Omega Gả Vào Nhà Giàu

Chương 58: Không cứng




Tiêu Tấn ôm Yến Trình, dùng bàn tay xoa gáy cậu chốc chốc kiên nhẫn vuốt ve, như thể người bị cắn không phải mình, trước hết để cho Yến Trình phát tiết hết cảm xúc rồi mới lên tiếng.
"Trình Trình bình tĩnh hơn chưa?"
Yến Trình lườm hắn: "Chưa!"
Cậu chợt nhớ đến gì đó, nhìn trần nhà.
Tiêu Tấn nói: "Chỗ này không có camera, không cần lo."
Yến Trình gật đầu, biểu cảm nghiêm túc: "Vậy thì được, anh để em cắn tiếp thêm một lúc."
Vừa dứt lời, cậu gào gừ một cái tiếp tục cắn miếng da thịt vừa nãy đã cắn.
Yến Trình cởi cúc áo trên cùng của Tiêu Tấn, xốc cổ áo lên nhắm thẳng cổ hắn, dùng cả hàm răng cắn không tha, mãi đến khi ấn ra một dấu răng vừa đỏ vừa sâu, cậu mới hơi nhả ra, kéo theo nước miếng ẩm ướt.
Tiêu Tấn thấy Yến Trình có vẻ ngà ngà say, đôi mắt ngấn nước rõ ràng cho nên cắn không khống chế được lực, hơi đau, nhưng hắn không nói gì.
Qua một lát, Tiêu Tấn hỏi: "Em dễ chịu hơn chưa?"
Yến Trình dỗi: "Anh gọi em đến làm gì?"
Tiêu Tấn nói: "Đưa em đi gặp mấy người bạn ăn bữa cơm."
Yến Trình há miệng, trông rất không muốn cứ thế bỏ qua chuyện mình bị lừa gạt, mà Tiêu Tấn muốn đưa cậu đi gặp bạn, thế nào cậu cũng phải nể tình, vì vậy cậu kiêu ngạo gật đầu: "Sau này tính món nợ này, vừa nãy cắn anh vẫn chưa đủ." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Tiêu Tấn cười khẽ: "Cũng được."
Yến Trình miễn cưỡng điều chỉnh tâm trạng, cùng Tiêu Tấn đi mấy bước, bỗng nhiên dừng lại, bối rối hỏi: "Em phải đi thay quần áo khác không ạ?"
Tiêu Tấn dắt tay cậu: "Không cần, là người quen cả."
Yến Trình vuốt lại đầu tóc, thấy Tiêu Tấn vẫn nhìn mình chằm chằm, cố ý hung hăng: "Nhìn cái gì?"
Tiêu Tấn nói: "Đẹp lắm."
Yến Trình ửng đỏ mặt, nhẹ giọng uy hiếp: "Đừng có mà dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ em, nhất định em sẽ tính nợ."
Tiêu Tấn nói ừ, đuôi lông mày chứa đầy ý cười nhạt, dắt cậu vào một gian phòng duy nhất ở tầng cao nhất.
Ba người Thẩm Vọng, Tống Song, Từ Hạo Tông cùng nhau nhìn chàng trai cùng Tiêu Tấn đi tới, Omega rất trẻ trung, hiểu ra, sau khi biết Yến Trình là streamer live stream trên Phi Điểu video, giờ khắc này xuất hiện ở trong tầm mắt khiến họ cảm thán không thôi.
Thẩm Vọng phản ứng lại trước, nhiệt tình bắt chuyện: "Chào chị dâu!"
Tống Song nói: "Chị dâu đẹp ghê!"
Làm cún độc thân duy nhất trong bốn người, Từ Hạo Tông kêu lớn tiếng nhất.
"Tôi ghen tị quá mà, tôi cũng muốn tìm người yêu! Các ông tìm thấy người yêu xinh đẹp ở đâu ra thế?"
Yến Trình ngồi xuống, giới thiệu bản thân với mấy Alpha bạn của Tiêu Tấn.
Thái độ của cậu khéo léo thoải mái, chỉ là hơi say rượu nên không có sức sống như trong tưởng tượng, ánh mắt nhìn người khác có vẻ lười biếng, cộng thêm kiểu trang điểm cổ điển rất có phong tình, không giống phong cách của người yêu mấy người Thẩm Vọng. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Người yêu của mấy người còn lại lục tục đến, đều là Omega giống như Yến Trình. Khi toàn bộ người đến đông đủ, bầu không khí sôi nổi hơn hẳn.
Nhóm Alpha đều galant không nhắc đến chuyện của người yêu từng người, mọi người nói chuyện phiếm bình thường. Omega mặc kệ họ, mấy người tụ tập ở một bên nói chuyện phiếm uống ít rượu.
Yến Trình là người nhỏ tuổi nhất trong mấy Omega, mấy người kia ai cũng sống trong gia đình giàu sang ngậm thìa vàng từ nhỏ, thấy cậu còn nhỏ như vậy đã tiếp xúc với công việc phát sóng trực tiếp, ai cũng đau lòng cho cậu.
"Công việc live stream không dễ đâu, dù sao Tiêu Tấn cũng nhiều tiền, thu hết thẻ của anh ta để anh ta nuôi em đi!"
"Anh cũng thấy thế, không nên thấy xấu hổ vì tiêu tiền của họ, sống với nhau ấy mà, làm gì cũng là đương nhiên."
Có người nói sang đề tài khác, không nhịn được giơ tay xoa mặt Yến Trình.
"Da của em mềm mại bóng loáng thật, nghe nói em làm live stream trang điểm hả? Có bí quyết dưỡng da gì không, gần đây anh tăng ca nhiều, da anh xấu quá!"
Làm Omega cuồng công tác duy nhất ở đây, bạn trai của Tống Song bỗng nhiên chen lời: "Em yêu, nếu vất vả thì anh bảo lão Chu cho em nghỉ dài hạn nhé?"
Nói xong Tống Song bị đối phương đạp một cái dưới bàn, Tống Song á á khoa trương kêu vài tiếng, khóe miệng lại cười méo, rõ ràng là show ân ái.
Yến Trình không nhịn được cười theo: "Em cũng muốn nỗ lực kiếm tiền."
Tiêu Tấn quay đầu liếc cậu một cái, Thẩm Vọng nói: "Nếu chị dâu thích phát sóng trực tiếp thì bảo Tiêu đại thần đem công ty này cho cậu chơi."
Tiêu Tấn nhàn nhạt liếc Thẩm Vọng, Yến Trình ồ một tiếng, chỉ nói: "Tiêu Tấn giỏi như vậy ạ?"
Đồng đội heo Thẩm Vọng vẫn chưa biết Tiêu Tấn giấu chuyện này với Yến Trình, tưởng là cậu đã biết chuyện hắn mua cổ phần công ty rồi.
"Đúng đó, Giải trí Phi Điểu là đầu tàu trong ngành phát sóng trực tiếp, sau này chị dâu muốn tài nguyên gì công ty cũng cho. Tiêu đại thần còn muốn mua cả công ty đấy, mà cũng may nể tình bạn học cũ không ra tay, không thì tôi nói rõ lý lẽ với ai được!"
Yến Trình dùng giọng mũi ừm một tiếng, liếc mắt nhìn Tiêu Tấn một cái không nói lời nào.
Đến lúc kết thúc tiệc công ty, lãnh đạo cao cấp của công ty lên nói mấy câu.
Thẩm Vọng cùng Tiêu Tấn đi xuống, Tống Song mở màn hình trong phòng ra, phát sóng trực tiếp đại sảnh tiệc tối, Yến Trình đã hiểu Tiêu Tấn làm cái gì.
Liên hoan kết thúc, Yến Trình say đến độ gần như bất tỉnh nhân sự. Tiêu Tấn đến đón cậu, cậu nằm úp sấp trên ghế salon không muốn đi, cuối cùng bị ôm đi ra ngoài.
Thẩm Vọng cố ý đặt trước mấy gian phòng lớn xa hoa trong khách sạn cho họ, Yến Trình say đến muốn ói, Tiêu Tấn sợ cậu ở trên đường khó chịu ói ra, chỉ có thể cho cậu ở trong khách sạn một đêm. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Yến Trình nằm trên giường lớn mềm mại, Tiêu Tấn vừa mới dùng khăn mặt nhúng nước nóng đi ra, cậu đã loạng choạng chạy vào phòng tắm, ôm bồn cầu ói.
Tiêu Tấn nửa ôm Yến Trình vào trong lòng, vỗ nhẹ lưng cậu như vỗ trẻ con.
Yến Trình uống rượu mạnh trong mấy phút ngắn ngủi, cho dù muốn giận cũng không thể làm gì.
Yến Trình ói sạch, để Tiêu Tấn rửa mặt cho. Sau bốn, năm phút, cậu đứt quãng nói: "Anh về rồi à?"
"Đồ lừa đảo, nhiều mặt nạ..."
Yến Trình chỉ vào cằm Tiêu Tấn, miệng vừa mới dùng nước súc miệng oa một tiếng cắn cằm hắn: "Bụng dạ khó lường, còn nói không thích em à?"
Yến Trình nóng đầu, nhưng lúc ở trong phòng ăn đã chậm rãi nghĩ đến những việc nhỏ vụn vặt.
Tiêu Tấn này quang minh chính đại giăng một cái võng ở bên cạnh cậu, buộc chặt cậu, cậu sẽ không rời khỏi phạm vi thiên la địa võng của hắn.
Qua loa thì có thể nói Tiêu Tấn quan tâm cậu, nghĩ sâu xa, người này bá đạo cực kỳ, ý muốn khống chế quá mạnh.
Tiêu Tấn này tâm tư rất được!
Tâm cơ, chậc chậc!
Yến Trình hất nước lên mặt Tiêu Tấn, liếc mắt một cái rên một tiếng.
Mấy giọt nước chảy xuống khuôn mặt anh tuấn, hắn thấy Yến Trình làm ướt quần áo của mình, nói: "Đi ra ngoài lau đi, tỉnh ngủ rồi em muốn nói thế nào cũng được."
Yến Trình mím môi: "Tại sao anh lại như vậy chứ."
Cậu được đặt lên giường, Tiêu Tấn tìm áo ngủ cho cậu thay.
Yến Trình không phối hợp, cuối cùng bị Tiêu Tấn ấn vào trong lòng, không có sức giãy giụa, mềm nhũn bị đối phương giơ tay nhấc chân.
Yến Trình nói: "Em còn phải tẩy trang!"
Để người đứng đầu nhà họ Tiêu làm việc tẩy trang này cũng chỉ có một mình Yến Trình.
Tiêu Tấn nhìn cậu, ngón tay cọ cọ khóe mắt đỏ lên: "Anh không biết."
Yến Trình giơ tay chỉ loạn lên: "Trong túi trang điểm của em có nước tẩy trang và bông tẩy trang."
Tiêu Tấn tìm thấy túi trang điểm bị cậu đạp lăn ở gầm giường, lấy nước tẩy trang và bông tẩy trang ra, lại lên mạng tìm cách tẩy trang rồi mới bắt đầu tẩy trang cho Yến Trình.
Yến Trình uống rượu miệng khô, Tiêu Tấn nhờ nhân viên phục vụ lấy cốc nước mật ong ấm hầu hạ cậu uống.
Sau một tiếng Yến Trình mới nằm yên, mắt say lờ đờ mông lung, nhìn Tiêu Tấn muốn nói lại thôi.
Cậu trở mình, gáy dán băng dính ngăn mùi làm cho cậu không thoải mái, cậu lấy tay sờ mép băng dính muốn kéo nó ra.
Tiêu Tấn ngăn cản động tác của cậu, ngón tay sờ vào mới phát hiện tuyến thể cậu hơi ướt át.
Yến Trình khó chịu xoay người, nắm lấy ngón tay Tiêu Tấn hất ra, cấp tốc kéo băng dính ngăn mùi xuống.
Da thịt chỗ tuyến thể ửng hồng, Yến Trình đặt băng dính ngăn mùi lên bàn, tiếp tục lăn vào trong chăn, chỉ chốc lát sau lại nóng khó chịu, thò chân từ trong áo tắm ra, đụng người đàn ông bên cạnh một cái. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
"Nóng."
Tiêu Tấn sờ thấy trán cậu hơi nóng lên, rượu kích thích người, Yến Trình uống mấy ngụm rượu mạnh, mà vẫn không mạnh như pheromone của Tiêu Tấn, ý thức cậu coi như rất tỉnh táo.
Yến Trình nói: "Đồ lừa đảo nhà anh, có phải là đã thích em từ lâu rồi không, còn nói không thích?!"
Hừ hừ, Tiêu Tấn, đồ lừa đảo.
Không thích cậu, hà tất làm nhiều mặt nạ và thân phận như thế?
Dù cách làm như vậy làm Yến Trình có chút cảm giác khó chịu vì bị bảo vệ quá độ, nhưng nghĩ đến Tiêu Tấn thích mình rõ ràng đã đến độ không chịu được, cậu lại cảm thấy cũng không khó chịu như cậu tưởng tượng.
"Em, em quyết định tha thứ cho anh!"
Yến Trình ợ rượu: "Nhưng, nhưng anh vẫn phải xin lỗi em!"
Yến Trình có lời không chiếm thì phí, cậu chống nửa người lên, hai tay tóm chặt cổ áo Tiêu Tấn không buông.
Yến Trình: "Ợ..."
Tiêu Tấn: "..."
Yến Trình cố ý phun hơi thở đầy mùi rượu lên mặt Tiêu Tấn: "Alpha xấu xa, Tiêu Tấn xấu xa, mau hôn em một cái..."
Tiêu Tấn: "..."
Yến Trình nâng mặt Tiêu Tấn lên nỗ lực bóp: "Hôn em một cái."
Cậu đưa tay ra sau gáy, cố ý kéo cổ áo ra.
Từng luồng mùi hoa cơm cháy trong veo tao nhã chui vào xoang mũi Tiêu Tấn, hắn ôm chặt Yến Trình, giọng khàn khàn: "Đừng nghịch, em uống say rồi, nghỉ ngơi đi."
Yến Trình đẩy hắn ra: "Còn nói phải xin lỗi cái gì, không có thành ý gì hết."
Tâm trạng cậu kích động, nói xong bỗng nhiên ói ra đầy người Tiêu Tấn, áo ngủ của mình cũng bị bẩn.
Tiêu Tấn bất đắc dĩ.
Tiêu Tấn hết cách với người uống say rồi cố tình gây sự, ôm lấy Yến Trình cùng vào phòng tắm rửa sạch.
Dòng nước ấm áp xối ướt hai người, Tiêu Tấn định muốn tắm cho Yến Trình trước, cậu lại thừa dịp say làm xằng làm bậy, cởi sạch quần áo của Tiêu Tấn. Bồn tắm lớn, đủ cho hai người đàn ông thành niên ngồi vào.
Yến Trình làm cho Tiêu Tấn ướt giống mình, tầm mắt dời xuống một cách tự nhiên.
Cậu nhìn chằm chằm, tác phong háo sắc không thay đổi: "Anh, anh cái này... không cứng."
Yến Trình lại nắm, nắm thật chặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.