Nữ Phụ Phản Công!! Nữ Chính Đừng Khinh Thường Ta!

Chương 57: Cô gái của anh! (H)




Minh Dạ Nguyệt hơi thở dồn dập thổi nhẹ vào tai cô làm cô nhột phải cự quậy đầu, anh nhìn cô bằng ánh mắt nóng bỏng giọng nói có chút gấp gáp:
- San San... Có thể cho anh không?
Cô nhíu mày... Cô không biết lòng của mình như nào, cô thấy mình rối bời đây là lần đầu từ khi sang thế giới này cô thực sự rối bời... Nhưng có lẽ là người yêu sẽ có nhiệm vụ như vậy, cô suy nghĩ một lúc rồi gật nhẹ đầu... (trái tim vẫn chưa thả lỏng với Dạ Nguyệt)
Anh nhìn cô càng lúc càng nóng bỏng, cúi nhẹ đầu hôn lên bờ môi cô mạnh mẽ xông vào khoang miệng không ngừng cố gắng hút sạch mật ngọt cho đến khi hô hấp của cô bắt đầu hỗn loạn mới buông ra, tay anh nhẹ nhàng cởi từng nút áo lộ ra đường cong của đồi hoa đang được bao bọc bởi chiếc áo lót ren đen lấp ló bông hoa hồng nhỏ mĩ lệ
Ánh mắt của anh dần tối dần trong dục vọng, anh bỗng chốc dựt đứt chiếc áo lót của cô làm cô bất ngờ theo phản xạ che lấy ngực, ánh mắt của anh càng tối dần liền kéo hai tay cô lên cao giữ chặt rồi cúi xuống ngậm lấy bông hoa hồng nhỏ xinh kia
Cô bỗng chốc bất ngờ vì hành động của anh hơi co rụt người lại thì anh một tay đã ôm lấy eo của cô kéo người cô càng áp sát cơ thể nóng rực của anh... Cô cảm nhận được cảm giác vô cùng kì lạ ở ngực, anh càng ngậm chặt hơn tay ôm eo đã dần di chuyển xuống phía dưới váy của cô tìm đến điểm hoa huy*t mà vuốt ve nó
Bỗng chốc cô thở dốc cảm nhận được sự kì lạ từ hai nơi trên cơ thể mình cố gắng cắn răng không kêu lên thành tiếng...
Thật tình cô chưa bao giờ thử qua cái cảm giác lạ lẫm này, nó làm cô muốn kêu lên, San San càng cắn chặt môi không dám kêu lên, Minh Dạ Nguyệt lúc này đang cởi bỏ bộ đồ trên cơ thể nhìn thấy cô cắn chặt môi muốn rướm máu liền tay bẩy nhẹ môi cô ra mỉm cười dịu dàng nhìn cô nói:
- Đừng như vậy... Anh muốn nghe giọng của em...
Anh trút bỏ toàn bộ trên cơ thể lộ ra lửa nóng đang rực cháy trên cơ thể mình, cô nhìn thấy đỏ mặt quay đi nhắm mắt vờ như không nhìn thấy, anh mỉm cười cúi người xuống trút bỏ nốt bộ đồ trên cơ thể của cô cúi đầu xuống...
Cô ngờ ngợ rồi định ngăn cản anh thì một chiếc lưỡi nóng hổi đã chạm đến hoa huy*t, cô giật nảy người lên bịt chặt miệng... Cái cảm giác này... Cô thực sự chưa từng trải qua.... Chiếc lưỡi đó vẫn tiếp tục càn quét hoa huy*t làm cô không thể chịu nổi mà cảm nhận được hoa huyệt đã ướt dẫm, anh tìm thấy điểm kích thích của cô liền không chút ngần ngại liếm nó
- Ah... Đừng đụng vào đó...
Cô không thể chịu nổi liền rên rỉ thành tiếng rồi cố gắng khép chân lại nhưng sức không bằng anh liền bị anh liếm láp đến mức run rẩy người, tiếng rên của cô càng lúc càng to, cô run rẩy người... Cô sắp...
Anh cảm nhận được cô sắp ra liền dừng lại, San San đang cảm nhận được khoái cảm tự dưng mất liền kẹp đùi lại muốn anh tiếp tục, anh mỉm cười nhìn cô rồi dần dần áp sát cô
Nằm trên giường, một lồng ngực nóng bỏng dán trên lưng cô. Một bên đùi bị anh nhấc lên, anh từ từ dần dần tiến vào hoa huy*t, lửa nóng cô côn th*t trong người cô đang dần dần co rúm.
Anh cảm nhận được hơi thở dồn dập càng lúc càng nhiều của cô liền nhanh hơn tiết tấu, hung hăng đụng vào mông thịt cô, mỗi lần đều chạm đến tận sâu bên trong, cô cố gắng mím môi lại không kêu lên, bầu ngực bắt đầu đung đưa theo nhịp mạnh bạo của anh.
côn th*t cứng rắn vùi thật sâu vào cơ thể cô, sau lại chậm rãi rút ra chỉ để lại phần đầu côn th*t, hai viên nang đại mạnh mẽ đập vào cánh hoa của cô.
“A…” Cô che miệng lại, cố gắng áp chế tiếng rên rỉ, cô sợ nhỡ đâu người hầu nhà anh nghe thấy cô rên quá to thì sao... Nhưng người nào đó lại không vui, tay phải anh nắm chặt cổ tay cô, tay kia vuốt ve bên tai cô, anh nói: “Đừng áp chế, để anh có thể nghe âm thanh của em… Của em thật chặt... San San...”
Cô nghe thấy giọng nói khàn khàn quyến rũ nói như vậy không chịu được phía trong hoa huy*t cũng gắt gao xoắn chặt côn th*t.
Người nào đó liền hút một hơi lãnh khí, côn th*t cũng bất động trong cơ thể cô. San San muốn lật người, lại bị người nọ đè lại, anh hổn hển nói: “San San, sao lại chặt như vậy. Anh chút nữa liền bắn…”
Cô lúc này thực muốn chôn mặt vào ngực anh chết a... Tại sao anh có thể nói như vậy với cô cơ chứ... Cô mặt đỏ muốn thành quả cà chua a....
Cơ thể lần nữa bị va chạm, mỗi lần đều đâm đến điểm mẫn cảm nhất của cô. Làm cô không thể suy nghĩ về việc anh nói mà chỉ có thể lụi xơ trước mặt người nào đó rên rỉ không ngừng...
Hai mắt cô nhắm nghiền, tú mi nhíu chặt, biểu tình giống như thống khổ lại giống như sung sướng, lộ ra gò má ửng đỏ, những ngón tay trắng nõn nhỏ bé như uyển chuyển hóa rên rỉ thành tiếng kêu đè nén trong cổ họng. Khóe môi anh lộ ra nụ cười ác liệt, tay anh bất ngờ đem hai chân San San chống trên vai chính mình, đem thân thể cô gập lại, cặp mông tuyết trắng cao cao nâng lên.
Tư thế này làm cho côn th*t càng tiến sâu vào hoa huy*t, đâm thẳng vào tử cung cô, khiến cô lên đỉnh đến nỗi ngừng thở, hét lên một tiếng dài, hai mắt lập tức mở to, liền nhìn thấy nơi giao hợp của hai người.
Anh bỗng dưng rút gần hết côn th*t ra làm cô cảm giác có chút trống rỗng kẹp chặt chân lại không muốn cho anh rút nó ra thì anh lại bất ngờ đâm mạnh vào. hoa huy*t ướt át như muôn ngàn cái miệng nhỏ nhắn hút lấy, thời điểm côn th*t cắm được vào điểm sâu nhất kia,hai người liền phát ra rên rỉ, cô gần như lụi xơ bỗng chốc bỏ qua tất cả ngượng ngùng ôm chặt lấy anh nói như bị khi dễ:
- Em.... muốn nữa....
Anh cảm giác côn th*t của mình bành trướng hơn trong cơ thể của cô liền hoàn toàn bỏ đi kỹ xảo, mỗi cái đều đâm thật mạnh khiến cô thét dài sung sướng. Cô rên rỉ, đầu óc trống rỗng, hưởng thụ từng đợt khoái cảm đánh úp lại.
Đúng lúc anh hoàn toàn phát tiết tất cả phun trào trong cơ thể đang mẫn cảm của cô, cô co rúm lại kêu lên một tiếng rồi trực tiếp thiếp đi, trong khi cô thiếp đi bên tai có tiếng nói dịu dàng của anh:
- Em mệt rồi, ngủ đi cô gái của anh...
.
----Ta là dải phân cách, tại căn phòng của Vân Thiên Vũ----
.
Anh nhìn lên màn hình lap top thấy hai cơ thể đang lăn lộn vào nhau tay đã nổi đầy gân xanh mỉm cười ngoan độc nhìn màn hình:
- Em giỏi lắm Tích San San, gan hổ đi nằm với kẻ thù của anh, đợi đấy, anh sẽ cho em thấy ai mới là người em cần!
Vân Thiên Vũ bẻ gãy cái bút rồi tắt laptop gọi cho thuộc hạ nói:
- Cứ tiếp tục theo dõi Tích San San cho tôi!
Vân Thiên Vũ mỉm cười ngoan độc...
Một ngày đầy nóng bỏng tình yêu nhưng cũng có bất ngờ kì lạ... Sẽ mệt đây...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.