Tâm Khôi nghe đến đây, liền hiểu Thẩm Hạ Tri đang có ý gì. Thú vị nha! Hắn định dùng lại chính chiêu của cô để trả đũa cô sao?
Cô nghiêng đầu, giả vờ không hiểu gì, hỏi: “Quan hệ kia mà anh nói là quan hệ gì?”
Thẩm Hạ Tri cười gằn một tiếng: “Hai nam sinh yêu đương thì gọi là quan hệ gì?”
“A?” Tâm Khôi trợn tròn hai mắt, sau đó liếc nhìn Trí Tiêu Nguyên một cái.
Trí Tiêu Nguyên cũng giật mình. Yêu? Hắn yêu Tâm Khôi sao? Hắn ngơ ngác nhìn qua Tâm Khôi, thấy khuôn mặt cô đỏ lên, đôi mắt nhìn hắn giống như có chút mong chờ.
Trái tim hắn đập dồn dập, trong lòng đột nhiên hốt hoảng.
“Trí Tiêu Nguyên!” Đúng lúc này, một tiếng gọi vang lên. Tiêu Hương Nhi đi tới.
Vừa nãy cô ở cách đó khá gần, có nghe thấy những lời Thẩm Hạ Tri nói với hai người Trí Tiêu Nguyên và Tâm Khôi. Trong lòng cô thầm mắng Thẩm Hạ Tri vô sỉ, vội vàng tiến lên giúp Trí Tiêu Nguyên giải vây.
“Tiêu Hương Nhi?” Trí Tiêu Nguyên nhìn thấy Tiêu Hương Nhi xuất hiện, có chút ngạc nhiên.
Tiêu Hương Nhi nghe tiếng hắn gọi mình, thẹn thùng đỏ mặt một chút. Cô chủ động tiến lên, kéo bàn tay hắn đang nắm lấy tay Tâm Khôi ra.
“Đi thôi! Hôm qua cậu hẹn tôi cùng đi học. Hôm nay tôi lại đến trễ, xin lỗi nhé.” Nói xong, cô sáp đến gần, nhỏ giọng nói với Trí Tiêu Nguyên và Tâm Khôi:
“Tôi tin quan hệ giữa hai người là trong sáng. Cậu đi với tôi, tôi giúp cậu tránh khỏi đàn anh Thẩm Hạ Tri.”
Trí Tiêu Nguyên do dự một chút, nhìn qua Tâm Khôi. Hắn không thể để mặc Tâm Khôi ở lại.
“Đi thôi! Thẩm Hạ Tri cố tình đến tìm cậu. Cậu rời đi, đàn anh cũng sẽ không làm khó Tâm Khôi.” Tiêu Hương Nhi lại nói.
Trí Tiêu Nguyên nghe vậy thấy cũng đúng, hắn gật đầu với Tâm Khôi một cái, bước nhanh rời đi cùng Tiêu Hương Nhi.
Tâm Khôi đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng hai người.
Thẩm Hạ Tri thấy vậy, nhếch miệng cười tiến đến cạnh Tâm khôi:
“Sao thế? Tình đơn phương sao? Người ta đã bỏ đi rồi, người ta thích con gái, thích hoa khôi. Không thích con trai. Cậu có đứng đây buồn lòng thì người ta cũng….…”
“Rầm!” Thẩm Hạ Tri còn chưa nói hết lời đã bị Tâm Khôi túm lấy tay, quăng ngã, nằm dưới đất.
Hắn tức giận, điều động hồ năng lượng, chưa kịp làm gì, Tâm Khôi đã ngồi xuống cạnh hắn nói:
“Đàn anh, tôi biết Tâm Tâm ở đâu.”
“Sao cơ?” Thẩm Hạ Tri ngạc nhiên, hắn hơi nhổm người dậy một chút.
Đôi mắt Tâm Khôi loé sáng, cô chống hai tay sang hai bên cạnh Thẩm Hạ Tri, vẻ mặt mang chút trêu đùa, ghé sát đến tai hắn dùng âm lượng chỉ hai người nghe thấy, nói:
“Đàn anh, hình như là tôi thích anh đó. Nếu anh hôn tôi một cái, tôi sẽ nói cho anh biết cô ấy ở đâu.”
“Cậu…” Thẩm Hạ Tri giận run môi. Hắn giơ tay đẩy Tâm Khôi ra, lồm cồm bò dậy.
“Mẹ kiếp!” Vừa đứng dậy, hắn liền lùi lại tránh xa Tâm Khôi, “Cậu cậu cậu…”
Tâm Khôi vui vẻ nhìn hắn.
Ai bảo khi tôi là con gái anh cứ bắt nạt tôi?
“Đàn anh, anh suy nghĩ kỹ rồi đến tìm tôi nhé. Tôi chờ anh.”
Nói xong, Tâm Khôi phủi phủi bụi trên tay, cất bước rời đi.
[Tinh! Độ hảo cảm của đối tượng công lược 1 là -40.]
Tâm Khôi nhếch môi cười.
Thẩm Hạ Tri nhìn theo bóng dáng Tâm Khôi, mặt mày đen xì.
Cao Anh Tuấn đi đến gần hắn, vỗ vai hỏi:
“Hạ Tri, tên Tâm Khôi vừa rồi nói gì với cậu vậy?”
Thẩm Hạ Tri nhíu mày, không muốn trả lời.
Cao Anh Tuấn lại hỏi tiếp: “Việc vừa rồi cậu nói là thật chứ? Việc Tâm Khôi và Trí Tiêu Nguyên yêu nhau ý? Bọn họ là gay thật sao?”
Nếu thật, vậy đây thực sự là tin tức quá tốt. Sau lần livestream ở vũ hội, hắn bị cộng đồng mạng mắng chửi quá nhiều. Ai ai cũng nói hắn xấu tính, ghen ghét đố kỵ với Trí Tiêu Nguyên nên cố tình nói xấu hắn ta và bạn nhảy. Báo hại hắn cả tháng nay không dám lên mạng.
Bây giờ nắm được tin hot này, hắn tung lên, đảm bảo có thể lấy lại được thể diện, có khi còn thu hút thêm 1 lượng fans hâm mộ. Đoạn đối thoại vừa rồi giữa ba người Thẩm Hạ Tri, Tâm Khôi và Trí Tiêu Nguyên hắn đã quay lại được, chỉ cần về edit lại, thêm lời bình, chắc chắn sẽ nổi rầm rầm.