Nữ Thần Du Ngoạn Mạt Thế

Chương 12: Chuẩn bị rời đi




Thủ đô,thư phòng Hàn gia.
"Ông nội,Nguyệt Nguyệt sẽ không sao chứ?"Hàn Liệt Khải lo lắng nhìn Hàn lão gia chủ.
"Trước mạt thế ba ngày,ta đã nhờ thằng nhóc nhà họ Sở dẫn theo một nhóm tiểu đội đi đón Nguyệt Nguyệt.Nếu không có gì bất trắc thì chắc đã tới được thành phố HC rồi.Sở gia dù gì cũng là cổ võ thế gia,đã là thiếu chủ thì sao không có bản lãnh chứ!Nhưng ta vẫn còn một chút lo lắng"Hàn lão gia chủ sờ cằm nói.
"Ông nội,con thật sự không tin vào tên Sở Phi kia chút nào.Con sợ Nguyệt Nguyệt chịu uỷ khuất a."Hàn Liệt Minh đầy khó chịu nói.
"Hừ,thằng nhóc đó dám làm gì cháu gái yêu của ta,dù mất một sợi lông thôi.Lão già này chơi khô máu với toàn bộ Sở gia cho mấy đứa bây xem!"
"Cha à,ngài còn bộ xương già chứ máu chả có nhiêu,đòi chơi khô máu với ai chứ!"Hàn Kỳ uống một hớp trà liền liếc trắng mắt nhìn lão cha nhà mình.
"Thằng ôn dịch này,mày còn thời gian móc xỉa cha mày hả? Bên quân đội thế nào rồi?"Hàn Mục Xa trợn mắt nhìn con trai mình.
"Không cần lo đâu ạ.Hai phần năm quân đội thuộc về Hàn gia chúng ta,hai phần thì Mộ gia nắm giữ,một phần cuối cùng do hai nhà Âu Dương và Lăng gia.Hiện tại vì mạt thế diễn ra,một số cổ võ thế gia bắt đầu xuất hiện ngày càng dày đặc và tranh giành quyền kiểm soát căn cứ thủ đô,ví như Sở gia,Mặc gia.Nhất là Sở gia,bắt đầu muốn nhảy lên đầu Hàn gia chúng ta ngồi rồi!"Hàn Kỳ cầm tập tài liệu điều tra đưa tới cho Hàn Mục Xa.
"Lần cuối cùng khi ta liên lạc với Nguyệt Nguyệt,con bé cũng nói ta cẩn thận với bọn người Sở gia.Con bé nói bọn họ có dã tâm muốn biến căn cứ thủ đô trở thành của một mình Sở gia,e là sẽ đối với chúng ta động thủ.Ta lúc đầu còn nghĩ con bé vì không thích Sở Phi nên mới nói thế,xem ra lời con bé là thật rồi!"Hàn lão thở dài,lật xem tài liệu về hoạt động Sở gia gần đây.
"Ông nội,vậy Sở Phi đi đón Nguyệt Nguyệt ở thành phố HC có khi nào đối với em ấy động thủ không?"Hàn Liệt Khải cau mày nói.
"Ta nghĩ rằng con bé sẽ rời đi trước khi thằng nhóc họ Sở kia tới.Với sự đề phòng cũng như chán ghét của con bé đối với Sở Phi mà nói,đảm bảo sẽ né xa."
"Khải,mẹ con còn ở trong viện nghiên cứu hả?"Hàn Kỳ lúc này quay đầu nhìn quanh hỏi.
"Ba,mẹ mọc rễ trong đó đã ba ngày rồi đó!Ba mà còn không tới lôi mẹ về thì ngài cứ ôm gối ngủ một mình đêm nay đi."Hàn Liệt Khải trợn trắng mắt nhìn lão ba nhà mình,lúc đi thì hai người cùng đi mà bây giờ lại hỏi ngược lại hắn là thế quái nào?!
"Ách,vậy để ba tới đó xem mẹ con sao rồi!"Hàn Kỳ xấu hổ gãi gãi mũi đứng dậy chạy ra ngoài.
"Chậc,thằng con vô lương tâm này.Không si việc thì là si vợ,đến lão già này nó cũng chả thèm ngó tới!"Hàn lão thở dài.
"Ông nội,ông thừa biết tính ba con yêu vợ hơn mạng mà.Đến hai anh em con còn bị đá ra ngoài rìa,nói gì đến ông nội."Hàn Liệt Khải chớp chớp mắt nói.
"Hừ,thôi bỏ qua một bên đi.Minh,con nhớ cho người cẩn thận theo dõi hành tung của Sở gia rồi báo lại cho ta biết.Còn Khải,cố gắng thu nhận những dị năng giả có thực lực."
"Dạ,ông nội."Hàn Liệt Minh,Hàn Liệt Khải cùng đồng thanh rồi bắt đầu đi xử lí công việc của mình.
Khi cả căn phòng chỉ còn lại một mình Hàn lão gia chủ,ông liền lấy ra một tấm hình trong ngăn kéo nhỏ.Trong hình là hình ảnh một người phụ nữ xinh đẹp rạng ngời đang tươi cười ôm một bé gái tầm 2,3 tuổi xinh xắn,đáng yêu,người phụ nữ trong hình có đến 6,7 phần là giống với Hàn Thiên Nguyệt.Mà hai người trong tấm hình ấy không ai khác ngoài mẹ của nguyên chủ, Hàn Linh Phượng,cô bé trong hình chính là nguyên chủ Hàn Thiên Nguyệt lúc còn bé.
"Phượng Nhi,con hãy phù hộ cho Nguyệt Nguyệt bình an.Ta còn chưa nói cho con bé bí mật thân thế của nó mà,con hãy bảo vệ con bé tai qua nạn khỏi,khoẻ mạnh tới thủ đô."Hàn Mục Xa nhìn tấm hình mà lẩm bẩm rồi lại thở dài.
Cùng lúc này ở thư phòng Sở gia.
"Gia chủ,bọn người của tứ đại gia tộc cứ cắn chặt quân đội trong tay cùng với chia nhau quyền quản lí căn cứ thủ đô.Chúng ta khó lòng đấu lại bọn họ"Giọng nói nghiêm nghị vang lên đầy bất mãn.
"Hừ,cái gì mà tứ đại gia tộc chứ.Một lũ hết thời mà thôi,hiện tại là mạt thế,ai có thực lực người đó làm vua.Sở gia chúng ta mấy trăm năm truyền thừa cổ võ thế gia,sao có thể thua một đám gia tộc bình thường được."Một giọng nữ đầy khinh bỉ vang lên.
"Đúng đó,lúc trước vì còn chính phủ nên Sở gia chúng ta mới bị đè đầu cưỡi cổ.Nhưng,lúc này là thời thế loạn lạc thì ai thèm để ý đến luật lệ đất nước rác rưởi kia nữa chứ!"
"Được rồi,tất cả im lặng cho ta"Sở gia chủ nghiêm giọng.
"Trước mắt,chúng ta phải chiêu mộ thêm dị năng giả về dưới trướng của Sở gia,tìm cách đoạt quyền điều hành căn cứ hoặc ít nhất gây chút rối loạn cho mấy gia tộc kia.Chờ khi Phi trở về liền tính tiếp,đám cáo già của tứ đại gia tộc kia cũng không phải để trưng bày không đâu.Cứ cẩn thận quan sát qua một thời gian nữa xem sao."
"Vâng,gia chủ"Một đám người có cả nam lẫn nữ đều đồng thanh đáp.
Phòng khách Mộ gia.
"Cha,ngài có thể đừng đi qua đi lại được không?"Mộ Vũ Minh nhíu mày nhìn lão cha nhà mình đang nóng ruột đi vòng vòng trước mặt.
"Mày còn nói à!Tiểu Huyền còn không biết sống chết thế nào mà mày còn ung dung ngồi đó uống trà sao?"Mộ lão tức giận đến giơ chân.
"Cha à,ngài lo cái gì chứ.Tiểu Huyền là đứa dễ chết vậy sao?Con còn lo cho số phận tên nào đó đầu thiếu dây đi trêu vào cái tiểu quái vật đó nè!Nó không chỉnh người đã là may phước rồi chứ ai mà chỉnh được nó chứ?!"Mộ Vũ Minh bình thản cầm chén trà uống một hớp.
"Chồng con nói đúng đó!Cha,ngài không cần lo cho tiểu Huyền đâu,ngài quên ai đã chuẩn bị vật tư cho Mộ gia chúng ta sao?Còn cho xây dựng căn cứ bí mật ở Tây Nam.Còn cả đám ám vệ thực lực siêu cường kia là do ai huấn luyện ra nha!" Như Tuyết pha tách trà rồi đưa qua cho Mộ lão.
"Hừ,dù là biết như vậy nhưng trên đời thử hỏi có cha mẹ nào như hai đứa bây hay không? Bên ngoài đang là tận thế nguy hiểm trùng trùng,con trai duy nhất thì chưa có tin tức gì mà còn thong thả ngồi đây uống trà hả?"Mộ lão giựt giựt khoé miệng nhìn hai đứa một là con trai một là con dâu đang bình thản ung dung uống trà trước mặt mà tức muốn thổ huyết.
"Ông nội,ông đừng tức giận mà.Cha mẹ con nói đúng đó,anh hai tuyệt đối là không có việc gì đâu.Ông cũng biết bản lĩnh hơn cả quái vật của anh ấy mà!"Một giọng nói đầy ngọt ngào vang lên.
Một cô bé vẻ ngoài xinh xắn như búp bê,đôi mắt to tròn đầy tinh nghịch tầm mười sáu mười bảy tuổi đi vào.
"Tiểu Ngọc về rồi à,vật tư bên kia kiểm kê thế nào rồi?"Như Tuyết đứng dậy ôm lấy đứa con gái đáng yêu cả mình.
"Vật tư mà anh hai đã thu thập được dư sức nuôi cả một căn cứ trong vài năm ý chứ!"Vừa nói Mộ Lăng Ngọc vừa móc ra một cái vòng tay nhìn qua rất bình thường đưa cho Mộ lão,nói:"Ông nội,tất cả con đã thu hết vào trong này như lời anh hai,ông giữ nó đi ạ.Chờ anh hai về sắp xếp chút là xong!"
Mộ lão cầm lấy vòng tay liền không nói nhiều liền đeo vào tay,ông ngẩn đầu nhìn Mộ Lăng Ngọc,nói:"Tiểu Ngọc,con có hỏi thăm được tin tức gì bên Hàn gia không?"
"Hì hì,ông nghĩ cháu gái ông là ai chứ,dĩ nhiên là hỏi được một chút rồi ạ.Hàn gia bên kia hình như trước mạt thế vài ngày thu được tin tức gì đó mà bắt đầu thu mua vật tư,dù vật tư không nhiều như của anh hai đã thu mua mấy năm nay nhưng cũng đủ là hậu thuẫn kiên trì vài năm."Mộ Lăng Ngọc ngồi xuống rồi nói tiếp:"Nhưng mà,Sở gia thì bắt đầu muốn rục rịch gì đó rồi,con cũng vô tình hôm qua nhìn thấy gia chủ Sở gia đi vào Hàn gia,một lúc sau thì tức giận bỏ về ngay,khi ông ta vừa đi khỏi phạm vi Hàn gia một chút thì từ tức giận đổi thành cười đầy âm mưu."
Mộ lão cùng Mộ Vũ Minh cùng nhíu mày suy nghĩ về những thông tin mà Mộ Lăng Ngọc vừa thu thập được.
"Cha,chuyện này e là không bình thường.Nhiều năm qua,Sở gia dù bị chính phủ đè ép rất nhiều nhưng lại biết bám vào cây đại thụ Hàn gia để phát triển,hiện tại là mạt thế,một cổ võ thế gia như Sở gia thì tuyệt đối không chịu ngoan ngoãn làm chó đâu!"Mộ Vũ Minh nhíu mày,lo lắng nhìn Mộ lão.
"Chậc,dù sao chúng ta cũng không biết trong đầu Sở gia nghĩ gì,trước mắt con hãy cho người theo dõi hành động của Sở gia trước đi.Có gì từ từ tính,binh tới nước chặn,dù sao thằng nhóc kia cũng đã nhờ chúng ta trông chừng Hàn gia trước khi nó về tới đây,huống chi lão già chết tiệt kia lại vừa là đối thủ vừa là bạn thân của ta.Mấy đứa trong mấy ngày này chú ý bên đó một chút!"Mộ Lão thở dài,uống một ngụm trà,nói.
"Dạ,con biết rồi!"
"Được rồi,vào ăn cơm thôi.Có gì thì lắp đầy bụng trước rồi mới tính được chứ!Tiểu Ngọc,mẹ có làm món trứng chưng con thích nè,đi thay đồ rồi vào ăn thôi!"Như Tuyết dịu dàng nói rồi xoa đầu con gái mình.
"Dạ,con đi thay đồ ngay!"Mộ Lăng Ngọc hớn hở chạy phốc lên phòng thay đồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.