"Nhạn Ẩn Đáy Mắt" là bộ phim điện ảnh kể về cuộc đời của một nữ văn sĩ. Bởi vì quá nhập tâm vào tác phẩm nên cô ấy không thể làm chủ được bản thân, luôn sinh ra ghen tuông nghi ngờ với người chồng của mình. Về sau nữ văn sĩ quyết định dùng liệu pháp thôi miên để điều khiển hành vi và bóp méo nhận thức bạn đời khiến cho cuộc hôn nhân cả hai rơi vào vòng xoáy bi kịch.
Bộ phim điện ảnh này được dán nhãn R, có khá nhiều phân đoạn nóng bỏng giữa nam chính và nữ chính. Vai nữ chính từ đầu đã được đo ni đóng giày cho Chương Hàm Yên, hiện tại nhà sản xuất chỉ cần tìm thêm nam chính mà thôi. Phía đoàn casting phân vân giữa Phó Tư Thiên và Trần Hiểu Sinh nhưng vì Chương Hàm Yên trước đó đã đề cử Trần Hiểu Sinh nên mới có buổi tiệc rượu hôm nay.
Dù sao trên danh nghĩa đây cũng chỉ là một buổi tiệc giao lưu giữa diễn viên và nhà đầu tư, cho nên ngoài Chương Hàm Yên, Trần Hiểu Sinh, Phó Tư Thiên thì còn thêm vài cái tên khác. Chương Hàm Yên đã kịp đổi một bộ trang phục nhẹ nhàng hơn, cô xuất hiện không sớm không muộn, đủ để chào hỏi và bắt tay các đại nhân vật.
- Cô Chương!
Chương Hàm Yên xoay người lại, vừa nhìn thấy lão già họ Vương cổ họng đã có chút khó chịu muốn nôn mửa. Chương Hàm Yên cố trưng ra nụ cười xã giao nhất có thể, chào một tiếng:
- Vương tổng!
Sau đó Chương Hàm Yên liền vội vã lánh mặt lão ta.
Sảnh tiệc đang ồn ào đột ngột im phăng phắc, Chương Hàm Yên theo phản xạ ngoảnh lại nhìn liền bị thu hút bởi người đàn ông đang chậm rãi bước vào từ cửa chính. Quản lý Đông nắm lấy cánh tay cô thì thầm:
- Kia là Thẩm Vũ Thần, trước là Thiên Vương giờ là Giám đốc tập đoàn giải trí M... người này không dễ động đến đâu...
Thẩm Vũ Thần thản nhiên đi đến trung tâm, tiêu sái lấy một ly rượu từ bồi bàn, ánh mắt rực sáng như thú dữ nhìn một vòng khắp sảnh. Phía cuối căn phòng nhạc công bắt đầu chơi piano một bản tình ca cổ điển, mọi người lúc này cũng ồn ào trở lại, rất nhiều nhân vật vây quanh Thẩm Vũ Thần mời rượu và thăm hỏi.
Thiên Vương Thẩm Vũ Thần giọng ca trời phú đứng đầu mảng âm nhạc, Chương Hàm Yên tất nhiên đã nghe qua. Thẩm Vũ Thần vốn là sinh viên Đại học Công nghệ X, chuyên ngành Công nghệ Vũ trụ, nhờ tham gia một cuộc thi ca nhạc mà nổi tiếng. Hai mươi lăm tuổi anh ta đã trở thành Thiên Vương, chỉ tiếc nổi tiếng chưa được bao lâu đã bị người ta hãm hại mất đi giọng hát.
Chương Hàm Yên thở dài cảm thán đời người vô thường. Cô vẫn còn nhớ thời điểm Thẩm Vũ Thần thất thế nhất thường xuyên ghé đến hàng sủi cảo của mẹ cô mở trước cổng trường đại học. Sủi cảo năm tệ một bát đầy, còn được thêm một ly sữa đậu nành miễn phí. Thẩm Vũ Thần vật vờ ở trường đại học mấy năm hoàn thành nghiên cứu sinh thì bặt vô âm tín, nào ngờ hiện tại anh ta đã trở thành Giám đốc, còn là đại nhân vật có máu mặt trong làng giải trí.
Nghĩ lại bản thân Chương Hàm Yên chưa từng học qua trường lớp diễn xuất cũng có thể đạt được danh hiệu Ảnh hậu đỉnh cao, thì việc của Thẩm Vũ Thần cũng không mấy bất ngờ.
- Nào... cô Chương... ông chủ Vương có lời mời!
Chương Hàm Yên nhìn người đối diện ăn mặc nhã nhặn đoán chừng là nhân viên của đoàn làm phim liền theo vào phòng kín. Đây là một gian phòng kiểu Nhật, phải đi thang máy lên tầng cao hơn.
Chương Hàm Yên vừa bước vào trong liền kín đáo lướt mắt đánh giá, tất cả diễn viên muốn tham gia, nhà sản xuất, đạo diễn, đoàn casting và cả nhà đầu tư của "Nhạn Ẩn Đáy Mắt" đều ở nơi này. Chương Hàm Yên thân thiện chào mọi người một tiếng, không nghĩ Trần Hiểu Sinh lập tức chuyển vị trí ngồi bên cạnh cô.
Trên bàn bày la liệt sake, shochu cùng với các loại đồ sống đặc trưng kiểu Nhật như sushi, sashimi,... Chương Hàm Yên khổ sở cười, bụng cô trước giờ không ăn được những món như thế này. Tuy vậy để tỏ ra lịch sự cô vẫn chọn một chiếc cơm cuộn cho vào bát.
Vị khách cuối cùng là Thẩm Vũ Thần, ai nấy đều đứng lên bắt tay. Thẩm Vũ Thần cũng vô cùng vui vẻ xã giao, sau đó không rõ vô tình hay hữu ý mà ngồi xuống cạnh Chương Hàm Yên. Bị kẹt giữa Trần Hiểu Sinh và Thẩm Vũ Thần, lại không có trợ lý Đông ở bên Chương Hàm Yên liền rơi vào trạng thái bị động.
- Cô Chương là vai nữ chính trong dự án phim lần này, không biết cô có đề xuất gì với vai nam chính không?
Một người trong đoàn casting vừa nâng ly rượu vừa hỏi. Chương Hàm Yên nghiêng nghiêng đầu cười đáp lời:
- Vấn đề này tôi đang cân nhắc!
Trần Hiểu Sinh lập tức nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng, hiện tại hắn ta chính là nhân tuyển tốt nhất. Chỉ cần Chương Hàm Yên đề cử liền có thể dễ dàng nhận được vai diễn này.
- Sắc mặt em hình như không tốt lắm? - Trần Hiểu Sinh dùng chất giọng ôn nhu nhất khẽ hỏi Chương Hàm Yên, lại đưa tay sờ lên trán cô.
Chương Hàm Yên né tránh Trần Hiểu Sinh động chạm, không để hắn ta được như ý. Trần Hiểu Sinh càng muốn tỏ ra thân thiết cô lại càng phải tránh xa.
- Tôi không sao!
Một vài người bên công ty Trần Hiểu Sinh chớp lấy thời cơ nửa đùa nửa thật.
- Quan hệ cô Chương và cậu Trần đây rất thân thiết nên sẽ dễ dàng diễn xuất cùng nhau hơn người xa lạ!
- Đúng đúng! Lại còn tạo nhiệt cho bộ phim! Dù sao gần đây tin tức về hai người cũng không ít!
Chương Hàm Yên trong lòng âm thầm phỉ nhổ, mấy cái hotsearch đó không phải do Trần Hiểu Sinh tự mình mua à, còn dám hắt nước bẩn lên người cô.
Bàn cơm kiểu Nhật khá thấp, mọi người đều ngồi bệt, Chương Hàm Yên không rõ Thẩm Vũ Thần đã nhích đến ngay bên cạnh từ khi nào. Cô vừa cử động một cái đầu gối cả hai liền va vào nhau.
- Cô Chương quả thật không khỏe nhỉ?
Thẩm Vũ Thần thản nhiên nhấc lấy ly rượu của cô về phía anh uống cạn. Bàn tiệc đối với cảnh tượng này thì nín lặng, mà Chương Hàm Yên cũng bối rối không thôi.
Chỉ có Thẩm Vũ Thần vẫn vô cùng tự nhiên, còn rót thêm sake ra hiệu mọi người tiếp tục uống, nói:
- Cô Chương đây là Ảnh hậu, nam chính phải là một diễn viên có phiên vị tương đương.
Phiên vị tương đương nếu không phải Ảnh đế thì chí ít cũng là đỉnh lưu trong giới. Chương Hàm Yên hít một hơi sâu, xem ra Trần Hiểu Sinh khó mà đoạt được vai nam chính.
- Vậy Giám đốc Thẩm có đề xuất ai không? - Chương Hàm Yên thật sự tò mò người mà Thẩm Vũ Thần muốn lăng xê.
Thẩm Vũ Thần cười như không cười, nhàn nhạt ánh nhìn hướng đến Trần Hiểu Sinh.
- Ừm... việc này cần phải cân nhắc kỹ càng... Cô Chương có lẽ không biết, dự án "Nhạn Ẩn Đáy Mắt" này tập đoàn chúng tôi là nhà đầu tư chính.
Hóa ra là thế, Chương Hàm Yên trong lòng minh bạch. Thẩm Vũ Thần lần đầu tái xuất với vai trò mới hẳn là muốn bộ phim bản thân đầu tư sẽ cực hạn thành công. Tuy Trần Hiểu Sinh diễn xuất tốt lại được lòng đoàn casting nhưng để lôi kéo người xem đến rạp thì ngoài cô ra vẫn phải cần thêm một bảo chứng phòng vé hoặc đỉnh lưu nhiều người hâm mộ. Như vậy nam chính đoán chừng đã dành cho người khác, Trần Hiểu Sinh và Phó Tư Thiên đành phải tranh nhau vai nam phụ.
Chương Hàm Yên trong tiệc uống khá nhiều, được nửa buổi cô xin phép ra ngoài đi vệ sinh. Chương Hàm Yên đứng trước gương nôn thốc nôn tháo, mất một lúc lâu chỉnh trang mới có thể quay lại phòng tiệc.
- Hàm Yên!
Trần Hiểu Sinh giống như đã đợi bên ngoài từ lâu, trên tay hắn ta là một chai nước lọc.
- Có lẽ em say rồi... uống nhiều nước một chút sẽ dễ chịu hơn...
Chương Hàm Yên gật đầu đón lấy chai nước, nếu như trước kia có lẽ nguyên chủ nhân vật đã chẳng nghi ngờ gì mà nuốt xuống, chỉ là hiện tại Chương Hàm Yên không còn ngu ngốc như thế. Cô vặn nắp chai giả vờ uống, cố ý để toàn bộ nước chảy dọc xuống cằm.
Chương Hàm Yên trả chai nước đã vơi đi một nửa cho Trần Hiểu Sinh, giả vờ mê man mệt mỏi, hắn ta liền dìu cô vào một căn phòng trống. Loại người như Trần Hiểu Sinh nếu chưa đạt được mục đích sẽ không chịu từ bỏ. Chương Hàm Yên muốn thoát khỏi hắn ta thì chỉ có duy nhất một cách chính là diệt cỏ tận gốc khiến Trần Hiểu Sinh thân bại danh liệt, tránh lặp lại kết cục của nguyên chủ nhân vật, bị bức đến đường cùng đành phải quyên sinh.
Chương Hàm Yên nằm vật ra sô pha âm thầm gọi một cuộc điện thoại cho trợ lý Đông. Bên kia Trần Hiểu Sinh tưởng rằng cô đã ngất liền nói chuyện không một chút kiêng dè.
- Vương tổng thấy thế nào... Ảnh hậu Chương Hàm Yên đang đợi ngài sẵn sàng phục vụ!
- Làm tốt lắm... nếu như dự án này cậu không nhận được vai nam chính thì tôi đảm bảo hợp đồng với nhãn hàng LuvRose và cả bộ phim truyền hình sắp tới đều sẽ về tay cậu!
Chương Hàm Yên càng nghe càng thêm ghê tởm, đánh đổi nhân phẩm, chà đạp danh dự một người phụ nữ yêu mình chỉ để tiến thân, loại người như Trần Hiểu Sinh thật không đáng sống trên đời.
Tiếng cười hềnh hệch của lão già họ Vương mỗi lúc lại đến gần hơn.
- Chương Hàm Yên! Ngày trước chính là cô không biết điều dám từ chối quy tắc ngầm với tôi... xem bây giờ cô chạy đi đâu... chẳng phải cũng nằm trong tay tôi sao...