. Người ngồi bên ghế lái khoảng hơn ba mươi tuổi, giữa đêm vẫn đeo kính râm, tuy lái xe thể thao nhưng trên người là một bộ suit may đo thủ công vô cùng đắt tiền, đến chiếc cài áo đầu sư tử cũng được khảm kim cương lấp lánh.
- Giám đốc... anh cứ rề rà như thế này chúng ta sẽ không đến kịp buổi tiệc đâu!
Người được gọi là Giám đốc kia nhấc kính đen xuống, đôi mắt hẹp dài màu hổ phách tỏa ra một luồng khí tức dễ dàng khiến người đối diện choáng ngợp không thôi. Đây chính là phong thái điển hình của một ông chủ lớn tư bản.
- Trưởng phòng Kim lo lắng cái gì? Muốn gặp mặt Thẩm Vũ Thần tôi đây... bọn họ có đợi thêm hai giờ vẫn chưa đủ!
- Tổ tông của tôi ơi, dù sao người ta mời chúng ta đến cũng vì muốn hợp tác, huống hồ anh còn thay mặt ngài Chủ tịch, nên khiêm tốn một chút thì hơn! - Trưởng phòng Kim vừa nài nỉ vừa khuyên ngăn, biểu tình vô cùng bất lực.
Thẩm Vũ Thần phất phất tay để lộ đồng hồ đắt tiền chói sáng đến mù mắt. Trưởng phòng Kim không muốn nói thêm, dù sao người ta cũng là phú nhị đại, trong từ điển hẳn là không có hai chữ "khiêm tốn".
Đèn đỏ, Thẩm Vũ Thần cáu bẳn dừng xe, chán chường nhìn ra bốn phía, liền thấy trên tầng cao của tòa nhà trước mặt có trưng một bảng quảng cáo điện tử. Cô gái trong quảng cáo vận trang phục thanh xuân tươi sáng, đang giới thiệu một bộ sưu tập trang sức cao cấp mang âm hưởng hoa cỏ.
Thẩm Vũ Thần ngẩn ngơ hồi lâu, cuối cùng mới quay sang Trưởng phòng Kim hỏi:
- Anh biết cô nàng này là ai không?
- Giám đốc à, anh có ở ngoại quốc thì cũng nên đọc chút báo chí nước nhà chứ. Đây là Ảnh hậu Chương Hàm Yên, nữ chính của bộ phim mà công ty chúng ta sắp đầu tư!
Thẩm Vũ Thần nhìn lên bảng quảng cáo lần nữa, thiếu nữ năm xưa đứng trước cổng trường đại học phụ giúp gia đình bán sủi cảo mưu sinh thế mà đã trở thành Ảnh hậu. Khóe môi anh không tự chủ nhếch lên, rồi bất ngờ nhấn ga phóng nhanh về phía trước.
Trưởng phòng Kim theo quán tính văng mạnh ra sau, hốt hoảng hét to:
- Giám đốc... anh chậm thôi…