Nương Nương Nàng Không Muốn Cung Đấu

Chương 112: Phong thái y




Khương Mạn không hiểu nhiều về Hồ Tu viện, nhưng nàng cảm giác rằng Hồ Tu viện cũng không phải là một người hấp tấp vụng về.
Nghi vấn này cứ quanh đi quẩn lại trong lòng Khương Mạn, vì vậy nàng bắt đầu quan tâm đến chuyện này nhiều hơn. Khương Mạn cảm thấy đằng sau chuyện này tám phần là có sự tham gia của Cao Hiền phi, mà với quan hệ hiện tại của Giang Quý phi và Cao Hiền phi thì chắc chắn Giang Quý phi sẽ điều tra rõ ràng, nàng chỉ cần chờ đến ngày chân tướng được phơi bày thôi.
Không ngoài dự đoán của Khương Mạn, quả nhiên Giang Quý phi điều tra cặn kẽ không sót chỗ nào.
Ngay hôm đó đã thẩm vấn các cung nhân và thái y phụ trách bắt mạch cho Hồ Tu viện.
Kết quả giống với lời Cao Hiền phi đã nói, tuy nàng ta mỗi ngày đều đưa thuốc bổ tới, nhưng không hề ép buộc Hồ Tu viện phải uống.
Thái y lại nói: lúc trước hắn khuyên Hồ Tu viện không chỉ một lần, nói đứa bé trong bụng Hồ Tu viện có hơi lớn, sợ đến lúc lâm bồn có thể khó sinh, khuyên Hồ Tu viện nên kiểm soát bữa ăn hàng ngày, nhưng mỗi lần hắn khuyên Hồ Tu viện đều gật đầu đáp ứng, sau đó vẫn chứng nào tật nấy không thay đổi gì.
Không lấy được tin tức như mong muốn, Giang Quý phi chỉ có thể lấy cớ thái y không chăm sóc tốt cho Hồ Tu viện để xử phạt, cả những cung nhân hầu hạ bên cạnh Hồ Tu viện cũng không thoát được.
Lý do của Giang Quý phi là quang minh chính đại, Cao Hiền phi muốn ngăn cản cũng không có cách nào.
Tuy nhất thời Giang Quý phi không thu được tin tức gì hữu dụng, nhưng nàng ta cũng không có ý định buông tha cho Cao Hiền phi dễ dàng như thế.
Giang Quý phi điều tra tất cả những người đã từng tiếp xúc với Hồ Tu viện lúc đang mang thai, cuối cùng phát hiện có một thái y họ Phong khá khả nghi. Tuy thái y này không phụ trách khám chữa bệnh cho Hồ Tu viện, nhưng trước đó hắn lại là người chuyên bắt mạch bình an cho Cao Hiền phi.
Trùng hợp là có vài lần Cao Hiền phi làm khó Phong thái y, Hồ Tu viện đều đứng ra nói giúp mấy lời.
Nhưng mà Phong thái y này đã từ chức về quê từ sáu tháng trước.
Nhưng như vậy càng khiến Giang Quý phi cảm thấy Phong thái y này có vấn đề.
Lúc Giang Quý phi phái người về quê của Phong thái y tìm người lại phát hiện hắn ta không có ở đây, cụ thể đã đi đâu căn bản là không ai biết, Giang Quý phi nghi ngờ không biết có phải đã bị ai đó diệt khẩu rồi không.
Tuy không tìm được Phong thái y, nhưng có lẽ đây chính là điểm đột phá nên Giang Quý phi lại thẩm vấn tất cả cung nhân thân cận của Hồ Tu viện thêm lần nữa, cuối cùng lấy được thông tin từ một cung nữ, Phong thái y quả thật có lén gặp Hồ Tu viện, nhưng mà hai người họ nói gì thì các nàng không biết, Hồ Tu viện cũng chưa từng nhắc đến với bọn họ.
Đại cung nữ Yến Song của Hồ Tu viện cũng không giấu giếm gì, nàng ta thật sự không biết Phong thái y và Hồ Tu viện nói gì, làm gì với nhau. Hồ Tu viện vẫn luôn đề phòng với những cung nữ như nàng ta, mặc kệ là chuyện gì cũng không nói một lời với bọn họ, cho dù nàng ta là Đại cung nữ bên người Hồ Tu viện, cùng vinh cùng nhục với Hồ Tu viện, là quan hệ cùng sống cùng chết nhưng Hồ Tu viện vẫn không chịu tin nàng.
Nàng ta cũng từng trăm phương ngàn kế muốn chiếm được lòng tin của Hồ Tu viện nhưng chưa một lần thành công, sau này nàng ta cũng bỏ qua ý định đó, bởi vì nàng ta phát hiện ra tuy Hồ Tu viện không tin nàng ta, nhưng bình thường cũng sẽ không làm khó các nàng, cũng không phải tính toán đấu đá gì với Đại cung nữ còn lại, vậy thì Hồ Tu viện có tín nhiệm nàng ta hay không cũng không còn quá quan trọng nữa.
Cũng bởi vì không tin tưởng các nàng nên lúc Hồ Tu viện mang thai, bụng rõ ràng to hơn so với thai phụ bình thường, các nàng vẫn khuyên Hồ Tu viện phải ăn ít lại, nhưng Hồ Tu viện cũng không chịu nghe lời các nàng.
Giang Quý phi nghiêm mặt nhìn Yến Song một hồi lâu, gây đủ áp lực cho Yến Song rồi mới lớn tiếng mắng: "Cho dù Hồ Tu viện không nhắc gì trước mặt các ngươi, nhưng sau khi gặp Phong thái y nàng ta có gì khác thường, ngươi là người hầu thân cận mà không phát hiện ra cái gì sao?"
Yến Song cũng không dám nói dối, hơn nữa nàng ta cũng không cần nói dối, Yến Song cố gắng nhớ lại, nói: "Không biết lúc ấy Phong thái y làm gì mà khiến Hiền phi nương nương tức giận, bị Hiền phi nương nương đánh một phát vào đầu, cũng chuẩn bị sai người phạt trượng thì đúng lúc nương nương của chúng nô tỳ đến, thấy vậy liền nói đỡ vài câu cho Phong thái y, sau đó Hiền phi nương nương cũng không làm khó dễ Phong thái y nữa."
"Nương nương của chúng nô tỳ trước đây vẫn thường nói đỡ cho Phong thái y mấy câu, nhưng Phong thái y chưa bao giờ tỏ vẻ gì cả. Lần đó sau khi nương nương nói chuyện với Hiền phi xong, lúc đi ra lại thấy Phong thái y vẫn đứng bên ngoài, nương nương cũng đi qua thăm hỏi vài câu."
"Sau khi Phong thái y nói tạ ơn nương nương, lại nhìn nương nương vài lần, trông có vẻ như muốn nói lại thôi, sau đó nương nương liền bảo chúng nô tỳ rời đi trước. Phong thái y và nương nương ở chung chưa đến một khắc đã tách ra, lúc Phong thái y rời đi nhìn nương nương như có chút vui vẻ, còn có cả kích động nữa."
Tuy rằng lúc đó Hồ Tu viện đã cố gắng che giấu, nhưng Yến Song đã theo hầu Hồ Tu viện từ lâu, vẫn có thể nhìn ra đôi chút, chẳng qua lúc đó nàng ta không để ý, bây giờ nghĩ lại, hình như là từ sau lần đó Hồ Tu viện không chỉ uống hết thuốc bổ do Hiền phi đưa, mà ăn cũng nhiều hơn so với trước đây.
"Ngươi thật sự không biết Phong thái y và Hồ Tu viện đã nói gì sao?" Giang Quý phi hỏi.
Vẻ mặt Yến Song buồn bã lắc đầu, "Nô tỳ không dám lừa gạt Quý phi nương nương, nô tỳ quả thật không rõ Phong thái y đã nói gì với Tu viện nương nương, sau lần gặp đó nương nương của chúng nô tỳ cũng không gặp lại Phong thái y."
Lúc ấy Yến Song còn cảm thấy kỳ quái, nhưng bây giờ nàng ta đã biết sau khi Phong thái y gặp Hồ Tu viện liền xin từ chức về quê, chẳng lẽ Phong thái y thật sự cố ý hại nương nương của các nàng sao? Nhưng Hồ Tu viện chưa bao giờ đắc tội Phong thái y, thậm chí còn giúp hắn không chỉ một lần, tại sao Phong thái y phải lấy oán báo ơn chứ?
Giang Quý phi thấy không thể hỏi được gì nữa từ Yến Song, liền phất tay sai người đưa nàng ta xuống.
Hiện tại đã có thể xác định, đứa nhỏ trong bụng Hồ Tu viện vì sao lớn đến thế chắc chắn có liên quan đến Phong thái y, nhưng đến cuối cùng thì Phong thái y đã nói gì mới có thể khiến Hồ Tu viện không để ý lời khuyên của đám cung nữ bên cạnh mà kiên trì dưỡng cái thai lớn đến thế?
Giang Quý phi cau mày, suy nghĩ nửa ngày cũng không ra manh mối gì, nàng ta hỏi hai Đại cung nữ Đinh Hương và Hải Đường: "Hai người các ngươi nói xem, rốt cuộc Phong thái y đã nói gì với Hồ Tu viện?"
Hải Đường và Đinh Hương đồng thời lắc đầu, "Chúng nô tỳ cũng không nghĩ ra."
"Nhưng nô tỳ cảm thấy cho dù Hồ Tu viện giấu kỹ thế nào thì vẫn sẽ để lại dấu tích, hay là nương nương lại thẩm vấn thêm lần nữa, hỏi thái y phụ trách bắt mạch cho Hồ Tu viện và những cung nhân khác xem." Đinh Hương nói tiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.