Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam

Chương 110: Nữ giả nam 54




Tâm Khôi ngồi dựa vào tường, nhìn Thẩm Hạ Tri lăng xăng cầm hoa quả lên, như dâng hiến vật quý đến trước mặt cô:
“Tôi đã ăn thử rồi! Rất ngọt!”
Tâm Khôi nhận quả dại trong tay Thẩm Hạ Tri, vừa ăn vừa nhìn chiếc nhẫn đá năng lượng ngoài kia:
“Sau khi tôi ăn xong, chúng ta cũng nên lập tức rời khỏi đây. Đá phòng thủ đến hôm nay cũng hết tác dụng rồi. Nếu chúng ta còn không rời đi, sẽ bị đám ma thú ăn cho xương cũng chẳng còn.”
Cũng may, trải qua ba ngày, bên ngoài động đã không còn bóng dáng ma thú nào. Bọn họ nên tranh thủ cơ hội này rời khỏi đây.
“Hai ngày vừa rồi tôi cũng đã thử thăm dò qua. Địa hình ở đây dốc về phía bắc, chúng ta đi về phía nam, như vậy trèo lên đỉnh núi sẽ nhanh hơn.” Thẩm Hạ Tri nói.
Rất nhanh, hai người liền thu dọn đồ lên đường, sáng đi tối tìm nơi ngủ tạm, trên đường thỉnh thoảng cũng gặp phải một, hai ma thú, nhưng cũng may cấp bậc không quá cao, bị hai người xử gọn.
Đến ngày thứ ba, Tâm Khôi cứ ẩn ẩn cảm thấy không ổn.
[Ký chủ, không hay rồi! Cách chỗ cô và Thẩm Hạ Tri khoảng 1km có một đàn ma thú nhỏ đang tụ tập lại. Ma thú đứng đầu trong đó đã đạt đến cấp 87.] Hệ thống 07 đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.
Tâm Khôi cảm thấy cả người lạnh băng.
[Bọn chúng đang di chuyển về phía này! Tốc độ rất nhanh! Dự kiến 5 phút nữa sẽ tới nơi.] Tiếp tục lại là âm thanh cảnh báo của hệ thống.
Tâm Khôi không kịp nghĩ nhiều, kéo tay Thẩm Hạ Tri chạy về phía ngược lại.
“Sao thế?” Thẩm Hạ Tri hoang mang hỏi.
“Có một đàn ma thú đang đến gần chỗ chúng ta.” Tâm Khôi không kịp tìm lý do, trực tiếp nói ra nguyên nhân.
“Cái gì? Sao cậu biết?” Thẩm Hạ Tri ngoái đầu nhìn về phía đằng sau, một mảnh trống rỗng, làm gì có con ma thú nào? “Tâm Khôi, cậu có nhầm không?”
“Không nhầm! Để dành sức chạy đi, đừng hỏi nhiều! Tốt nhất là tìm được một nơi ẩn nấp!”
Tâm Khôi vừa nói vừa nhìn xung quanh, xem có nơi nào có thể trốn được hay không.
“Ách, được rồi!” Nhận thấy biểu tình nghiêm túc của Tâm Khôi, Thẩm Hạ Tri cũng không hỏi thêm. Cứ nghe lời vợ, không sai!
Hắn nhìn khuôn mặt Tâm Khôi, vợ hắn lúc nghiêm túc trông thực soái! Có chút giống hắn! Khóe miệng hắn hơi kiều lên.
[Tinh! Độ hảo cảm của đối tượng công lược 1 là 98.] Hệ thống 07 nhắc nhở.
[Cái gì? Sao độ hảo cảm tự dưng lại tăng lên nhiều như vậy?] Tâm Khôi ngạc nhiên, hỏi lại hệ thống.
[Không nhiều. Độ hảo cảm của đối tượng công lược 1 từ mấy hôm trước khi cô hôn mê đã tăng lên đến 95 rồi!] Hệ thống giải thích.
[Không thể nào! Trong lúc tôi hôn mê có xảy ra chuyện gì không?]
[Cũng không có gì, chỉ là trong lúc cô hôn mê, anh ta giúp cô thay thảo dược, nên đã phát hiện ra cô là con gái.]
Đùng! Như sét đánh ngang tai!
Thế này là không có gì?
Hệ thống, chị cũng thật biết nói đùa!
Bảo sao từ sau khi cô tỉnh lại, luôn cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng bởi vì vội chạy trốn, cũng không có thời gian suy nghĩ quá nhiều.
Hóa ra…hóa ra…
Đồ khốn, đúng ra cô không nên kéo hắn chạy, nên ném hắn vào đàn ma thú kia.
Tâm Khôi quay ra trừng Thẩm Hạ Tri, đôi mắt muốn tóe lửa.
Đáp lại cô là khuôn mặt tươi cười của Thẩm Hạ Tri, hắn vừa chạy vừa giơ tay lên cọ má cô một chút:
“Sao lại nhìn tôi thâm tình như vậy?”
“Con mắt nào của anh thấy tôi thâm tình hả?”
“Cả hai con mắt!”
Mẹ kiếp! Trơ trẽn!
Tâm Khôi không thèm trừng hắn nữa! Tình thế hiện tại cô cũng không có rảnh để cãi nhau với hắn.
[Hệ thống! Trong thời gian tôi hôn mê, còn có chuyện gì xảy ra nữa không?]
[Có! Độ hảo cảm của Trí Tiêu Nguyên đã đạt tới 100. Anh ta đã xuống dưới vực tìm cô, ba ngày hai đêm không ngủ, giống như phát điên. Còn huy động lực lượng của cả gia tộc họ Trí để tìm cô. Hiện tại điểm của cô là 324 điểm!]
A! Thật nhiều!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.